Chương 403: Thượng vị, tư chất Tiên Đế (2)
Hàn Tuyệt vừa nguyền rủa vừa xem bưu kiện.
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên nhận được chân truyền của Tiệt Giáo, đạo hạnh tăng mạnh 】
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Cực Hạo bị bạn tốt của ngươi Lý Đạo Không tập kích, bản thân bị trọng thương 】
【 Bạn tốt của ngươi Lý Đạo Không bị kẻ địch của ngươi Lý Huyền Úc tập kích 】
【 Đồ tôn của ngươi Phương Lương ngộ nhập Hắc Ám Cấm Khu 】
【 Bạn tốt của ngươi Đế Hồng Diệp bị Thời Thần khu trục 】
【 Đạo lữ của ngươi Tuyên Tình Quân bị yêu quái tập kích 】 x14.021
【 Bạn tốt của ngươi Chu Phàm bị yêu quái tập kích 】 x89.743
...
Hàn Tuyệt nhướng mày, Hoàng Tôn Thiên có được chân truyền của Tiệt Giáo, nghĩa là hắn ta đã thượng vị?
Không tệ!
Đôi sư huynh đệ Lý Đạo Không với Lý Huyền Úc này đang tương ái tương sát?
Tiểu tử thối Phương Lương kia lại làm cái gì?
Lão bà của ta không chú tâm tu luyện, cũng bắt đầu nhập thế?
Hàn Tuyệt im lặng nghĩ.
Hắn có cảm giác nguy hiểm.
Thiên Đạo bắt đầu xuống tay với hắn, đồ đệ, đồ tôn, đạo lữ, bạn tốt của hắn nhập thế, liệu ngày sau hắn có vì vậy mà nhập thế không?
Không có khả năng!
Hàn Tuyệt âm thầm cảnh giác.
Vẫn phải nhanh chóng trở nên cường đại hơn, tránh cho sau này còn không có nổi thực lực để bảo vệ người bên cạnh!
Ánh mắt Hàn Tuyệt trở nên kiên định.
...
Tiên giới, trên một Tiên đảo.
Mười mấy đệ tử Tiệt Giáo đứng phía trên đỉnh núi nhìn về đường chân trời xa xa.
Một con bạch hạc bay vút đến, trên lưng bạch hạc có một bóng người đang đứng, rõ ràng là Hoàng Tôn Thiên.
Nhìn thấy bạch hạc bay tới, chúng đệ tử lũ lượt quỳ xuống.
“Bái kiến Tôn Giả!”
Mười mấy đệ tử Tiệt Giáo đồng thanh hô lên, thanh âm to rõ vang dội, vọng khắp Tiên đảo.
Bạch hạc đậu xuống rìa vách đá, Hoàng Tôn Thiên theo đó đi xuống.
“Từ hôm nay trở đi, Hoàng Tôn Thiên là đảo chủ Kim Giải đảo, các đệ tử đều phải nghe theo lệnh hắn, nếu ai vi phạm, trục xuất khỏi Tiệt Giáo.”
Bạch hạc chậm rãi mở miệng nói, giọng điệu chân thật đáng tin.
Ồ!
Các đệ tử ồ lên, bọn họ đều biết Hoàng Tôn Thiên, Hoàng Tôn Thiên nhập môn muộn hơn so với bọn họ, được coi là sư đệ của bọn họ, nhưng hiện tại lại vượt qua bọn họ trở thành đảo chủ?
Sao có thể!
Đây không phải là nói nhảm sao?
“Tôn Giả, hắn chỉ là Thái Ất Thiên Tiên mà thôi!” Một đệ tử không nhịn được nói.
Bạch hạc hừ lạnh một tiếng: “Ta sẽ tự mình dạy dỗ hắn, đây là ý của phó giáo chủ, hy vọng tiên đảo Tiệt Giáo có thể chấp hành đúng ý của giáo chủ. Việc này không có gì phải thảo luận thêm, về sau nếu ai dám không tôn trọng Hoàng Tôn Thiên, chết!”
Từ chết vừa được thốt ra, nhiệt độ trong thiên địa như chợt giảm xuống, tất cả đệ tử Tiệt Giáo đều lạnh sống lưng, không dám phản bác.
Ánh mắt Hoàng Tôn Thiên lóe lên, trong lòng thở phào một hơi nhẹ nhõm.
Lúc này hắn ta có thể an tâm tu luyện rồi.
Hắn ta nhất định phải tu luyện cho tốt, không thể phụ sự kỳ vọng của vị tiền bối kia.
Hoàng Tôn Thiên nghĩ đến Hàn Tuyệt, ý chí chiến đấu tràn đầy.
...
Bốn năm sau.
Hình Hồng Tuyền bái phỏng Hàn Tuyệt, Ngộ Đạo Kiếm bị đuổi ra khỏi động phủ, cực kỳ tủi thân.
