Chương 362: Phật môn đại loạn, cánh tay đen thần bí
Tất cả đều hóa thành tro bụi, thậm chí còn không kịp kêu rên một tiếng!
Sát khí tỏa ra từ trên người Yêu Đế khiến đại điện rung lên.
Hắn ta bấm đốt ngón tay tính toán, hoàn toàn không tính ra được là ai đã hại chết Thanh Khâu Yêu Hậu.
Hắn ta chỉ có thể tính được một quyển sách.
Một quyển sách thần bí không có chữ.
Chí Bảo!
Có người lợi dụng bảo vật này nguyền rủa Yêu Hậu của hắn ta!
Yêu Đế nhíu chặt mày, hắn ta không cách nào tính ra được chủ nhân của quyển sách này.
“Đừng để trẫm bắt được ngươi, nếu không ngươi muốn chết cũng khó!”
Ánh mắt Yêu Đế lóe sáng, lầm bầm tự nhủ, trong lời nói ngập tràn sát ý.
…
Sau khi nghỉ ngơi nửa năm, Hàn Tuyệt cầm Ách Vận Thư, dựa vào quan hệ nhân tế bắt đầu lựa chọn kẻ địch tiếp theo.
Yêu Đế đã vượt qua Tiên Đế, không thể tùy tiện nguyền rủa, rất khó rủa chết được, nói không chừng còn bị phát hiện.
Vậy thì chọn Bất Tử Đại Đế đi!
Năm xưa tên này từng bị Đại Thần Tướng tru sát, nhưng vẫn còn một phần hồn phách không biết đang lẩn trốn nơi nào.
Nhất định phải đuổi cùng giết tận!
Mười ngày sau.
Bất Tử Đại Đế vốn đang trong trạng thái suy yếu đã bị Hàn Tuyệt nguyền rủa đến chết.
【 Kẻ thù của ngươi Bất Tử Đại Đế bị ngươi nguyền rủa, tàn hồn tiêu tán, thần hình câu diệt 】
Ảnh chân dung của hắn ta trong bảng quan hệ nhân tế cũng biến mất.
Hàn Tuyệt thở dài một hơi.
Haiz.
Mới nguyền rủa chết bốn kẻ địch hắn đã mất toi mười vạn năm thọ mệnh.
Ai mà chịu nổi.
Hàn Tuyệt đau lòng muốn chết, nhưng vẫn phải tiếp tục nguyền rủa.
Tiếp theo là Giáng Long Phật.
Tu vi Thái Ất Kim Tiên, độ thù hận tứ tinh, phải chết!
Nửa tháng sau.
【 Kẻ thù của ngươi Giáng Long Phật vì bị ngươi nguyền rủa mà Phật tâm vỡ vụn, tẩu hỏa nhập ma, may mắn được Phật Tổ bảo vệ phần hồn 】
Mẹ nó!
Lại có đại lão nhúng tay!
Hàn Tuyệt nghiến răng kiên trì.
Cũng may vị Phật Tổ này không hung ác như Yêu Đế, khoảng mười ngày sau.
【 Kẻ thù của ngươi Giáng Long Phật vì bị ngươi nguyền rủa mà hóa thành tà ma, Phật Ma tương xung, tự vẫn mà chết, thần hình câu diệt 】
Lại một kẻ địch nữa mất đi hình đại diện!
Hàn Tuyệt cảm thấy vui sướng.
Hắn nhìn về phía những kẻ địch còn lại, đa số đều là tiên thần trên Thiên Đình, độ thù hận cũng không cao lắm.
Hắn hơi do dự, nếu nguyền rủa chết tất cả chẳng phải Thiên Đình sẽ tổn thất nặng sao?
Thôi vậy.
Độ thù hận nhất nhị tinh sẽ không nguyền rủa, đối phương chỉ không ưa hắn, chưa chắc đã muốn giết hắn.
Nhưng độ thù hận tam tinh thì phải nguyền rủa đến chết, đây là dấu hiệu của tử địch.
Hàn Tuyệt chọn một hồi xong tiếp tục nguyền rủa.
Dù sao thì những tiên thần này cũng không mạnh, chết mấy người cũng chẳng sao.
Đều là thù hận tích lũy từ hơn một ngàn năm trước khi đối đầu với thiên binh thiên tướng, đại đa số độ thù hận đã giảm, nhưng có vài kẻ cứng đầu vẫn giữ thù, đúng là có độc.
…
Tiên giới, Phật môn.
Thiên Đạo Phật Tổ ngồi trên đài sen, vô số vị Phật Đà, Bồ Tát và La Hán vây quanh phía trước.
Dù có Phật quang phổ chiếu, không khí vẫn ngột ngạt vô cùng.
