Chương 282: Nội tình của Thiên Đình, cường địch đột kích
Hàn Tuyệt nghe xong, không khỏi tăng thêm độ hảo cảm đối với Thiên Đế.
Khi khác nếu có thể giúp đỡ Thiên Đế, hắn nhất định sẽ ra sức, chỉ cần không đe dọa đến tính mạng của hắn.
"Thay ta cảm ơn bệ hạ, ân tình này Hàn Tuyệt nhất định khắc ghi trong tâm khảm." Hàn Tuyệt nghiêm túc nói.
Hắn đã cảm nhận được tiên khí bàng bạc bên trong Bàn Đào.
Không hổ là thánh quả Thiên Đình.
Đế Thái Bạch tiếp tục cười nói: " Đại Hội Bàn Đào lần này có thiên kiêu Thần Cung đến dự, người dẫn đầu là Kiếm Thần Đế. Người này có thể thành tựu Tiên Đế bất cứ lúc nào, mặc dù không được coi là người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Thần Cung, nhưng cũng được xem như đệ nhất kiếm tu. Nếu ngươi sinh ra sớm hơn mười vạn năm có lẽ còn có thể tranh phong với hắn, diệt uy phong của hắn trên Đại Hội Bàn Đào."
Kiếm Thần Đế?
Vẻ mặt của Hàn Tuyệt rất quái dị.
Kiếm Thần Đế còn có độ hảo cảm tam tinh với hắn đây!
Đều là bạn bè, cần gì phải diệt uy phong của đối phương!
"Hai thế lực chạm mặt, chẳng lẽ sẽ có tỷ thí?" Hàn Tuyệt hiếu kỳ hỏi.
Dựa theo sáo lộ thông thường, tất nhiên bọn họ sẽ cho thiên kiêu đấu pháp, áp chế lẫn nhau.
May mà hắn không tham dự vào Đại Hội Bàn Đào, không thì sẽ rất nguy hiểm.
Hiển nhiên đây là cơ hội tuyệt vời để kéo thù hận.
Dựa vào sự coi trọng của Thiên Đế đối với hắn, rất có khả năng sẽ phái hắn xuất chiến.
Hàn Tuyệt càng nghĩ càng thấy mình may mắn.
Đế Thái Bạch cười nói: "Ngươi yên tâm, Thiên Đình cũng không phải ăn chay. Thiên Đình cũng có rất nhiều thiên kiêu, Long Thiện điện hạ còn chưa phải thiên kiêu đệ nhất Thiên Đình, chỉ có thể tính là thiên kiêu bình thường mà thôi."
Hàn Tuyệt gật đầu, vậy là tốt rồi.
Hi vọng Thiên Đình đừng xảy ra sự cố.
Nếu hắn vừa gia nhập không lâu mà Thiên Đình đã xong đời, chẳng phải hắn sẽ trở thành vai nam chính khổ đại cừu thâm trong tiểu thuyết huyền ảo sao?
Hai người hàn huyên một hồi, sau đó Đế Thái Bạch cáo từ rời đi.
Hàn Tuyệt cất Bàn Đào, sau đó lấy Thiên Đạo Lệnh ra.
Cũng không biết gần đây số mệnh của Xích Vân giới ra sao rồi.
Chẳng mấy chốc, Hàn Tuyệt đã nhìn thấy thứ hạng của Xích Vân giới.
Hắn không khỏi cảm thấy cạn lời.
Hạng thứ 2532!
Tăng lên quá nhanh!
Chẳng lẽ là số mệnh của Thiên Đình đang suy kiệt?
Hàn Tuyệt rơi vào trầm tư.
Thôi, mặc kệ.
Lo tăng cường thêm kiếm đạo thần thông, tăng cường thực lực tổng hợp của mình trước đã.
Hàn Tuyệt nhắm mắt, bắt đầu tìm hiểu Tam Thanh Tru Thế.
Không lâu sau, hắn đã tiến vào trường hà kiếm đạo.
Một lần nữa gặp lại Trượng Cô Tinh, Hàn Tuyệt phát hiện một bóng người đang đứng trước mặt Trượng Cô Tinh, hình như hai người đang nói chuyện.
Trượng Cô Tinh vẫy tay gọi Hàn Tuyệt, cười nói: "Ngươi đã đến rồi, đến vừa lúc, các ngươi có thể làm quen một chút. Vị này là kiếm tu trẻ tuổi của Thần Cung, chỉ mới hơn ba ngàn tuổi đã đạt tới Thái Ất Chân Tiên cảnh hậu kỳ, có tư chất trở thành thiên kiêu."
Hàn Tuyệt không khỏi nhìn về phía bóng người trước mặt Trượng Cô Tinh, đây là một đạo quang ảnh màu bạc, không thấy rõ hình dáng.
Nhưng Hàn Tuyệt là Luân Hồi Huyền Tiên, thần thức đảo qua, liền thấy rõ hình dạng của người này.
