Chương 278: Luân Hồi Chân Tiên cảnh hậu kỳ, thiên kiêu loạn đấu (1)
Editor: Alice Game
Hàn Tuyệt gọi Ngộ Đạo Kiếm vào, sau đó hắn bắt đầu tiến hành mô phỏng thí luyện.
Đánh Long Thiện, miểu sát.
Đánh Đế Thái Bạch, không thể miểu sát.
Bên trong mô phỏng thí luyện, đối thủ không có tư duy và tình cảm, đều dựa vào bản năng chiến đấu. Hàn Tuyệt còn chưa kịp sáng lập Hồng Hoang bọn họ đã bị giết chết.
Đế Thái Bạch vẫn rất mạnh, Thái Ất Kim Tiên cảnh viên mãn, chỉ kém một bước có thể thành tựu Tiên Đế.
Ngộ Đạo Kiếm ngồi trên bồ đoàn đánh giá Hàn Tuyệt.
Không biết vì sao, nàng cảm thấy Hàn Tuyệt cứ như biến thành một người khác.
Cụ thể thay đổi chỗ nào nàng cũng không nói lên được.
...
Ba năm sau.
Một giọng nói truyền vào trong tai Hàn Tuyệt:
"Ra đây tán gẫu."
Thiên Đế!
Hàn Tuyệt ngẩn người, sao Thiên Đế lại tìm mình?
Hắn lập tức động thân đến bên ngoài hơn mười dặm, bên trong rừng cây.
Thiên Đế xoay người nhìn về phía Hàn Tuyệt, chau mày.
Trong lòng Hàn Tuyệt khẽ động.
Có chuyện gì vậy?
Chẳng lẽ chuyện hắn phái Tô Kỳ lên Tiên giới đã đắc tội Thiên Đế?
Ngay khi Hàn Tuyệt đang thấp thỏm bất an, cặp mắt Thiên Đế bỗng sáng lên, nói: "Huyết mạch của ngươi là gì? Vì sao khí huyết cường đại nhiều như vậy?"
Hàn Tuyệt nói: "Ta cũng không biết, gần đây tacảm giác khí huyết mạnh hơn không ít."
Chuyện Tinh Thần Hồng Mông Thể không thể tiết lộ.
Không dễ giải thích!
Thiên Đế tỉ mỉ đánh giá Hàn Tuyệt, nhìn một hồi lâu rồi nói: "Đại Hội Bàn Đào, ngươi muốn đi không?"
Hàn Tuyệt do dự một lát, nói: "Kỳ thật ta không muốn đi, sợ phiền toái. Có điều nếu bệ hạ muốn ta đi, đương nhiên ta không thể chối từ."
【 Thiên Đế tăng hảo cảm với ngươi, trước mắt độ hảo cảm tứ tinh 】
Trước mắt Hàn Tuyệt nhảy ra một dòng chữ nhắc nhở. Hắn không khỏi cảm thán, Thiên Đế cũng thích nghe nịnh hót.
Thiên Đế cười nói: "Nếu ngươi không muốn đi thì khỏi cần đi. Lúc đó trẫm sẽ kêu Đế Thái Bạch tự mình đưa Bàn Đào cho ngươi."
Hàn Tuyệt kinh hỉ, vội vàng bái tạ.
Kế tiếp, Thiên Đế bắt đầu nói chuyện phiếm với Hàn Tuyệt, kể về một ít chuyện thú vị trong Thiên Đình.
Đa số thời gian Hàn Tuyệt đều đang lắng nghe, thỉnh thoảng mới phụ họa một câu.
Thiên Đế bỗng cảm khái: "Nếu Đại Thần Tướng cũng biết tri ân báo đáp như ngươi thì tốt biết mấy."
Hàn Tuyệt nghi hoặc hỏi: "Đại Thần Tướng chẳng phải là thiên tướng công huân lớn nhất Thiên Đình sao?"
Thiên Đế có ý gì?
Hắn ta có mâu thuẫn với Đại Thần Tướng?
Hay là cố ý nhắc khéo hắn?
"Đúng là hắn có công huân rất lớn, nhưng chính vì công huân quá lớn nên bành trướng, lúc trước trẫm đã phải tốn rất nhiều công sức mới có thể kêu hắn đi giết Bất Tử Đại Đế."
Thiên Đế lắc đầu cười nói, vẻ mặt có chút đắng chát.
Hàn Tuyệt cũng không biết nên tin hay không.
Đại Thần Tướng cũng có hảo cảm với hắn!
Hơn nữa còn là độ hảo cảm tam tinh. Trước hôm nay, độ hảo cảm của đối phương với hắn cũng giống của Thiên Đế với hắn.
Hàn Tuyệt nói: "Ít nhất hắn cũng là người được bệ hạ bồi dưỡng. Bệ hạ đừng lo, này sau nếu ta trưởng thành sẽ không quên ân tình của bệ hạ."
