Chương 304: Luân Hồi Kim Tiên cảnh! (2)
Editor: Linh Tống
【 Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ truyền bá vận rủi, Tự Long Tiên Đảo gặp phải tai ương cực hàn mấy vạn năm khó gặp 】
【 Bạn tốt của ngươi Chu Phàm nhiều lần trải qua đau khổ, đến Bồng Lai tiên đảo 】
【 Đồ tôn của ngươi Mộ Dung Khởi cảm ngộ thiên địa chân nghĩa, thức tỉnh bản mạng đại đạo 】
【 Bạn tốt của ngươi Đại Thần Tướng bị Yêu tộc Tiên Đế vây công 】 x15
【 Bạn tốt của ngươi Đại Thần Tướng tru sát Tiên Đế, số mệnh tăng vọt 】
...
Hàn Tuyệt xem hết, Tu Tiên giới cũng coi như bình tĩnh, nhưng Tiên Giới lại rất rối loạn.
Thiên Đình và Yêu Đình đã khai chiến thật, hơn nữa còn là đại chiến!
Tình hình này còn khoa trương hơn cả khi Bình Thiên Đại Thánh đại náo Thiên Đình lúc trước.
Đại Thần Tướng vẫn rất dũng mãnh, bị mười lăm Tiên Đế vây công mà không bị thương nặng, thậm chí còn giết ngược.
Hàn Tuyệt kiên trì nguyền rủa, mấy tháng sau, cuối cùng nguyền rủa chấm dứt.
Hắn tiếp tục củng cố tu vi, chuẩn bị đột phá.
Nghe nói đạt tới Kim Tiên cảnh thì có thể tìm hiểu nhân quả, suy tính vận mệnh, gần như trường sinh bất tử.
Hàn Tuyệt vẫn rất chờ mong Kim Tiên cảnh.
Đạt tới Kim Tiên cảnh, hắn cách Tiên Đế không xa nữa.
Đương nhiên, Tiên Đế cũng không phải mục tiêu của Hàn Tuyệt.
Hắn muốn vượt qua Thần Cảnh, vượt qua Đại La chi cảnh!
Chỉ khi trở thành người mạnh nhất mới có thể sống sót mãi.
Đại khái lại bảy năm trôi qua.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng bắt đầu đột phá.
Hắn đuổi Ngộ Đạo Kiếm ra ngoài.
Ngộ Đạo Kiếm biết hắn muốn đột phá cho nên không giận dỗi.
Dưới Phù Tang Thụ, các đệ tử thấy nàng đi ra, ban đầu không bận tâm, nhưng khi núi Khổ Tu Thành Tiên bắt đầu lay động kịch liệt, bọn họ mới ý thức được Hàn Tuyệt đang đột phá.
Mộ Dung Khởi cảm khái: "Thiên tư của sư tổ thật mạnh đến mức không hợp lẽ thường, kiếp trước kiếp này, ta chưa từng thấy kẻ nào có thiên phú mạnh hơn hắn."
Đây là lời thật.
Kiếp này, khi hắn ta đi theo Hàn Tuyệt, Hàn Tuyệt còn chưa đạt tới Tiên cảnh.
Tuần Trường An cười nói: "Kỳ thật thân phận của sư phụ vẫn rất thần bí, có lẽ hắn là cao nhân Tiên Giới chuyển thế."
Hắc Ngục Kê cười nói: "Ha ha ha, đó là đương nhiên, chủ nhân của ta chắc chắn phải lợi hại!"
"Ta vẫn cảm thấy chủ nhân không tầm thường." Kim Ô A Đại nói.
Tiểu Nhị gật đầu theo, chúng nó không thể quên được cảm giác khủng bố khi bị Hàn Tuyệt trấn áp lúc trước.
Trong lúc mọi người nghị luận, Hàn Tuyệt đã tiến vào điểm mấu chốt của quá trình đột phá.
...
Lăng Tiêu Bảo Điện, quần thần tụ tập.
Thiên Đế ngồi trên ghế, mặt không chút thay đổi.
Không khí trong cung điện rất trầm, ngay cả Đại Thần Tướng cũng rất âm trầm.
"Không ai có thể giết vị Tiên Đế Yêu Đình kia?" Thiên Đế mở miệng hỏi.
Các tiên thần đưa mắt nhìn nhau, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi.
Cự Linh Võ Thần trầm giọng nói: "Bệ hạ, chẳng lẽ không thể mời mấy vị thần kia sao?"
Thiên Đế bình tĩnh nói: "Nhị Thập Tứ Tinh Đế đang trên đường trở về, trước đó bọn họ trấn áp hỗn độn biên giới, muốn trở về cũng cần thời gian."
Chúng tiên thần vừa nghe vậy, rối rít kinh hỉ.
