Chương 326: Hám Hải Tượng Thánh, Hồ Lô Tinh rụng xuống
Hám Hải Tượng Thánh nghĩ đến giọng nói của Hàn Tuyệt, không khỏi cười nhạo.
Hạng người vô danh mà cũng dám bảo hắn ta nể mặt mũi?
Đã rất nhiều năm hắn ta không gặp được người nào buồn cười như vậy.
...
Vẻ mặt Ngộ Đạo Kiếm tràn đầy tức giận, nói: “Chủ nhân, tên kia quá kiêu ngạo, tức chết ta rồi!”
Đây là lần đầu tiên nàng nghe thấy có người nhục nhã Hàn Tuyệt như vậy.
Hàn Tuyệt không để ý đến nàng, chuyên tâm truyền thụ Thỉnh Thần Thuật.
Tư chất của Lệ Dao vốn đã cao, cảnh giới cũng đã tăng lên, muốn học Thỉnh Thần Thuật không phải khó.
Nàng chỉ cần luyện Triệu Hoán Thuật thôi, thứ phức tạp thật sự là Truyền Tống Thuật mà Hàn Tuyệt nắm giữ.
Sau khi Hàn Tuyệt nói một lần Lệ Dao đã nhớ kỹ, nàng bắt đầu hồi tưởng, hai tay làm pháp quyết.
Hàn Tuyệt thu hồi thần thức, nhìn về phía Ngộ Đạo Kiếm, nói: “Không có việc gì, rất nhanh hắn ta sẽ hối hận.”
Ngộ Đạo Kiếm tò mò hỏi: “Mới vừa rồi ngài đã truyền thụ thần thông cho nàng sao? Lâm thời học thần thông vẫn có thể giết chết tên kia?”
“Không sai.”
Hàn Tuyệt quay về giường đả tọa.
Ngộ Đạo Kiếm càng thêm tò mò.
Thần thông gì mà có thể giúp Lệ Dao quật khởi chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, giết ngược tên kia?
Nàng ngẩng đầu chờ đợi.
Ngày tiếp theo.
Lệ Dao thi triển mấy chục lần, cuối cùng cũng thành công.
Phía sau nàng xuất hiện một vòng xoáy màu đen thật lớn.
Nàng quay đầu nhìn lại, âm thầm kinh hãi: “Đây là thần thông gì?”
Lúc trước nàng đã rất nghi hoặc, thần thông này không chỗ nào lợi hại cả.
Sở dĩ nàng tu luyện là vì ôm tâm lý chữa ngựa chết thành ngựa sống.
Trong Tiên Thiên động phủ.
Hàn Tuyệt cảm nhận được sự triệu hoán của Thỉnh Thần Thuật, mở mắt nói: “Ta đi rồi rất nhanh sẽ trở lại.”
Vừa dứt lời, hắn bị một vòng xoáy màu đen hút đi, vòng xoáy đen cũng biến mất theo.
Ngộ Đạo Kiếm sửng sốt, theo bản năng quay đầu nhìn về phía Cửu Thiên Ngân Hà Thủy.
Quả nhiên!
Hàn Tuyệt bước ra từ trong vòng xoáy màu đen phía sau Lệ Dao.
Hắn mặc Cửu Ngũ Chí Tôn Khí Vận Bào, chân mang Cửu Trọng Đặng Thiên Ngoa, đầu đội Thái Hy Phượng Sí Quan, tay mang Cự Linh Hộ Oản, khí thế bức người, kết hợp với dung nhan tuyệt thế vô song, khiến Lệ Dao nhìn mà ngây ngẩn.
Nàng đã từng tưởng tượng ra bộ dáng của Hàn Tuyệt, không ngờ hắn lại tuấn mỹ như thế.
Nàng còn tưởng Hàn Tuyệt là một lão đạo nhân hạc phát đồng nhan.
Hàn Tuyệt lấy Hồng Mông Phán Định Kiếm ra, theo sát đó, giọng nói của Hám Hải Tượng Thánh vang lên: “Sao ngươi có thể xuất hiện trong pháp bảo của ta?”
Giọng điệu của hắn ta tràn ngập kinh hãi, Hàn Tuyệt đột nhiên xuất hiện khiến hắn ta bị dọa.
Hàn Tuyệt dùng thần thức quét qua một chút, Hám Hải Tượng Thánh còn đang trên đường, xung quanh không có cường địch nào khác.
Chính là lúc này!
Hàn Tuyệt vung kiếm chém một nhát, kiếm ý bùng nổ trực tiếp phá nát bảo bình của Hám Hải Tượng Thánh, hắn ta và Lệ Dao cùng xuất hiện trên không trung.
Lệ Dao mở to đôi mắt xinh đẹp, nàng không chỉ bị dung nhan của Hàn Tuyệt làm cho kinh diễm, còn bị thực lực kinh khủng của hắn dọa sợ.
Thật mạnh!
