Chương 297: Ẩn Môn, muốn làm Thiên Đế
"Kỳ quái."
Lệ Dao thì thào tự nói. Nàng nâng tay phải lên, ngón trỏ ngón giữa khép lại, quẹt lên trước mắt, song đồng cùng lúc biến thành màu tím.
Hàn Tuyệt vui vẻ nhìn, đây là mắt gì?
m Dương Nhãn?
Lúc này, Hàn Tuyệt truyền âm cho Lệ Dao, nói: "Lực cảm ứng của ngươi rất không tồi, có thể nhận ra sự tồn tại của bổn tọa."
Hắn cố ý giả vờ cao thâm mạt trắc.
Cặp mi thanh thú của Lệ Dao lại nhíu càng chặt hơn, hỏi: "Tiền bối có ý gì?"
Từ sau khi phản bội gia tộc, nàng đã khóa chặt trái tim, không tin bất kỳ người nào.
Giọng nói của Hàn Tuyệt khiến nàng cho rằng lại có cao nhân Lục gia đột kích. Suy cho cùng nửa năm trước nàng mới vừa giết không ít cường giả Lục gia.
Hàn Tuyệt hỏi: "Nơi ngươi đang ở là phàm giới?"
Nghe vậy, Lệ Dao càng thêm hoang mang.
Đối phương hỏi như vậy hẳn không phải là người Lục gia.
"Là phàm giới, tiền bối đến từ Tiên Giới?" Lệ Dao dò hỏi.
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, quyết định chân thành đối đãi, nói ra Cửu Thiên Ngân Hà Thủy.
Hắn lười cố lộng huyền hư.
Hàn Tuyệt cười nói: "Ngươi ta cũng coi như hữu duyên."
Lệ Dao trầm mặc, trong lòng không khỏi kinh hãi.
Trên đời này lại có thần vật như vậy.
Hàn Tuyệt có thể thấy nàng, có nghĩa chưa hẳn các đại năng khác đã không thể thấy?
Hẳn Cửu Thiên Ngân Hà Thủy không chỉ có một.
Từ trong sâu xa, cũng không biết có bao nhiêu ánh mắt đang nhìn chằm chằm nàng.
Hàn Tuyệt nhận ra nàng đang sợ hãi, vì thế nói: "Cửu Thiên Ngân Hà Thủy chỉ có thể phản chiếu thiên địa chi tử còn chưa bị phản chiếu, nói cách khác, trừ bổn tọa, không có người nào khác đang theo dõi ngươi, bổn tọa cũng không ngày đêm nhìn ngươi, phần lớn thời gian đều đang tu luyện."
"Tính cách của ngươi rất hợp khẩu vị của bổn tọa, nếu ngươi muốn khổ tu mà không bị quấy rầy, có thể đến nhờ cậy bổn tọa."
Trong lòng Lệ Dao thầm dễ chịu hơn một chút, nhưng nàng vẫn cảnh giác hỏi: "Ta cần trả giá cái gì?"
Hàn Tuyệt nói: "Có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu, nhất mạch tướng thừa giúp đỡ cho nhau."
Lệ Dao truy vấn: "Ta chỉ cần ra tay vào lúc tông môn nguy nan, đúng không?"
"Ừ."
"Tiền bối ở đâu?"
"Xích Vân giới."
"Hửm? Không phải Tiên Giới?"
"Cũng là Phàm giới."
Lệ Dao trầm mặc.
Người của Phàm giới theo dõi nàng?
Lệ Dao nói: "Kẻ thù của ta có Thái Ất Thiên Tiên."
"Bổn tọa giết Thiên Tiên như bóp chết con kiến."
Cuối cùng Lệ Dao cũng động dung.
Là cao nhân thật sao?
"Chuyện này không được huênh hoang, nếu ngươi muốn đi tìm bổn tọa thì lặng lẽ đến đây."
Hàn Tuyệt vẫn rất vừa lòng với thiên tư của Lệ Dao.
Đặt ở núi Khổ Tu Thành Tiên, cũng nằm trong top 3.
Mấu chốt nhất là Lệ Dao không thích lãng, một khi đến núi Khổ Tu Thành Tiên, khẳng định nàng sẽ luôn bế quan tu luyện.
Lệ Dao hít sâu một hơi nói: "Được, ta sẽ thử tìm đến Xích Vân giới."
Hiện giờ nàng lưu lạc thiên nhai, đã không còn nơi để đi. Có tiền bối chịu thu lưu nàng, tự nhiên là chuyện tốt.
Hàn Tuyệt lên tiếng, sau đó chặt đứt thần thức.
Đây cũng coi như khảo nghiệm, nếu Lệ Dao có thể tìm đến Xích Vân giới Hàn Tuyệt sẽ nhận nàng, nếu không thể, chứng minh số mệnh của Lệ Dao không tốt.
