Chương 387: Phong Thần bảng, sát ý của Yêu Đế (2)
Hắn dùng nguyên thần dẫn dắt Hắc Ngục yêu quân đến m gian trước, sau đó nhanh chóng tiến vào Ẩn Môn đảo.
“Ngươi chế trận trước, sau khi trận thành thì nói cho phân thân của ta.”
Hàn Tuyệt chỉ vào Thiên Chi Khôi Lỗi nói.
Hắc Ngục yêu quân nhận lệnh, nguyên thần của Hàn Tuyệt lại nhảy trở về dương gian.
Hàn Tuyệt trợn mắt, thở dài một hơi.
Hắn đã chuẩn bị sẵn sàng cho trường hợp xấu nhất, không thể bảo vệ Diêu giới vậy thì bảo vệ Ẩn Môn.
Bất kể thế nào, hắn cũng không thể đánh cược tính mạng vì Diêu giới.
Vẻ mặt Ngộ Đạo Kiếm tràn đầy lo lắng, mở miệng hỏi: “Chủ nhân, chúng ta phải chạy trốn sao?”
Nàng từng nghe những người khác nói về Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế, đó là cường giả tuyệt thế của Kim Ô thần tộc, là tồn tại có thể ép Thiên Đế phải đích thân ra tay.
Hàn Tuyệt nói: “Chắc vậy, trước kia ngươi luôn cảm thấy ta đang lừa ngươi, bây giờ cường địch tới.”
Ngộ Đạo Kiếm nghiêm túc nói: “Chủ nhân tới nơi nào ta cũng nguyện ý đi theo, dù phải chịu nhiều đau khổ hơn cũng không sao cả.”
Hàn Tuyệt bất đắc dĩ cười.
Tính ra Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế là kẻ thù đầu tiên khiến hắn thật sự muốn trốn chạy.
Cường địch trước kia một là bị hắn miểu sát, hai là còn chưa đánh đã bị hắn mài chết.
“Vạn giới nghe lệnh, hôm nay Thiên Đình mở ra Phong Thần Bảng, nếu chúng sinh có thể lên tới chín tầng trời, tìm được phương hướng tứ đại Thiên Môn đều sẽ được phong thần. Bắt đầu từ hôm nay, muôn vàn Phàm giới có thể tự do tranh đấu, thần tiên sẽ không nhúng tay vào Phàm gian!”
Một giọng nói to lớn vang vọng khắp thiên hạ, không chỉ riêng Diêu giới, các Phàm giới khác cũng có thể nghe được.
Hàn Tuyệt sửng sốt.
Nói bỏ là bỏ?
Hàn Tuyệt cảm thấy Thiên Đình có chút tàn nhẫn, nhưng nghĩ lại, có lẽ đây lại là chuyện tốt.
Ít nhất Yêu Đình sẽ biết Phàm giới có ý nghĩa như thế nào với Thiên Đình, phá hư Phàm giới để áp chế Thiên Đình là vô dụng.
Đây chỉ là mặt tốt, tàn khốc là chắc chắn sẽ có Phàm giới bị Yêu tộc cắn nuốt.
“Từ từ!”
Hàn Tuyệt phảng phất như nhận thấy điều gì, sắc mặt biến đổi, sau đó biến mất trong động phủ.
Hắn đi vào trong hư không, dùng pháp lực của bản thân bao bọc lấy Diêu giới.
Diêu giới to như vậy bắt đầu di chuyển!
Vậy mà Thiên Đạo chi lực che chở Diêu giới đã biến mất!
Hẳn là có quan hệ tới việc Thiên Đình từ bỏ nhân gian?
Thật tốt quá!
Hàn Tuyệt mừng rỡ nghĩ.
…
Phía trên lôi vân vô tận có một tòa Thần Điện cao vạn trượng, Thần Điện này không có đỉnh, bị một con Tam Túc Kim Ô thật lớn chiếm cứ phía trên điện, Thái Dương Chân Hỏa hừng hực thiêu đốt, hệt như một vầng mặt trời bị giam cầm.
Đúng là Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế.
Một đoàn yêu khí xuyên thủng lôi vân bay đến trước mặt hắn ta, biến ảo thành một khuôn mặt cực lớn, rõ ràng là dung nhan Yêu Đế.
“Thiên Đình đã từ bỏ nhân gian, ngươi có thể tiếp tục chiếm đoạt Diêu giới!”
Yêu Đế ra lệnh, giọng điệu ẩn chứa sát ý.
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế trợn mắt nói: “Không cần ngươi nói bản thánh cũng sẽ đi, chỉ là sao ngươi lại hận một phương Phàm giới đến như vậy?”