Thiên Đế cười nói: "Trẫm tin ngươi, ngươi lại chăm chỉ tu luyện đi, có trẫm ở đây, sẽ không có người quấy rầy ngươi tu luyện."
Dứt lời, Thiên Đế biến mất ngay tại chỗ.
Hàn Tuyệt nhanh chóng trở lại Tiên Thiên động phủ.
Hắn bắt đầu cân nhắc dụng ý của Thiên Đế, chẳng lẽ Thiên Đế và Đại Thần Tướng sắp quyết liệt?
Lúc trước hắn còn cho rằng Đại Thần Tướng là thân tín của Thiên Đế, hiện tại xem ra cũng không phải như thế.
Trước mắt thân tín của Thiên Đế chỉ có Đế Thái Bạch, tạm thời Hàn Tuyệt không biết người khác.
"Nếu có phản đồ thật ta cũng có thể xem xét thông qua hệ thống."
Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ, sau đó không nghĩ nhiều mà bắt đầu chuyên tâm tu luyện.
Chờ hắn trở nên cường đại, bất kể Thiên Đình nội loạn cỡ nào, hắn cũng không sợ.
Hàn Tuyệt chưa bao giờ nghĩ sẽ bán mạng vì Thiên Đình.
Có thể trả ân, nhưng không cần thiết liều mạng.
Sống mới là trọng yếu nhất.
...
Năm năm sau.
Hàn Tuyệt mở mắt, lấy Ách Vận Thư ra bắt đầu nguyền rủa.
Đây là quy củ do hắn định ra, cứ cách mười năm thì phải nguyền rủa kẻ thù một lần, để tránh có người máu dồn lên não tìm hắn tính sổ.
Hắn vừa nguyền rủa, vừa xem xét bưu kiện.
【 Đồ tôn của ngươi Mộ Dung Khởi bị bạn tốt của ngươi Hoàng Cực Hạo tập kích, lưỡng bại câu thương 】
【 Đồ tôn của ngươi Phương Lương bị bạn tốt của ngươi Mạc Phục Cừu, Chu Phàm tập kích, bản thân bị trọng thương, trong lúc nguy nan đã ngộ đạo thần thông, thành công chạy thoát 】
【 Bạn tốt của ngươi Kỷ Tiên Thần bị yêu quái tập kích 】 x160.105
【 Bạn tốt của ngươi Tuyên Sư Sư phi thăng 】
【 Bạn tốt của ngươi Thần Bồng Nguyên Soái bị Thiên Đình tiên thần tập kích 】
【 Đồ tôn của ngươi Sở Thế Nhân cảm ngộ thiên địa chân nghĩa, đạo hạnh tăng vọt 】
【 Thần sủng của ngươi Hỗn Độn Thiên Cẩu gặp phải yêu thú tập kích 】 x310.229
【 Đồ tôn của ngươi Phương Lương ngộ đạo Thiên Địa Thần Cách, lập địa thành thần 】
...
Hàn Tuyệt xem một loạt, không khỏi cảm thán thật là phấn khích.
Người có Tiên Thiên Khí Vận cũng bắt đầu đại chiến.
Bọn họ ép nhau biến cường, chẳng lẽ đây chính là lý do khiến số mệnh Xích Vân giới tăng vọt sao?
Đối với trận hỗn chiến giữa Mạc Phục Cừu, Chu Phàm, Mộ Dung Khởi, Phương Lương, Hàn Tuyệt không muốn nhúng tay, dù cho có người chết nhưng dựa vào số mệnh này, có lẽ đầu thai làm lại lần nữa sẽ càng mạnh hơn xưa.
Mấy tháng sau.
Hàn Tuyệt bỏ xuống Ách Vận Thư, lấy Thiên Đạo Lệnh ra xem xét thứ hạng trên Thiên Đạo Bi.
Lần này, hắn phát hiện thứ hạng Xích Vân giới lại tăng mạnh!
Đã xông đến hạng 3012!
Thật quá mức!
Hàn Tuyệt vội vàng quan sát Xích Vân giới.
Không xem không biết, vừa thấy dọa giật nảy mình.
Không ngờ thiên hạ này lại xuất hiện rất nhiều cường giả, Mộ Dung Khởi, Phương Lương, Mạc Phục Cừu, Chu Phàm, Hoàng Cực Hạo tuy mạnh, nhưng còn cách thiên hạ đệ nhất rất xa xôi, trong năm người này chỉ có Mộ Dung Khởi, Mạc Phục Cừu, Hoàng Cực Hạo lọt vào danh sách trăm đại tu sĩ thiên hạ, thứ hạng đều là chín mươi mấy.
Tu sĩ ở trên bảng phần lớn đến từ các đại thánh địa, thậm chí Thiên Tiên Phủ còn có gần hai mươi người trên bảng.