Chương 407: Chiến với Thần Đế!
Hàn Tuyệt suy nghĩ một chút, vẫn nên tiếp tục nguyền rủa đi, tuy tổn thất ngàn vạn năm thọ mệnh nhưng từ sau khi hắn đột phá lên tam chuyển Tiên Đế, thọ mệnh của hắn đã vượt quá một trăm ngàn tỷ năm, nói cách khác, hắn nguyền rủa không ít kẻ địch, nhưng thọ mệnh lại tăng thật nhiều.
Khoảng hai tháng trôi qua.
Cuối cùng Hàn Tuyệt cũng nhìn thấy một thông báo.
【 Kẻ địch của ngươi Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế vì bị ngươi nguyền rủa mà đạo hạnh sụt giảm, cảnh giới tụt xuống bát chuyển Tiên Đế 】
Hàn Tuyệt thở phào một hơi nhẹ nhõm, hắn bỏ Ách Vận Thư xuống, lau lau vết máu trên mặt.
Tổn thất tổng cộng bảy ngàn vạn năm thọ mệnh, cũng đáng giá!
Hàn Tuyệt tiếp tục nguyền rủa Yêu Đế, Kim Bằng yêu quân, Thiên Đạo Phật Tổ, Lý Huyền Úc, mỗi người nguyền rủa 5 ngày, không nhiều lắm, chỉ cần khiến tâm thái của bọn hắn rối loạn là được.
Sau khi nguyền rủa xong, hắn bỏ Ách Vận Thư xuống bắt đầu tách ra một tia phân hồn, nhanh chóng trốn ra khỏi Ẩn Môn đảo.
Hắn muốn đi tìm Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế!
Nếu Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế đã tụt xuống bát chuyển Tiên Đế, vậy hắn có thể giết rồi!
Chưa từng có ai cố chấp đuổi giết Hàn Tuyệt như vậy, tất nhiên Hàn Tuyệt sẽ không bỏ qua cho hắn ta!
...
Trên một vách đá.
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế nhíu mày, ánh mắt nhìn chằm chằm một bóng người đang đả tọa dưới vách đá.
Người nọ rõ ràng là Kỷ Tiên Thần!
Giờ phút này, thân thể Kỷ Tiên Thần đang run rẩy, đầu cũng không ngừng lay động, biểu cảm trên mặt thay đổi liên tục, hệt như tẩu hỏa nhập ma.
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế tình cờ đi ngang qua nơi này, phát hiện khí tức Kỷ Tiên Thần có chút khác thường nên dừng lại nhìn xem.
Hắn ta bấm ngón tay tính toán, sắc mặt khẽ thay đổi.
Tiểu tử này có quan hệ nhân quả với Hàn Tuyệt!
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế lập tức lộ ra nụ cười dữ tợn, hắn ta nâng tay đánh tới, áp lực kinh khủng giáng từ trên trời xuống, ép tới Kỷ Tiên Thần phải nằm bẹp xuống.
Kỷ Tiên Thần bừng tỉnh, giương mắt nhìn về phía Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế, phẫn nộ nói: “Các hạ có ý gì?”
Vất vả lắm mới có thể chạy ra khỏi Địa Tạng vương cung, Kỷ Tiên Thần đang định an ổn tu luyện một thời gian, không ngờ lại bị người tập kích.
Dựa vào cái gì!
Lửa giận bốc lên ngùn ngụt. Hắn ta tự nhận mình chưa từng làm chuyện gì thương thiên hại lý, cũng không đắc tội ai, dựa vào cái gì mà lúc nào cũng có người tới gây sự với hắn ta?
“Ngươi quen hắn sao?”
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế giơ tay lên, dùng pháp lực tự thân huyễn hóa ra bộ dáng Hàn Tuyệt.
Kỷ Tiên Thần vừa thấy Hàn Tuyệt không khỏi nhíu mày, trầm giọng hỏi: “Ngươi đang tìm hắn?”
“Không sai, bổn thánh muốn giết hắn, nói cho bổn thánh, hắn đang trốn ở chỗ nào dưới m gian?”
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế từ trên cao bao quát Kỷ Tiên Thần, lạnh nhạt hỏi.
Kỷ Tiên Thần tức giận, Hàn Tuyệt là một trong số ít bằng hữu của hắn ta, sao hắn ta có thể để người khác đuổi giết bằng hữu của mình được?
