Chương 419: Chí bảo Công Đức, lời chúc mừng đến từ Hắc Ám Cấm Chủ
Hắc Ngục yêu quân cảm khái nói. Đối với hắn ta, truyền thuyết này lâu đời không gì sánh được, lâu đến mức chính hắn ta cũng không xác định được nó là thật hay giả.
Hàn Tuyệt nghi ngờ hỏi: “Tháp này không phải mộ địa của Vu tộc ư, sao có thể trở thành chí bảo của Vu tộc?”
Hắc Ngục yêu quân đáp: “Tuy Vu tộc chết trong Tổ Vu Tháp, nhưng Vu tộc có thể dựa vào Tổ Vu Tháp để nâng cao huyết mạch, thậm chí phản tổ. Vu tộc sống sót đến hôm nay là sự kết hợp giữa Vu tộc thời kỳ Thái Cổ với Nhân tộc, huyết mạch không thuần.”
Ra là thế.
Hàn Tuyệt càng thêm buồn bực.
Bảo bối như thế sao Vu tộc có thể chịu nhả ra?
Chẳng lẽ xảy ra chuyện?
Hàn Tuyệt lập tức kiểm tra bưu kiện.
Không ngoài dự đoán, hắn phát hiện một bưu kiện.
【 Bạn tốt của ngươi Mạnh Bà gặp phải Tiên Đế Yêu tộc tập kích, bị thương nặng, may mắn được đại năng m gian cứu giúp 】
Mạnh Bà bị thương nặng!
Lần này bị Tiên Đế tập kích, xem ra Yêu Đình đã theo dõi Vu tộc.
Hàn Tuyệt im lặng nghĩ.
Những người khác vây quanh Tổ Vu Tháp chỉ chỉ chỏ chỏ.
Một lát sau, giọng nói của Đồ Linh Nhi vọng ra từ bên trong Tổ Vu Tháp: “Sư phụ, ta không sao, bảo vật này đã nhận ta làm chủ, ta... hổ thẹn với ngài... Đợi đến khi ta ra ngoài, ngài hãy thu hồi lại đi thôi.”
Hàn Tuyệt cười đáp: “Không sao, bảo vật này vốn là của Vu tộc ngươi, nó thuộc về ngươi.”
Hắn không muốn giữ bảo vật này, đỡ phải dính vào đại nhân quả.
“Chuyện này không được truyền ra ngoài, rõ chưa?” Hàn Tuyệt dặn dò.
Chu Minh Nguyệt khoát tay nói: “Chúng ta không ra ngoài, có muốn truyền ra cũng không có cơ hội.”
Bốp!
Sở Thế Nhân đập đầu hắn ta một cái, suýt nữa khiến hắn ta té lăn ra đất.
“Sao dám nói chuyện với sư tổ như thế!” Sở Thế Nhân trừng mắt.
Chu Minh Nguyệt vội vàng xin lỗi Hàn Tuyệt, sau đó giận dỗi nhìn Sở Thế Nhân.
Cẩu sư phụ ra tay quá nhanh, rõ ràng hắn đang chờ cơ hội như vậy!
Hàn Tuyệt bật cười lắc đầu, sau đó xoay ngươi đi về Tiên Thiên động phủ.
Chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, Hàn Tuyệt cũng không để trong lòng.
Hắn tiếp tục tăng cao Kiếm đạo của bản thân, trong nửa năm kế tiếp hắn tới trường hà kiếm đạo nhiều lần, đề thăng tất cả Kiếm đạo lên tới Thần Cảnh, đạt đến cực hạn.
Hàn Tuyệt bắt đầu mô phỏng thí luyện.
Đánh Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế thời đỉnh phong, miểu sát!
Đánh Thiên Đế, kiên trì được trong ba hơi thở.
Đánh Đấu Chiến Thắng Phật, miểu sát!
Đánh Hắc Ngục yêu quân, miểu sát!
Những kẻ địch khác toàn bộ đều là miểu sát!
Đột nhiên Hàn Tuyệt cảm thấy tẻ nhạt vô vị.
Rất khó gặp được một trận chiến hả hê thích thú. Bỗng nhiên hắn có chút hoài niệm Đại Tự Tại Kim Ô Thần Đế.
“Nhưng nghĩ lại, tốt nhất đừng xuất hiện thêm kẻ địch như vậy thì hơn, nếu không lại phải chạy trốn.”
Hàn Tuyệt im lặng nghĩ.
Hắn lấy Ách Vận Thư ra, bắt đầu nguyền rủa Thiên Đạo Phật Tổ.
Thọ mệnh của hắn đã đạt đến ba trăm ngàn tỷ năm, có thể lấy số lẻ ra chơi đùa.
Mà số lẻ đã là năm ngàn tỷ năm.
Năm ngàn tỷ năm quá nhiều, Hàn Tuyệt không nỡ.
Thôi lấy mười tỷ năm ra đùa vui vậy.