Một thân Hồng Y, bên hông đeo bảo kiếm, khuôn mặt anh tuấn, trong mắt lộ ra vẻ tự phụ, hắn ta cũng đang đánh giá Hàn Tuyệt.
Hơn ba ngàn tuổi Thái Ất Chân Tiên cảnh hậu kỳ?
Tư chất này thật sự rất khó lường.
Hàn Tuyệt tán thưởng trong lòng.
Hắn ôm quyền nói: "Tại hạ Hàn Tuyệt, bái kiến đạo hữu."
Quang ảnh màu bạc chắp tay nói: "Thần Cung, Chúc Kiếm."
Chúc Kiếm?
Tên rất hay!
Hàn Tuyệt nhất thời không biết nói gì, rõ ràng đối phương vô cảm với hắn.
Trượng Cô Tinh cười hỏi: "Thiên Đình sắp tổ chức Đại Hội Bàn Đào, lấy tư chất của ngươi, không phải Thiên Đình đã mời ngươi tới rồi chứ?"
Hàn Tuyệt nói: "Ta sợ phiền toái, lười đi, vẫn nên thành thật ở nhà tu luyện thì hơn."
Chúc Kiếm cười nói: "Đúng là như thế, Đại Hội Bàn Đào lần này, Kiếm Thần Đế của Thần Cung ta nhất định sẽ nổi bật vô song, hẳn không có thiên kiêu Thiên Đình nào có thể thắng được hắn."
Đúng là thế thật!
Đại Hội Bàn Đào lần này nhìn như là sự kiện, nhưng Thần Cung lại muốn thừa cơ trang bức.
Hàn Tuyệt cũng không quá lo lắng.
Thiên Đế dám mời Thần Cung, chắc chắn là có niềm tin.
"Tiền bối, ta đi trước."
Chúc Kiếm hành lễ với Trượng Cô Tinh, sau đó xoay người rời đi.
Xem thái độ này, hẳn trước kia Trượng Cô Tinh có địa vị rất cao trong Thần Cung, dù hắn đã rời đi vẫn có thể khiến thiên kiêu Thần Cung phải tôn kính hắn.
Hàn Tuyệt nghĩ như vậy.
Đối với thái độ của Chúc Kiếm, hắn không phản cảm, ngược lại còn cảm thấy bình thường vô cùng.
Nếu không có hứng thú kết giao thì không kết giao, Chúc Kiếm cũng không mạo phạm Hàn Tuyệt.
Chờ Chúc Kiếm biến mất, Trượng Cô Tinh cười nói: "Người trẻ tuổi Thần Cung cũng giống ngươi, quanh năm tu luyện, không am hiểu giao tế."
Hàn Tuyệt gật đầu, cười nói: "Yên tâm đi, sao ta có thể so đo."
Hắn nói sang chuyện khác, hỏi: "Tiền bối, ngài có biết quan hệ của Thiên Đế với Đại Thần Tướng không?"
"Ngươi tiếp xúc tới nhanh như vậy sao? Có tin đồn Thiên Đế và Đại Thần Tướng bất hòa, Đại Thần Tướng tự cho mình siêu phàm, sau khi trưởng thành thì bất mãn với rất nhiều quyết định của Thiên Đế, lại thêm công cao cái chủ, dẫn tới thế lực khắp nơi suy đoán. Đương nhiên, những suy đoán đó chỉ là đồn đãi, Đại Thần Tướng vẫn thuộc về Thiên Đình."
Trượng Cô Tinh hồi đáp: "Nếu ngươi thật sự gia nhập Thiên Đình thì không cần phỏng đoán quan hệ của họ, hai người này tách ra hay hợp lại, chỉ có bọn họ rõ ràng. Điều duy nhất có thể xác định là Đại Thần Tướng chỉ nghe lệnh Thiên Đế."
Hàn Tuyệt gật đầu, hắn cũng cảm thấy thế.
Đế vương chi tâm, không thể phỏng đoán xằng bậy.
Hai người lại hàn huyên một hồi, sau đó Hàn Tuyệt cáo từ rời đi.
Trong một năm sau đó, Hàn Tuyệt đến đây mấy lần.
Trượng Cô Tinh không khỏi cảm khái.
Đến cùng ai mới là người thủ hộ trường hà kiếm đạo?
Vì sao ta cảm thấy Hàn Tuyệt đã coi nơi này như nhà mình?
...
Mất một năm, sau khi tăng kiếm đạo của mình tới cực hạn, Hàn Tuyệt cảm thấy mỹ mãn.
Hắn phát hiện mình không thể tìm hiểu Thông Thiên Kiếm Đạo tới cảnh giới càng mạnh hơn.
Kiếm đạo này đã tới cực hạn, Hàn Tuyệt không thể tưởng tượng người sáng tạo nó mạnh cỡ nào.