Chương 328: Toàn quân bị diệt, Hàn Tuyệt sâu không lường được (2)
Ánh mắt hắn nhìn chằm chằm vào Thiên Đế, mở miệng nói: “Thiên Đế, ngươi còn muốn chiến tiếp? Thả hồn phách của đệ tử Tiệt giáo ta ra, ta sẽ dẫn tất cả đệ tử Tiệt giáo lui về.”
Thiên Đế nhẹ nhàng cười, nói: “tiên thần Tử, ngươi thật sự cho rằng chút người này của Tiệt giáo các ngươi đã có thể khiến Thiên Đình lay động sao?”
tiên thần Tử vuốt râu nói: “Tiệt giáo không muốn quấy nhiễu Thiên Đạo, chỉ muốn cứu đệ tử về mà thôi, sau đó an tâm tu luyện ở thế ngoại.”
Thiên Đế nói: “Ta sẽ không thả những đệ tử Tiệt giáo đó ra, đó là những kẻ gây nghiệt trong Vô Lượng đại kiếp nạn. Đây là sự trừng phạt của Thiên Đạo, trẫm khuyên ngươi một câu, đừng kháng mệnh trời!”
Ánh mắt tiên thần Tử hơi ngưng lại, nâng tay phải lên, ba thanh kiếm phía sau nhanh chóng phân ra thành mấy chục kiếm ảnh, như một đóa hoa kiếm nở rộ.
Đúng lúc này!
Bốn cột sáng rọi xuống từ trên đỉnh Lăng Tiêu bảo điện, vây quanh tiên thần Tử.
Khí thể khủng bố bao phủ đại điện.
tiên thần Tử biến sắc, trầm giọng nói: “Tứ Cực Đại Đế! Thiên Đế, ngươi cố ý chờ ta tới?”
Thiên Đế bình tĩnh nói: “Tiệt giáo có thể xếp nội ứng vào trong Thiên Đình, sao trẫm lại không thể xếp người mình vào trong Tiệt giáo?”
“Tứ Cực Đại Đế, trẫm mời các ngươi tru sát người này, khắc thần hồn của hắn vào trong thần trụ của Lăng Tiêu bảo điện, vĩnh viễn không thể thoát thân!”
Giọng điệu của Thiên Đế trở nên vô cùng nghiêm túc, chân thật đáng tin.
Tứ Cực Đại Đế trong cột sáng cùng quát lên: “Giết!”
Ầm!
...
Bốn năm sau.
Hàn Tuyệt đang tu hành, bỗng nhiên cảm ứng được một luồng khí tức.
Hắn không khỏi nhướng mày.
Khí tức này là của Tuyên Tình Quân!
Sao nàng lại hạ phàm?
Từ từ!
Sao nàng có thể vượt qua Vũ Đức thần quân mà vào thế gian được?
Giờ phút này Tuyên Tình Quân đang đả tọa trong một rừng cây gần Ngọc Thanh thánh tông, nàng hấp thu tiên khí truyền tới từ núi Khổ Tu Thành Tiên để chữa thương.
Hàn Tuyệt bất chợt xuất hiện trước mặt nàng.
Tuyên Tình Quân mở mắt, kinh ngạc nói: “Thái Ất Chân Tiên?”
Tiểu tử này…
Nàng ở Tiên giới dốc hết toàn lực tu luyện, có được đủ loại cơ duyên cũng chỉ mới miễn cưỡng đột phá Thái Ất Chân Tiên trước đây không lâu, thế mà Hàn Tuyệt ở phàm giới đã…
Hàn Tuyệt chú ý thấy thương thế của nàng, không khỏi giơ tay áp lên trên đầu nàng, dùng pháp lực của bản thân chữa thương cho nàng.
Đôi mắt xinh đẹp của Tuyên Tình Quân trợn to ra.
Pháp lực này…
Pháp lực của Hàn Tuyệt cao thâm khó dò, thế mà nàng lại có cảm giác như đang đối mặt với sư phụ của mình ở Tiệt giáo.
Trong lòng Tuyên Tình Quân khiếp sợ tới mức khó có thể miêu tả bằng lời.
Hàn Tuyệt vừa trị thương cho nàng vừa hỏi: “Sao ngươi lại xuống đây?”
Tuyên Tình Quân thở dài nói: “Ta dùng thủ đoạn đặc biệt để trốn về, chỉ có thế gian mới có thể tính là an toàn. Ta gia nhập một giáo phái, giáo phái này muốn tấn công Thiên Đình, ta bị bắt phải gia nhập, kết quả… toàn quân bị diệt…”
Toàn quân bị diệt?
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Thiên Đình trâu bò như vậy sao?
Sao lúc trước đánh Yêu Đình lại tốn sức thế?