"Một khi đã vậy, ta sẽ tái chiến với hắn ta. Tuy rằng ta không thể giết hắn ta nhưng hắn ta cũng đừng hòng giết ta." Đại Thần Tướng lên tiếng.
Các tiên thần khác ào ào mở miệng khuyên can.
"Không thể, ngài vừa ra tay, hơn mười vị Tiên Đế của Yêu Đình sẽ dốc toàn bộ lực lượng, bọn họ quá muốn giết ngài!"
"Đúng thế, Yêu Đình đã coi ngài như cái đinh trong mắt!"
"Đại Thần Tướng ngài vừa đại chiến một hồi, không thể xằng bậy."
"Thiên Đình không thể thiệt hại Đại Thần Tướng!"
Nghe thấy lời nói của chúng tiên thần, Đại Thần Tướng nhíu mày.
Những đạo lý này hắn ta đều biết, nhưng trước mắt Thiên Đình cần có người ra mặt chống đỡ, nếu không Thiên Đình sẽ mất hết mặt mũi.
Kỷ Tiên Thần đứng ở hàng thiên tướng cuối cùng, trong lòng hắn ta nhiệt huyết sục sôi, rất muốn đứng ra. Nhưng nề hà tu vi của mình quá yếu.
Nếu hắn ta đủ mạnh, đây sẽ là cơ hội để hắn ta nhất chiến thành danh.
Thiên Đế liếc nhìn Đế Thái Bạch, nói: "Một khi đã vậy, vậy đi mời thái tử đi."
Thái tử!
Chúng tiên thần ồ lên!
Đại Thần Tướng nheo mắt, Đế Thái Bạch như trút được gánh nặng.
Đế Thái Bạch cười nói: "Thái tử điện hạ đã đợi rất lâu, chỉ chờ bệ hạ lên tiếng."
Một lão thần tiên vội vàng hỏi: "Không phải thái tử điện hạ đang ở Côn Luân sao?"
"Lúc trẫm từ Côn Luân trở về đã dẫn theo hắn, hiện nay ở Đế Cảnh hẳn hắn không có đối thủ." Thiên Đế bình tĩnh nói.
Chúng tiên thần càng thêm kích động.
Thiên Đế có rất nhiều con, nhưng có một vị là truyền kỳ của Thiên Đình, trước khi Đại Thần Tướng quật khởi, hắn chính là chiến lực giữ gìn mặt mũi cho Thiên Đình.
Kỷ Tiên Thần thầm hiếu kỳ, vị thái tử kia mạnh đến mức nào mà có thể khiến các tiên thần kích động đến thế?
...
Mười năm sau.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng đột phá thành công!
Luân Hồi Kim Tiên cảnh sơ kỳ!
Mới vừa đột phá, pháp lực của Hàn Tuyệt đã bắt đầu tăng mạnh, linh hồn hắn càng được thăng hoa, ý thức nhảy ra khỏi Ngũ Hành đi đến một không gian mờ mịt.
"Nơi này là..."
Hàn Tuyệt hiếu kỳ nhìn chung quanh, hắn tản thần thức ra ngoài, dường như trong sương mù tối tăm có che giấu lực lượng thần bí.
Từ trong sâu xa, Hàn Tuyệt nhìn thấy một con sông.
Một con sông lớn áp súc chư thiên vạn giới, không nhìn thấy đầu nguồn, không nhìn thấy tận cùng.
Trong con sông lớn này, Hàn Tuyệt nhìn thấy chúng sinh, nhìn thấy thương hải tang điền, thậm chí hắn còn nhìn thấy quá khứ của mình cùng với một số cảnh tượng lạ lẫm, có lẽ chính là tương lai.
Trong đầu Hàn Tuyệt toát ra một ý niệm.
Chẳng lẽ đây chính là trường hà vận mệnh?
Hàn Tuyệt bay về phía trường hà vận mệnh. Khi hắn muốn xem tương lai của mình, hắn của tương lai trong trường hà vận mệnh bỗng quay đầu nhìn về phía hắn.
Hàn Tuyệt có cảm giác mình như đang soi gương.
"Đừng thăm dò tương lai, biến đổi nhân quả là biến số lớn nhất."
Hàn Tuyệt trong trường hà vận mệnh đã nói với hắn như vậy.
Hàn Tuyệt lập tức thu hồi ánh mắt, không tiếp tục thăm dò tương lai nữa.
Hắn xoay người nhìn đằng sau, hắn lại nhìn thấy một con sông, con sông này thần bí mà đẹp đẽ, như ảo như mơ.
Một quầng sáng bỗng nhiên ập đến, tốc độ cực nhanh, dù cho Hàn Tuyệt đã đột phá đến Luân Hồi Kim Tiên cảnh cũng không kịp phản ứng.