“Ngươi thật sự nghĩ kỹ rồi?” Hàn Tuyệt nhíu mày hỏi.
Hình Hồng Tuyền gật đầu, hít sâu một hơi, cố gắng giữ bình tĩnh nói: “Nếu ta chuyển thế, ngươi có vứt bỏ ta không?”
Nàng quyết định chuyển thế, đầu thai thành một người có tư chất tốt hơn!
Nàng loay hoay một trăm năm, cuối cùng cũng hạ quyết tâm, chỉ vì các đệ tử Ẩn Môn tu hành quá nhanh, lại nhìn bản thân, nếu không phải mình gặp được không ít cơ duyên, chỉ sợ…
Hàn Tuyệt nói: “Ta đã lưu lại ấn ký trên người ngươi, cho dù ngươi chuyển bao nhiêu thế đi nữa ta vẫn có thể tìm được ngươi.”
Hình Hồng Tuyền truy nói: “Sau khi chuyển thế, ta có còn là ta không?”
“Ta có thể giúp ngươi chuyển thế vẫn giữ lại ký ức.”
“Vậy là tốt rồi.”
Hàn Tuyệt nhìn về phía Hình Hồng Tuyền, trong lòng cảm khái vạn phần.
Nhớ lại thời gian đầu hai người quen biết, tất thảy hệt như một giấc mộng.
Hắn gặp Hình Hồng Tuyền lúc mới vừa bước vào tu hành, không ngờ hơn 3000 năm, hai người đã có quan hệ phu thê, trở thành đạo lữ.
Hình Hồng Tuyền bỗng dựa sát lại gần, cười xinh đẹp: “Trước khi chuyển thế lại để cho ta vui vẻ chút đi.”
“Ngươi muốn vui vẻ thế nào?”
“Ngươi đừng cử động, không được đẩy ta ra, ừm, nằm xuống.”
“Chậm một chút…”
“Ưm…”
...
Mấy tháng sau, Hàn Tuyệt mang theo hồn phách của Hình Hồng Tuyền đi tới trước cầu Nại Hà.
Hắn trực tiếp rút hồn phách của Hình Hồng Tuyền ra, để Hình Hồng Tuyền chết không đau đớn.
Phía trước cầu Nại Hà vẫn có vô số quỷ hồn xếp thành hàng dài, tất cả quỷ hồn đều chết lặng ngơ ngác, không hề có chút sinh khí.
Hàn Tuyệt truyền âm cho Mạnh Bà, hai người đi ra ngoài gặp nhau.
Hàn Tuyệt nói ra mục đích mình đến.
Mạnh Bà nhíu mày nói: “Làm vậy là trái với sinh tử luân hồi.”
Hàn Tuyệt nhướng mày.
A?
Bây giờ ngươi lại nói quy tắc với ta?
“Vậy Đồ Linh Nhi…” Hàn Tuyệt không chút khách khí nói.
Mạnh Bà vội vàng ngắt lời hắn, nói: “Thật ra cũng không thành vấn đề!”
Hàn Tuyệt vừa lòng gật đầu, nói: “Không cần cho nàng uống canh Mạnh bà, để nàng được đầu thai vào một thân thể tốt, nàng và Đồ Linh Nhi đều là người của Ẩn môn ta, tư chất càng tốt, về sau Đồ Linh Nhi sẽ lấy được sự bảo vệ càng mạnh mẽ hơn.”
Mạnh Bà im lặng không nói.
Nàng chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý.
“Ta đưa nàng đi đầu thai trước, ngươi chờ ta một chút.” Mạnh Bà thở dài một hơi.
Hàn Tuyệt lập tức thả hồn phách của Hình Hồng Tuyền ra, để Mạnh Bà đưa nàng tới cầu Nại Hà.
Hình Hồng Tuyền quay đầu lại, lưu luyến không rời nhìn về phía Hàn Tuyệt.
Tuy nàng rất tin tưởng Hàn Tuyệt, nhưng nàng chưa có kinh nghiệm đầu thai, trong lòng vẫn rất hoảng hốt.
Hàn Tuyệt nhìn theo bóng nàng đi xa.
“Đây là lợi ích của việc tu hành, sống chết luân hồi cũng không tuyệt vọng như trước.” Trong lòng Hàn Tuyệt có điều thấu hiểu, ánh mắt càng thêm kiên định.
Qua khoảng nửa canh giờ.
Mạnh Bà trở về.
Nàng mở miệng trước: “Ta cho nàng đầu thai vào thánh triều ở Tiên giới, tư chất thượng thừa, có thể có cơ hội trở thành Tiên Đế.”
Hàn Tuyệt kinh ngạc, hỏi: “Tư chất lợi hại như vậy, liệu có khiến thánh triều nhận ra nàng là người chuyển thế không?”