Yêu Đế trả lời: “Nhi tử của trẫm chết ở Diêu giới, trẫm không thể tính toán được giới này, hơn nữa giới này còn có Thiên Đế chi tử, ngay cả Hắc Ngục yêu quân cũng phản bội trẫm. Cho nên giới này nhất định phải bị diệt!”
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế hừ nói: “Yên tâm đi, rất nhanh bản thánh sẽ trở về, đến lúc đó bản thánh sẽ làm tiểu tử kia khóc rống xin tha!”
Nghĩ đến việc Hàn Tuyệt mời Thiên Đế tới giúp đỡ, hắn ta hận đến nghiến răng nghiến lợi.
Còn có hai tiện chủng kia cũng ở đó!
Toàn bộ đều phải chết!
“Vậy là tốt rồi, sau khi lượng kiếp lần này kết thúc, trẫm cho ngươi một danh ngạch Tử Tiêu!”
Yêu Đế bỏ lại lời này sau đó lập tức tiêu tán không thấy.
Ánh mắt Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế lập loè, không biết đang suy nghĩ gì.
Trong hư không, trước mặt Hàn Tuyệt trống rỗng không có thứ gì, Diêu giới cũng không còn nữa, bị hắn đưa vào Hồng Mông thế giới.
Hàn Tuyệt mỉm cười.
Lúc này đã có đường ra!
Cứ nghĩ đến việc mình vừa tổn thất mười triệu năm tuổi thọ trên người Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế, hắn lại thấy khó chịu.
Chờ hắn đến Ẩn Môn đảo rồi nhất định sẽ ngày ngày nguyền rủa Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế.
Con chim thối tha kia đừng hòng nghĩ đến chuyện yên ổn!
Hàn Tuyệt thầm mắng một tiếng, sau đó đả tọa tu luyện ngay tại chỗ.
Sở dĩ hắn không xuống m gian ngay lập tức là vì phải chờ Hắc Ngục Phượng Hoàng Tộc.
Hắc Ngục yêu quân đã sớm truyền tin tức cho tộc nhân của mình, nhưng hành trình của bọn họ có chút xa xôi.
Chốn hư không không có tiên khí, không có linh khí, sinh linh bình thường không cách nào tu luyện ở nơi này.
Sở dĩ Hàn Tuyệt có thể tu luyện là bởi vì Diêu giới ở sâu trong linh hồn hắn, hắn có thể trực tiếp hấp thu tiên khí của Diêu giới.
Thời gian từng ngày trôi qua.
Bốn năm sau.
Cuối cùng Hắc Ngục Phượng Hoàng Tộc đã đến.
Tổng cộng có bảy con Hắc Ngục Phượng Hoàng, mạnh nhất là Thái Ất Kim Tiên, sáu con còn lại đều là Thái Ất Chân Tiên.
Bọn họ vừa thấy Hàn Tuyệt đã hơi căng thẳng, đang định hành lễ.
"Không kịp giải thích, chúng ta đi trước đã!"
Hàn Tuyệt phất tay áo, thi triển thần thông Tụ Trung Càn Khôn cuốn bảy con Hắc Ngục Phượng Hoàng vào bên trong, sau đó hắn nhảy vào m gian, truy tìm Ấn Ký Lục Đạo, rất nhanh sau đó đã tìm được Ẩn Môn đảo.
Sau khi lên đảo, Hắc Ngục yêu quân lập tức bước ra chào đón.
"Môn chủ..."
Chưa kịp dứt lời Hàn Tuyệt đã vung tay, thả bảy con Hắc Ngục Phượng Hoàng ra.
Đồng tộc gặp nhau, không khỏi nước mắt tuôn trào.
Hàn Tuyệt không để ý đến bọn họ, đi ra ngoài một mình.
Hắn vừa đi vừa tự hỏi: "Nếu ta dời núi Khổ Tu Thành Tiên ra ngoài, liệu Đạo Tràng có thể bao trùm toàn bộ hòn đảo không?"
Đạo Tràng không thể di chuyển, bị cố định trên núi Khổ Tu Thành Tiên, chẳng qua không biết nó có thể mở rộng phạm vi hay không.
【 Có thể 】
Hai chữ hiện ra trước mắt Hàn Tuyệt khiến hắn hài lòng.
Đầu tiên hắn quan sát Ẩn Môn đảo một chút.
Nơi đây vẫn rất hoang vắng như trước nhưng không có âm khí, chắc hẳn nó có liên quan đến trận pháp Hắc Ngục yêu quân đã bày ra.