Kỷ Tiên Thần đột nhiên nhảy bật lên, mở hai tay ra, vô số hắc lôi đan chéo quanh thân hắn. Hắn như Lôi Thần tới từ Thái Cổ, không ai bì nổi, khí phách tuyệt luân.
Kỷ Tiên Thần không nói hai lời, trực tiếp giơ tay vụt về phía Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế.
Ầm!
Vòm trời phát ra tiếng vang đinh tai nhức óc, hàng vạn tia sét chợt đánh xuống, hệt như trời sụp truy sát Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế.
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế cười khinh miệt, tay phải nâng lên cách không bóp một cái, trực tiếp bóp tan vô số tia sét.
“Thái Ất Kim Tiên hèn mọn cũng dám tranh phong với bổn thánh?”
Tiếng cười của Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế cực kỳ kiêu ngạo, tràn ngập khinh thường.
“Vừa lúc bắt ngươi khai đao, cho ngươi thể nghiệm kết cục khi đắc tội với bổn thánh!”
Nụ cười của Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế trở nên dữ tợn. Tưởng tượng đến việc Hàn Tuyệt đang âm thầm nguyền rủa mình, lửa giận trong lòng hắn ta lại bốc lên thật cao, không thể ngăn chặn.
Sắc mặt Kỷ Tiên Thần cũng rất lạnh lùng, trực tiếp giết về phía Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế.
Một hồi đại chiến bùng nổ như vậy!
...
Phía trên Hoàng Tuyền, phân hồn của Hàn Tuyệt đang lang thang không có mục tiêu.
“Kỳ quái, vì sao gần đây con chim thối kia không kêu la như quỷ nữa?”
Hàn Tuyệt kinh ngạc. Lúc trước thỉnh thoảng hắn lại có thể nghe thấy tiếng hót vang của Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế, nhưng gần đây lại không nghe thấy.
Hay là tiểu tử đó gặp phải chuyện gì rồi?
Hàn Tuyệt đang buồn bực, bỗng nhiên cảm nhận được khí tức chiến đấu cường đại.
Ánh mắt hắn sáng lên.
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế!
Cuối cùng cũng tìm được ngươi!
Kế tiếp ta sẽ cho ngươi biết cái gì mới là tàn nhẫn thật sự!
Hàn Tuyệt lập tức liên hệ với bản tôn, để bản tôn mau chóng tới đây.
Hắn thì tiến lên xem, rốt cuộc là ai đang chiến đấu với Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế.
Vùng đất phía trước là một mảnh hỗn độn, âm vụ lượn lờ hệt như khói thuốc súng quấn quanh, mặt đất vỡ ra vô số khe nứt, hình thành hẻm núi sâu không thấy đáy, bầu trời thì bốc cháy hừng hực.
Trên không trung.
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế dùng một tay nắm lấy đầu Kỷ Tiên Thần, nhấc hắn ta lên giữa không trung, cười khinh miệt nói: “Lực lượng của Ma Tổ, chẳng trách ngươi dám ra tay với bổn thánh. Nhưng thật đáng tiếc, thể xác này của ngươi quá yếu, Ma Tổ cũng không cứu được!”
Kỷ Tiên Thần cả người đầy máu nghiến răng nghiến lợi, căm tức nhìn Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế, giờ khắc này hắn còn chẳng có sức lực để nhúc nhích.
Chênh lệch quá lớn.
Lớn đến mức sự tự tin của Kỷ Tiên Thần đã bị bóp nát.
Một sợi khói đen bốc lên từ đỉnh đầu Kỷ Tiên Thần, ngưng tụ thành một bóng quỷ hồn: “Kim Ô thần tộc, ngươi thật sự muốn đối địch với Ma tộc?”
Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế cười khinh miệt: “Ma tộc thì tính là gì? Chỉ là chuột chạy qua đường mà thôi! Nói cho bổn thánh biết, rốt cuộc tên chó chết kia đang ở đâu?”
Kỷ Tiên Thần gian nan nâng tay phải lên, muốn đánh về phía mặt Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế. Ánh mắt Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế trở nên lạnh lùng, Thái Dương Chân Hỏa trực tiếp bốc lên trên cánh tay phải của Kỷ Tiên Thần.