Không ảnh hưởng đến toàn cục.
Hiếm khi mới đột phá được, lại có thể giúp đệ tử cướp được chí bảo, lấy mười tỷ năm thọ mệnh ra ăn mừng thì đã sao?
Hàn Tuyệt càng nghĩ càng thấy nên làm như thế.
Hắn mới hơn ba ngàn tuổi, ở Tiên giới vẫn chỉ là thiếu niên.
Thiếu niên phải hăng hái, phải ngông cuồng.
Năm ngày sau Hàn Tuyệt bắt đầu tiêu hao thọ mệnh, lại tăng thêm pháp lực.
Hắn vừa nguyền rủa vừa mở bảng thuộc tính ra, theo dõi thọ mệnh giảm dần, ngừa trường hợp ham vui quá lỡ tay.
...
Thiên Đình, trong Ngự Hoa Viên.
Thiên Đế và Thiên Đạo Phật Tổ đang bàn luận, đột nhiên Thiên Đạo Phật Tổ biến sắc.
Đáng chết!
Hắc Ám Cấm Chủ lại tới!
Thiên Đạo Phật Tổ vội vã vận công trấn áp luồng sức mạnh nguyền rủa kia.
Thiên Đế ngạc nhiên hỏi: “Phật Tổ, ngươi sao vậy?”
Thiên Đạo Phật Tổ cười gượng đáp: “Không có gì, đệ tử Phật Môn gặp phiền phức, ta suy tính một lát, ngươi chờ chút.”
Thiên Đế gật đầu, sau đó uống rượu một mình.
Thời gian trôi qua, sắc mặt Thiên Đạo Phật Tổ càng thêm khó coi.
Thôi xong!
Hắc Ám Cấm Chủ phát lực rồi!
Thiên Đạo Phật Tổ thầm mắng, hắn ta đã bị Hắc Ám Cấm Chủ chọc giận.
Lúc trước hắn ta còn cười cợt Yêu Đế đạo tâm bất ổn, hiện tại rốt cuộc hắn ta cũng hiểu được tại sao Yêu Đế lại điên cuồng.
Thì ra sức mạnh nguyền rủa của Hắc Ám Cấm Chủ rất mạnh, lúc trước chỉ là trò trẻ con.
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra khiến Hắc Ám Cấm Chủ nguyền rủa hắn ta như vậy?
Thiên Đạo Phật Tổ thấy khó hiểu.
Hắn ta ngước mắt nhìn Thiên Đế hỏi: “Đúng rồi, bệ hạ, ngài chưa từng bị Hắc Ám Cấm Chủ nguyền rủa sao?”
Thiên Đế đặt chén rượu xuống, cười gượng: “Sao lại không có, bây giờ trẫm còn không dám tu luyện.”
A?
Thằng nhãi này lại bị nguyền rủa?
Chả trách sắc mắt hắn ta lại khó coi như vậy.
Thiên Đế thầm nghĩ.
Thực ra hắn ta chưa từng bị nguyền rủa, có điều nếu hắn ta nói thẳng ra lại có vẻ như Hắc Ám Cấm Chủ đến từ Thiên Đình, dễ trở thành mục tiêu công kích.
“Hắc Ám Cấm Chủ đang nguyền rủa ngươi?” Thiên Đế hỏi.
Trông thấy sắc mặt Thiên Đạo Phật Tổ khó coi như vậy, trong lòng hắn ta cũng có chút chột dạ.
Ngay cả Thiên Đạo Phật Tổ còn bị nguyền rủa đến khó chịu như vậy, chờ đến khi Hắc Ám Cấm Chủ nguyền rủa hắn ta, chẳng phải hắn ta cũng sẽ rất khó chịu sao?
Thiên Đế âm thầm cầu nguyện, hi vọng Hắc Ám Thiên Đế không chú ý tới hắn ta.
Thiên Đạo Phật Tổ thở dài một hơi, nói: “Đúng vậy, sức mạnh nguyền rủa của Hắc Ám Cấm Chủ cũng không tính là quá mạnh, nhưng lại có thể nhiễu loạn tâm trí, ảnh hưởng đạo tâm. Kẻ này cứ mười năm lại nguyền rủa bản tọa một lần, thật đúng là vô cùng phiền phức.”
Thiên Đế trầm mặc.
Ngay cả Thiên Đạo Phật Tổ còn như vậy, không trách Yên Đế lại điên cuồng.
“Bệ hạ, chuyện liên quan đến Phong Thần Bảng, ngài suy tính thế nào?” Thiên Đạo Phật Tổ cố nén khó chịu hỏi.
Thiên Đế lại bưng chén rượu lên, chậm rãi nói: “Nếu như cùng Phật Môn chấp chưởng Phong Thần Bảng, Phật Môn có thể chắc chắn sẽ không phản bội Thiên Đình trong lượng kiếp lần này chứ?”
“Chắc chắn sẽ không.”