Chương 352: Nghìn tỉ năm, nhiệm vụ thiên ma (2)
Chuẩn bị xong xuôi, Hàn Tuyệt mới thở ra một hơi dài.
Tiếp đó nên kiểm tra thử.
Thời điểm kiểm nghiệm thành quả đã đến rồi.
Ánh mắt Hàn Tuyệt trở nên sắc bén, bắt đầu mô phỏng thí luyện.
Đánh Bạch Y Phật, miểu sát!
Đánh Khương Dịch, miểu sát!
Đánh Thiên Đế, bị miểu sát!
Những người khác, tất cả đều là miểu sát!
Sau khi quét ngang toàn bộ, đột nhiên Hàn Tuyệt cảm thấy nhàm chán muốn chết.
Trong số Tiên Đế, chỉ có một mình Khương Dịch bị hắn copy, Thiên Bồng Nguyên Soái tuy cũng đã chứng Đế nhưng đó là sau khi gặp nhau.
Còn về Thiên Đế, tám chín phần mười là Thần Cảnh.
Hắn đánh không lại.
Thở ra một hơi thật dài, Hàn Tuyệt đứng dậy đi ra khỏi Tiên Thiên động phủ.
Các đệ tử vừa thấy hắn đã rối rít vây tới.
"Sư phụ, ngài đột phá rồi?"
"Sư tổ, hiện tại ngài mạnh cỡ nào?"
"Ngài mới lĩnh ngộ thần thông hay là đột phá cảnh giới vậy?"
"Cuối cùng ngài cũng đi ra rồi."
Đối mặt với đám người kích động, Hàn Tuyệt mỉm cười nói: "Được rồi, đừng hỏi, hôm nay ta tương đối vui vẻ, giảng đạo cho các ngươi một chút."
Lời vừa thốt ra, đám đệ tử càng thêm vui mừng.
Bọn họ rất hoài niệm ngày tháng được nghe Hàn Tuyệt giảng đạo.
Hoàng Tôn Thiên ngồi ở sau cùng, ngóng trông nhìn lại, lòng cực kì chờ mong.
Từ sau khi tới núi Khổ Tu Thành Tiên, hắn ta càng thêm tin chắc quyết định của mình là rất đúng đắn.
Nhìn xem, đám đệ tử Ẩn Môn mạnh tới không hợp lẽ thường cỡ nào!
Hắn ta cảm thấy chẳng cần Hàn Tuyệt ra tay, chỉ đám đệ tử này thôi cũng đủ phá vỡ toàn bộ Phàm gian.
"Ta cần phải nắm chắc cơ duyên này."
Ánh mắt Hoàng Tôn Thiên trở nên kiên định, nghĩ thầm.
...
Trong hư không vô biên, có một đài sen lóng lánh ánh vàng, trên đó có một nam tử thoạt trông rất anh minh thần võ.
Người này mặc tỏa tử giáp (Chain Mail) màu vàng kim, bên ngoài khoác áo cà sa, khuôn mặt tuấn tú, thân hình cao lớn, cây gậy lớn sau lưng như trụ trời, cao hơn vạn trượng.
Đây chính là Đấu Chiến Thắng Phật!
Đấu Chiến Thắng Phật chậm rãi mở mắt, ánh mắt nghiêm nghị, trầm giọng: "Cút ra đây!"
Trong tích tắc, từng chùm tia sáng xuất hiện bốn phương tám hướng, tổng cộng hai mươi bốn chùm.
"Đấu Chiến Thắng Phật, dám liều lĩnh xâm lấn Thiên Đình, chết đi!"
"Hừ, ngươi tưởng một mình ngươi đã có thể quét ngang Thiên Đình?"
"Hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi!"
"Đấu Chiến Thắng Phật, còn không mau đền tội!"
Từng giọng nói vang lên, to lớn mà khí phách.
Đấu Chiến Thắng Phật quét mắt một lượt, khinh miệt cười nói: "Ta còn tưởng Nhị Thập Tứ Tinh Quân tới, ai dè chỉ là đám đời thứ hai, chỉ bằng các ngươi cũng dám to mồm đòi giết bản Phật? Thêm một trăm người cũng không làm được!"
Hào hùng vạn trượng!
Miệt thị tất cả!
Đấu Chiến Thắng Phật đứng thẳng dậy, hướng về phía trước gầm to một tiếng, phảng phất như một con mãnh thú từ Hồng Hoang, tàn bạo mà hung ác!
Đám tiên thần nhanh chóng bắn ra từ trong hai mươi bốn chùm sáng, một trận đại chiến lại bộc phát!
...
Hai năm sau.
Hàn Tuyệt trở lại Tiên Thiên động phủ, Ngộ Đạo Kiếm cũng đi theo.
Ngồi tĩnh tọa trên giường, Hàn Tuyệt đưa ý thức vào sâu trong linh hồn, gặp mặt Hỗn Nguyên Thiên Ma.