Lệ Dao lâm vào trầm tư, do dự không biết mình có nên tin tưởng Hàn Tuyệt hay không.
Ngẫm lại, đối phương thèm cái gì của nàng?
Thèm mỹ mạo?
Không có khả năng!
Tuy Lệ Dao tự tin với dung nhan của mình, nhưng nàng tuyệt đối không phải người có dung nhan đệ nhất chư thiên vạn giới. Với năng lực của đối phương, muốn tuyệt sắc chỉ cần phất phất tay.
Có lẽ đây thật sự là cơ duyên của nàng?
...
【 Lệ Dao sinh ra hảo cảm với ngươi, trước mắt độ thiện cảm là nhất tinh 】
Hàn Tuyệt nhìn dòng chữ thông báo trước mắt, không khỏi lộ ra ý cười.
Mới nhất tinh!
Thật cảnh giác.
Hàn Tuyệt tiếp tục tu luyện.
Hắn có trực giác, nếu Lệ Dao muốn đến nhất định sẽ có thể đến đây.
Nghe xong đoạn đối thoại của Hàn Tuyệt với Lệ Dao, Ngộ Đạo Kiếm không khỏi cảm thấy may mắn.
May mắn nàng đã sớm gặp gỡ chủ nhân của nàng, nếu phải vượt giới giống Lệ Dao, rất có khả năng nàng sẽ chết trên đường.
Thời gian trôi qua, đối với một số người nó rất chậm, nhưng đối với một số người nó lại rất nhanh.
Trong những năm qua, Ngọc Thanh Thánh Tông phát triển rất thuận lợi, Cửu Đỉnh chân nhân cơ hồ không quấy rầy Hàn Tuyệt.
Nếu gặp phải phiền toái, Mộ Dung Khởi sẽ ra tay.
Chuyện tới bây giờ, Hàn Tuyệt đã không cần tự mình ra tay giải nạn cho Ngọc Thanh Thánh Tông.
Trong lòng các đệ tử của Ngọc Thanh Thánh Tông Hàn Tuyệt đã sớm trở thành thần thoại, ngay cả rất nhiều trưởng lão, chấp sự mới cũng chưa từng gặp hắn.
Cách Thiên Đình chi chiến đã trôi qua hơn bốn trăm năm, mặc dù đặt ở Tu Chân Giới cũng là một khoảng thời gian rất dài.
Chu Minh Nguyệt cũng bắt đầu quật khởi, thường xuyên cùng Mộ Dung Khởi làm nhiệm vụ cho Ngọc Thanh Thánh Tông, lịch lãm đạt được kinh nghiệm thực chiến.
Dương Thiên Đông, Hỗn Độn Thiên Cẩu thường xuyên trở về.
Lúc trước Hỗn Độn Thiên Cẩu từng rời khỏi Phàm gian, đến thiên địa khác, đạt được cơ duyên không nhỏ, tu vi trực tiếp đạt tới Hợp Thể cảnh tầng tám, đã ngang hàng với Hắc Ngục Kê.
Hắc Ngục Kê bị kích thích, cuối cùng cũng bắt đầu cố gắng tu luyện.
Theo núi Khổ Tu Thành Tiên càng ngày càng mạnh, Hắc Ngục Kê cảm thấy mình có tu luyện hay không cũng không quan trọng, dù sao thì trời sập xuống cũng có người khác chống thay.
Tu vi của Sở Thế Nhân vẫn đang mạnh hơn Chu Minh Nguyệt, không khắc khổ tu luyện.
Đồ Linh Nhi đã là tu sĩ Đại Thừa cảnh, nàng có thiên phú cao lại chịu khổ tu, đương nhiên tu vi sẽ tăng nhanh.
Tam Đầu Giao Vương đã độ kiếp trước đó không lâu, thành công trở thành Tán Tiên.
Trừ Hàn Tuyệt, trước mắt trên núi Khổ Tu Thành Tiên có bốn vị Tiên cảnh, hai đầu Kim Ô, Long Hạo, Tam Đầu Giao Vương.
Tam Đầu Giao Vương đã không chỉ tam đầu, nhưng hắn ta thích gọi tên này, chủ yếu là do quen.
Đại khái lại thêm hai mươi sáu năm trôi qua.
Hàn Tuyệt đi ra khỏi động phủ, gọi đồ tử đồ tôn của mình tụ tập dưới gốc Phù Tang Thụ.
"Từ nay về sau, nhất mạch chúng ta sẽ được gọi là Ẩn Môn, các ngươi cảm thấy thế nào?"
Hàn Tuyệt cười hỏi. Nếu hắn đã mở miệng, đương nhiên mọi người sẽ không tỏ ý kiến, bắt đầu rối rít nịnh hót.