Vì pháp bảo vỡ tung mà Hám Hải Tượng Thánh bị hất văng ra. Hắn ta ổn định thân hình nhìn về phía Hàn Tuyệt, lửa giận lập tức bùng lên.
“Ngươi dám!”
Hám Hải Tượng Thánh hét lên một tiếng giận dữ, mũi biến thành vòi voi rồi nhanh chóng to ra. Vòi voi hệt như một dãy núi quất tới, nhấc lên cuồng phong khiến người sợ hãi.
Hàn Tuyệt lắc mình đi tới trước mặt Lệ Dao, nâng kiếm trực tiếp thi triển Thông Thiên Kiếm Đạo tầng thứ nhất.
Nhất Kiếm Thông Thiên!
Kiếm khí quét ngang đánh tới, trực tiếp đánh tan vòi voi, mưa máu phun xối xả.
Gần như chỉ trong chớp mắt, thân thể Hám Hải Tượng Thánh bị kiếm khí chém làm hai mảnh.
Tu vi của hắn ta chỉ mới là Thái Ất Kim Tiên cảnh sơ kỳ, làm sao có thể chống đỡ được kiếm khí của Hàn Tuyệt?
Dù cho là Thái Ất Kim Tiên cảnh viên mãn, đối mặt với Hàn Tuyệt vẫn sẽ bị miểu sát như thường!
“Từ từ!”
Sắc mặt Hám Hải Tượng Thánh biến đổi kịch liệt, hoảng sợ hô lên.
Hàn Tuyệt vung kiếm thi triển Tam Thanh Tru Thế.
Hàng tỷ kiếm ảnh quét ngang trời, khung cảnh kỳ vĩ khiến Lệ Dao nhìn mà hai mắt trợn tròn.
Hám Hải Tượng Thánh sợ tới mức lập tức biến về nguyên thần, biến mất ở phía chân trời.
Hàn Tuyệt vung kiếm, hàng tỷ kiếm ảnh giết tới.
Mênh mông cuồn cuộn!
Chỉ trong giây lát đã đuổi kịp Hám Hải Tượng Thánh, trực tiếp tru sát!
Hàn Tuyệt quay đầu nhìn về phía Lệ Dao, nói: “Mau chóng rời đi, tránh cho đồng bạn của hắn tìm đến.”
Lệ Dao lấy lại tinh thần, lập tức bay về một phương hướng khác.
Nàng quay đầu nhìn lại, phát hiện Hàn Tuyệt không đuổi theo mình mà đi về phía hố xoáy màu đen đã triệu hoán hắn tới.
Lệ Dao lập tức hiểu ra, đây là Hàn Tuyệt muốn trở về.
“Tại sao tiền bối không dẫn theo ta cùng trở về?”
Lệ Dao nghi hoặc nghĩ.
Chẳng lẽ hắn muốn khảo nghiệm nàng?
Cũng đúng.
Kiếp nạn lần này, nàng bị bắt đúng là có hơi mất mặt.
Khuôn mặt xinh đẹp của Lệ Dao ửng đỏ, không nhìn lại phía sau nữa, dùng tốc độ nhanh nhất chạy trốn.
Bên kia, Hàn Tuyệt trở lại trong Tiên Thiên động phủ.
Hắn thở ra một hơi.
Nguy hiểm thật!
May mắn tiểu tử này không được đại năng tương trợ!
Vừa rồi trái tim Hàn Tuyệt vẫn luôn treo lơ lửng, sợ có Tiên Đế nào đó ra tay.
Yêu Đình nhiều yêu quái như vậy, Yêu Thánh cũng có một đống, Tiên Đế không thể chú ý từng người một.
Tiên Đế cũng không phải bảo mẫu, bọn họ cũng có chuyện của mình.
“Chủ nhân, ngài thật mạnh!”
Ngộ Đạo Kiếm vô cùng hưng phấn, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng cả lên.
Mặt Hàn Tuyệt không biểu cảm nói: “Đây là thành quả do khổ tu tích lũy suốt nhiều năm tháng.”
“Về sau ta nhất định sẽ càng nỗ lực tu luyện hơn!”
Ngộ Đạo Kiếm gật đầu nói, hai tay nắm chặt.
“Không cần lan truyền sự việc lần này ra.”
“Đã rõ!”
Hàn Tuyệt nhắm mắt, tiếp tục tu luyện, không quan tâm Lệ Dao nữa.
Hắn đã ra tay, nếu Lệ Dao lại bị bắt hoặc bị giết, vậy Hàn Tuyệt cũng không có cách nào.
Không thể vì Lệ Dao mà không màng tất cả được.
“Đừng để cho ta thất vọng.”
Hàn Tuyệt im lặng nghĩ.
...
Năm năm sau.
Hàn Tuyệt không thấy nhắc nhở có thù hận mới, Lệ Dao cũng không gặp phải nguy hiểm gì nữa.
Điều này khiến hắn thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Quả nhiên, không phải sau lưng kẻ địch nào cũng có đại năng che chở.