Sau một thời gian dài giam cầm, Lục Đạo Ấn Ký của Hàn Tuyệt đã thâm nhập vào cơ thể Hỗn Nguyên Thiên Ma, chỉ cần một ý niệm hắn đã có thể giết chết Hỗn Nguyên Thiên Ma.
Hắn đã nắm giữ sinh tử của Hỗn Nguyên Thiên Ma.
"Ngươi còn muốn sống tiếp không?" Hàn Tuyệt hỏi.
Hỗn Nguyên Thiên Ma đang ngủ say lập tức giật mình tỉnh giấc, vội vàng kêu to: "Muốn! Ta muốn! Ngươi bảo ta làm gì cũng được!"
Rốt cuộc hắn ta cũng nghĩ thông, Hàn Tuyệt không giết mình tất có mưu đồ khác.
"Ngươi có thể trở về Hỗn Độn Cấm Khu một lần nữa, sau đó lại lẻn vào Phật Môn không?" Hàn Tuyệt hỏi.
Hỗn Nguyên Thiên Ma cắn răng nói: "Được, ngươi muốn ta làm gì?"
Hàn Tuyệt nói: "Vào Phật Môn nằm vùng là được rồi, nếu có khả năng, ngươi cũng có thể nghĩ cách trở thành Phật Tổ, cố gắng nắm quyền. Ta không cần ngươi làm gì cho ta, nếu một ngày Phật Môn đối địch với ta, ngươi sẽ có tác dụng, nếu Phật Môn không quấy rầy ta, hai ta coi như người lạ."
Nghe vậy, Hỗn Nguyên Thiên Ma lập tức vui mừng quá đỗi.
Chỉ vậy?
"Ta đồng ý với ngài."
Hỗn Nguyên Thiên Ma vội vàng đồng ý.
Hàn Tuyệt bèn thả hắn ta ra.
Ngộ Đạo Kiếm nhìn thấy một bóng đen bay ra từ đỉnh đầu Hàn Tuyệt, bóng đen cung kính nói: "Cảm tạ tiền bối đã không giết!"
Nói xong, Hỗn Nguyên Thiên Ma cấp tốc trốn đi.
Ngộ Đạo Kiếm hiếu kì hỏi: "Chủ nhân, vừa rồi là thứ gì?"
Hàn Tuyệt đáp: "Ngươi cứ làm như không thấy gì đi."
Xong xuôi, hắn bắt đầu kiểm tra đo lường cường giả ở phụ cận Diêu giới.
【 Đấu Chiến Thắng Phật: Lục Chuyển Tiên Đế, Thần Phật của Phật Môn 】
Đấu Chiến Thắng Phật?
Hàn Tuyệt vừa thấy cái tên này đã căng thẳng hẳn.
Hắn lập tức kiểm tra vị trí của Đấu Chiến Thắng Phật, thấy thằng nhãi này đang trốn ở một góc sâu trong hư không, tĩnh tọa chữa thương.
Từ sau khi hệ thống thăng cấp, phạm vi kiểm tra đo lường của mô phỏng thí luyện cũng tăng mạnh, Đấu Chiến Thắng Phật cách Diêu giới khá xa, tu sĩ Đại Thừa bình thường muốn chạy tới cũng phải tốn kha khá thời gian.
Đương nhiên, nếu Hàn Tuyệt muốn tới chỉ cần một chớp mắt.
Thừa dịp Đấu Chiến Thắng Phật đang chữa thương, Hàn Tuyệt bèn mở mô phỏng thí luyện ra thử.
Vài hơi thở sau.
Hàn Tuyệt trợn mắt, vẻ mặt cổ quái.
Đấu Chiến Thắng Phật chỉ đến thế mà thôi?
Chỉ có thế đã có thể đánh Đại Thần Tướng và Khương Dịch trọng thương?
Sao hắn cứ có cảm giác Đấu Chiến Thắng Phật cũng chỉ mạnh hơn Khương Dịch mấy lần, cũng không đến mức cực kì khủng bố.
Từ từ đã.
Hay là vì hắn ta đang trọng thương?
Rất có thể!
Hàn Tuyệt thoáng suy tư.
Thằng nhãi này đã bị trọng thương còn dám tới, chẳng lẽ có âm mưu gì?
Hàn Tuyệt cảnh giác, hắn cảm thấy chuyện này không bình thường.
Vì vậy, hắn bèn lấy Thiên Đạo Lệnh ra liên hệ với Đế Thái Bạch.
Chẳng mấy chốc, thần thức đã được kết nối thành công.
"Tiền bối, tình huống của Đấu Chiến Thắng Phật thế nào rồi?" Hàn Tuyệt hỏi.
Đế Thái Bạch cười nói: "Hắn ta đã bị trọng thương, thực lực chỉ còn chưa được một phần mười, nhưng bệ hạ đã ra lệnh dừng đuổi giết hắn ta. Cũng chẳng biết vì sao, có thể là muốn nể mặt Phật Môn."