Hay là do Tiệt giáo không còn cường thịnh như thời Phong Thần?
“Đại chiến lúc trước đã khiến ta nhận ra sự cường đại của tiên thần. Khó trách Thiên Đình có thể chưởng quản thiên quy.” Tuyên Tình Quân rất buồn bực.
Vất vả lắm mới có thể gia nhập một tông môn cường đại, kết quả chưa ở bao lâu đã gặp phải chuyện như thế. Tuy Tiệt giáo không bị hủy diệt, nhưng người được phái ra đều đã bị trấn áp, bao gồm cả sư phụ nàng.
Hiện giờ nàng gần như không còn nơi nào để đi, còn phải cẩn thận tránh bị Thiên Đình đuổi giết.
Hàn Tuyệt mở miệng nói: “Không có việc gì, ta có thể bảo vệ ngươi. Chỉ là sao ngươi có thể tránh được tiên thần bên ngoài mà đi vào đây?”
Hắn cần phải hỏi rõ ràng.
Tránh ngày sau có kẻ địch khác có thể lặng lẽ lẻn vào.
Đối mặt với sự dò hỏi của Hàn Tuyệt, Tuyên Tình Quân do dự một lát, cuối cùng vẫn nói đúng sự thật.
Hóa ra nàng cũng có một viên Thiên Đạo Thạch, có thể tránh thoát thiên cơ. Lúc trước nàng gặp được cơ duyên ở Tiên giới, học được một thần thông cường đại có thể xuyên qua không gian, tương tự như thần thông Luân Hồi mà Hàn Tuyệt dùng để nhảy vào m gian.
Trước đó nàng dựa vào thần thông này, đánh bậy đánh bạ tiến vào trong địa bàn của Tiệt giáo.
“Hiện tại ngươi đã gia nhập Thiên Đình?”
Câu hỏi của Tuyên Tình Quân cắt ngang suy nghĩ của Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt nói: “Bây giờ ta là Thần nhân gian, chưởng quản phương Phàm giới này, ngươi theo ta vào núi dưỡng thương đi.”
Tốt xấu gì Tuyên Tình Quân cũng là đạo lữ đầu tiên của hắn. Lúc trước nàng cũng đã chăm sóc rất nhiều cho Hàn Tuyệt.
Nghe vậy, Tuyên Tình Quân gật đầu.
Trước đó nàng cũng muốn vào núi, nhưng bị đạo trường ngăn cách thần thức. Nàng còn tưởng núi này đã đổi chủ, cho nên không dám tùy tiện đi vào.
Hàn Tuyệt dẫn theo Tuyên Tình Quân trở lại núi Khổ Tu Thành Tiên, cũng cho Tuyên Tình Quân ở trong động phủ của mình để chữa thương.
Vào mấy chục năm trước Hình Hồng Tuyền, Hi Tuyền tiên tử, Thường Nguyệt Nhi đã ra ngoài rèn luyện, vẫn chưa trở về, nhưng Hàn Tuyệt không để Tuyên Tình Quân vào trong động phủ của bọn họ ở.
Ngộ Đạo Kiếm vừa thấy Tuyên Tình Quân đến, lập tức cảnh giác lên.
Lại thêm một nữ tử!
Có thể được Hàn Tuyệt đưa tới, chắc chắn quan hệ không đơn giản.
Hàn Tuyệt giới thiệu các nàng với nhau, Tuyên Tình Quân gật đầu với Ngộ Đạo Kiếm, sau đó đi vào một góc đả tọa, bắt đầu chữa thương.
Những đệ tử khác ở Ẩn Môn đều rất tò mò với thân phận của Tuyên Tình Quân.
Bề ngoài Tuyên Tình Quân rất trấn định, nhưng trong lòng đã tràn ngập khiếp sợ.
Tiên khí trên núi này không thua kém gì so với Tiên đảo của Tiệt giáo, mấu chốt là những yêu quái, đệ tử Hàn Tuyệt bồi dưỡng kia trưởng thành rất nhanh.
Thậm chí nàng còn cảm nhận được khí tức của Tiên cảnh, hơn nữa còn không chỉ có một người.
Hình tượng của Hàn Tuyệt trong mắt nàng lập tức trở nên thần bí, bị sương mù che kín.
Nàng bỗng nhận ra mình chưa bao giờ hiểu Hàn Tuyệt.
Cũng không rõ rốt cuộc thiên tư của Hàn Tuyệt mạnh tới cỡ nào.
Chỉ mới hai ngàn năm trôi qua mà hắn đã đạt tới Thái Ất Chân Tiên!
Thiên tư như vậy đặt ở Tiệt giáo cũng có thể tính là trác tuyệt.