Thiên Đạo Phật Tổ chậm rãi lên tiếng: “Kể từ sau khi Đầu Chiến Thắng Phật vẫn lạc, Thiên Nộ Thần Phật và Hàng Long Phật cũng vẫn lạc trong Phật môn. Bổn tọa tính ra được có người đang dùng Chí Bảo nguyền rủa, các vị thấy thế nào?”
Hai vị Tiên Đế, một vị Thái Ất Kim Tiên!
Lại mất đi như thế!
Tuyệt đối có thể tính là tổn thất lớn đối với Phật môn!
Một vị Phật Đà mập mạp lên tiếng: “Đây là có kẻ đang khiêu khích Phật môn, thậm chí là khai chiến, quyết không thể nhẫn nhịn!”
Lời này vừa ra, tất cả Phật đều nổi giận.
“A Di Đà Phật, Phật Tổ từ bi, ta không chọc người, người cũng đừng chọc ta!”
“Quá ghê tởm, làm vậy rõ là đang muốn đánh mặt Phật môn!”
“Lẽ nào là do Thiên Đình làm?”
“Không thể nào, Thiên Đế sẽ không giở thủ đoạn như thế, nếu hắn thật sự muốn nhắm vào chúng ta, e rằng thiên binh thiên tướng đã đánh đến rồi.”
“Ta nghĩ là Thần Cung, Thần Cung bí ẩn khó lường, tới nay chúng ta còn chưa rõ rốt cuộc bọn họ cất giấu bao nhiêu đại năng, tối thiểu Thiên Đình cũng không sở hữu người có năng lực nguyền rủa khủng bố như vậy.”
Chúng Phật thảo luận, các vị Bồ Tát, La Hán, Sứ giả đưa mắt nhìn nhau, đều đang thì thầm bàn tán.
Thiên Đạo Phật Tổ từ từ mở mắt ra rồi nói: “Bổn tọa tính ra được pháp bảo là một quyển sách.”
Một quyển sách?
Các vị Thần Phật càng thêm nghi hoặc.
“Phạm vi này quá rộng lớn, trên đời có quá nhiều pháp bảo dạng sách, nổi tiếng nhất là Sổ Sinh Tử của m gian và Địa Tiên Thư của Tiên giới.” Một vị Phật lắc đầu nói.
Cũng có vị Phật chất vấn: “Nếu là nguyền rủa sao đối phương có thể để lại dấu vết, có khi nào quyển sách này chỉ để đánh lạc hướng?”
Lời của vị Phật này được không ít Phật Đà tán đồng.
Thiên Đạo Phật Tổ cũng rơi vào trầm tư.
Đối phương là ai, hắn ta hoàn toàn không tính được.
Có năng lực như vậy, muốn che giấu pháp bảo cũng không phải việc khó khăn.
Lẽ nào hắn cố tình lộ ra để đổ tội cho người khác thật?
Thiên Đạo Phật Tổ cau mày, càng nghĩ càng bất an. Dù sao thì đại kiếp cũng sắp đến, hắn ta không hi vọng Phật môn trở thành thế lực đầu tiên nhập kiếp.
Chúng Phật vẫn đang thảo luận, bất kể thảo luận thế nào cũng không nghĩ ra được hung thủ thật sự.
Mục tiêu của Hàn Tuyệt quả thực rất nhỏ, ngay cả Thiên Đạo Phật Tổ cũng không để ý đến Hàn Tuyệt, thậm chí không biết đến sự tồn tại của Hàn Tuyệt.
Theo như hắn ta thấy, sở dĩ Thế Tôn Phật Tổ và Thái Cổ Linh Tham ở lại Diêu giới chắc chắn là vì mưu kế của Thiên Đế, lúc trước Diêu giới còn có Vũ Đức thần quân, Viêm Quân đại đế, đủ để che giấu Hàn Tuyệt.
Giáng Long Phật và Thiên Nộ Thần Phật cũng không tiết lộ sự tồn tại của Hàn Tuyệt, bởi vì Hàn Tuyệt quá yếu, tuy họ muốn giết Hàn Tuyệt nhưng cũng coi thường Hàn Tuyệt.
Sở dĩ Hàn Tuyệt không chết là vì có Thiên Đế chống lưng!
…
Nửa năm nữa trôi qua.
Ngoài Yêu Đế, tất cả kẻ địch có độ thù hận từ tam tinh trở lên đều bị Hàn Tuyệt nguyền rủa chết.
Hắn tổn thất tổng cộng một triệu năm thọ mệnh, còn lâu mới tới một trăm triệu năm.
Hàn Tuyệt cảm thấy thoải mái.