Chương 295: Thiên Đình náo động, đồ tôn phi thăng (2)
Hắn ta há mồm thở dốc, sắc mặt xanh mét.
"Đáng chết! Ta có tâm ma rồi? Thần thông này có bẫy?"
Kỷ Tiên Thần nghiến răng nghiến lợi nghĩ, sinh thời đây là lần đầu tiên hắn ta gặp phải tâm ma, cho nên có chút bối rối.
Thiên Đình rộng lớn như vậy, hắn ta không biết nên tìm ai giúp đỡ, nếu chuyện hắn ta gặp tâm ma lan truyền ra ngoài, Thiên Đế há có thể tha cho hắn ta?
Không biết sao, Kỷ Tiên Thần bỗng nghĩ đến Hàn Tuyệt.
Không được!
Ta phải hạ phàm một chuyến!
...
Sau khi Viêm Quân Đại Đế mất tích, Hàn Tuyệt không dám quá chuyên chú vào tu hành. Để đề phòng bất trắc, hắn sáng tạo ra một Thiên Chi Khôi Lỗi, phái ra hư không trấn thủ.
Hai năm sau.
Tuần Trường An tiến đến bái phỏng Hàn Tuyệt, muốn học thần thông.
Hàn Tuyệt cũng không từ chối, ra ngoài truyền thụ thần thông, người khác muốn học thì ở bên cạnh xem.
Tu vi của Tuần Trường An tăng trưởng rất nhanh, sắp sửa bắt đầu đột phá Đại Thừa cảnh, trước khi phá tình kiếp, hắn ta đã dựa vào xá lợi đột phá đến Độ Kiếp cảnh.
Chờ Hàn Tuyệt truyện thụ thần thông xong, Phương Lương bỗng nói với Hàn Tuyệt: "Sư tổ, ta muốn phi thăng được không?"
Hàn Tuyệt nhìn hắn ta thật sâu, nói: "Nếu ngươi muốn thì đi đi."
Người khác không hùa theo, bọn họ cảm thấy ở lại núi Khổ Tu Thành Tiên rất tốt.
"Nhanh như vậy? Cẩn thận đi lên bị đánh." Mộ Dung Khởi nhíu mày nói.
Hắn ta là người có quan hệ tốt nhất với Phương Lương, như thân huynh đệ, đương nhiên hắn ta không muốn thấy Phương Lương gặp rủi ro.
Phương Lương nói: "Ta suy nghĩ thật lâu mới quyết định lên thượng giới lang bạt."
Mộ Dung Khởi hỏi: "Vậy có cần ta đi cùng ngươi không?"
"Ngươi không được đi!"
Hàn Tuyệt bỗng ngắt lời.
Hai người không khỏi nhìn về phía Hàn Tuyệt, vẻ mặt nghi ngờ.
Hàn Tuyệt nói: "Khởi Nhi không thể rời khỏi phàm giới, trừ phi vượt qua ta."
Vượt qua sư tổ?
Mộ Dung Khởi bị dọa, vẻ mặt của những người khác cũng trở nên cổ quái.
Đừng nhìn bọn họ thán phục thiên phú của nhau, nhưng so sánh với Hàn Tuyệt bọn họ hoàn toàn không đáng nhắc tới.
Hàn Tuyệt mới là người có tư chất xuất chúng nhất trong đám bọn họ!
"Sư tổ, tại sao lại như vậy?" Mộ Dung Khởi hỏi.
Hàn Tuyệt xua tay nói: "Thế mới tốt cho ngươi."
Dứt lời, hắn lại đứng dậy rời đi.
Cũng không phải là về động phủ, mà là tiến đến hư không bên ngoài Xích Vân giới.
Mộ Dung Khởi lâm vào suy nghĩ sâu xa, hắn ta không phản cảm sự bá đạo của Hàn Tuyệt mà cảm thấy Hàn Tuyệt làm như vậy ắt hẳn có đạo lý của hắn.
Trong thời gian gần đây, hắn ta thường gặp phải một ít ảo giác khi tu hành.
Chẳng lẽ có liên quan tới kiếp trước của hắn ta?
Mỗi người đều có kiếp trước, Thiến Nhi có, Tuần Trường An cũng có, đương nhiên hắn ta cũng có.
Chắc chắn sư tổ đã biết gì đó!
...
Hư không.
Kỷ Tiên Thần thật cẩn thận đi tới.
Đây là lần đầu tiên hắn ta rời khỏi Tiên Giới, hư không mênh mông khôn cùng, khiến hắn ta khó có thể phân rõ phương hướng.
Hàn Tuyệt bỗng xuất hiện trước mặt hắn ta khiến hắn ta hoảng sợ lui về phía sau. Vừa thấy là Hàn Tuyệt, hắn ta mới thở phào một hơi nhẹ nhõm.
"Sao ngươi lại tới đây?" Kỷ Tiên Thần căng thẳng hỏi.
Mặt Hàn Tuyệt không chút thay đổi, nâng tay đánh ra một chưởng.
Lục Đạo Hấp Hồn!
Phong áp khủng bố hút lấy Kỷ Tiên Thần, nhưng trước mặt Kỷ Tiên Thần có một lực ấn vô hình khiến hắn ta không thể bay về phía Hàn Tuyệt, loại cảm giác này khiến hắn ta bị đè ép cực kỳ khó chịu.
Kỷ Tiên Thần đang định mở miệng mắng người, chỉ thấy một bóng đen bị hút ra từ trong cơ thể hắn ta, nhanh chóng rơi vào trong tay Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt cũng thu tay lại, chau mày.
Thấy vậy, trong lòng Kỷ Tiên Thần rất kinh hãi.
Chẳng lẽ đây chính là tâm ma của hắn ta?
Trước mắt Hàn Tuyệt hiện ra một dòng chữ:
【 Thần Bồng Nguyên Soái nảy sinh thù hận với ngươi, trước mắt độ thù hận là nhị tinh 】
Thần Bồng Nguyên Soái?
Hàn Tuyệt nhíu mày, chẳng lẽ Kỷ Tiên Thần thật sự có quan hệ gì với Thần Bồng Nguyên Soái?
Hắc khí trong lòng bàn tay hắn ngưng tụ thành một khuôn mặt, thấy không rõ ngũ quan cụ thể. Tiếp đó, một giọng nói âm lãnh vang lên: "Tiểu tử! Đừng nhúng tay vào chuyện của Phật Môn!"
Chuyện của Phật Môn?
Thần Bồng Nguyên Soái là gian tế của Phật Môn?
Hàn Tuyệt hỏi: "Các hạ là ai, vì sao mai phục trong cơ thể bạn tốt của ta?"
"Hừ, ta là Vô Pháp Bồ Tát của Phật Môn, hắn nhận được truyền thừa của ta, ta muốn bồi dưỡng hắn!"
Vô Pháp Bồ Tát?
Hàn Tuyệt lại lần nữa ấn mở quan hệ nhân tế để xem.
【 Thần Bồng Nguyên Soái: Tu vi không rõ, đệ tử Tiệt giáo Đạo Môn, bởi vì thân phận bại lộ, nhục thân bị trấn áp, chủ hồn bị bắt chuyển thế. Nhưng hắn để lại đường lui, muốn lợi dụng phân hồn bồi dưỡng người thừa kế sau đó giải cứu chính mình, thuận tiện châm ngòi quan hệ của Thiên Đình và Phật Môn. Bởi vì ngươi cản trở hắn nên hắn nảy sinh thù hận với ngươi, trước mắt độ thù hận là nhị tinh 】
Đệ tử Tiệt giáo Đạo Môn?
Gián điệp trong gián điệp?
Hàn Tuyệt không biết nên nói gì.
Có điều Tiệt giáo thật sự khiến Hàn Tuyệt cảnh giác.
Không phải Đạo Môn đã suy bại sao?
Chẳng lẽ Phong Thần đại kiếp nạn trong thần thoại Hoa Hạ có tồn tại thật, mấy tác giả kia nhìn thấy chiếu hình từ đại đạo hoặc được báo mộng nên mới sáng tạo ra nó, kỳ thật nó là một đoạn lịch sử thần thoại?
Hàn Tuyệt càng nghĩ càng xa.
"Khuyên ngươi một câu, bớt nhúng mũi vào chuyện người khác." Giọng nói của Thần Bồng Nguyên Soái lại vang lên một lần nữa, hắn ta cố ý ngụy trang thành giọng nói khác, sợ bị Hàn Tuyệt phát hiện.
Nếu Thiên Đế biết hắn ta còn có đường lui, hắn ta sẽ xong đời thật.
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, nói: "Ngươi đi tìm người khác đi."
Hắn thả lỏng tay phải ra, hắc khí lập tức bỏ chạy.
【 Thần Bồng Nguyên Soái nảy sinh thiện cảm với ngươi, trước mắt độ thiện cảm là nhất tinh 】
Hàn Tuyệt nhìn mà cơ mặt co giật.
Đúng là nam nhân dễ thay đổi.
Kỷ Tiên Thần căng thẳng hỏi: "Phật Môn muốn làm gì? Vì sao lại nhìn chằm chằm ta?"
Hàn Tuyệt nhìn hắn ta một hồi, nghiêm túc nói: "Có thể là vì ngươi quá yếu, đổi thành ta, hắn ta vốn không có khả năng thành công."
Kỷ Tiên Thần: "..."
"Ngươi trở về vì chuyện gì?"
"Ta cho rằng ta có tâm ma cho nên tới tìm ngươi, hiện tại tâm ma đã được giải quyết, không bằng ta ngươi đấu pháp một trận?"