Chương 437: Luân Hồi Tiên Đế hiện thân, Bàn Tâm trở về
Khen thưởng rất ít, tính khuynh hướng không lớn.
Trong lòng Hàn Tuyệt không muốn đi, nhưng Thiên Đế đang nhìn chằm chằm hắn, rõ ràng đối phương hi vọng hắn đi.
Thiên Đế nói: “Lần nghe đạo này không liên quan tới Vô Lượng đại kiếp. Ngươi sẽ không vì vậy mà nhập kiếp. Bên ngoài tam thập tam trọng thiên đều là đại năng đắc đạo, tranh đấu Lượng Kiếp sẽ không được nhắc đến ở đây. Trẫm hy vọng ngươi đi, Lý Đạo Không, Lý Huyền Ảo cũng phải đi.”
“Trong quá trình nghe đạo, Vô Lượng đại kiếp sẽ phải dừng lại một thời gian, chỉ có một số tiểu thế lực mới tranh đấu.”
Đây còn không phải là Phong Vân tế hội sao?
Quá nguy hiểm!
Đến lúc đó liệu các đại lão có để các đệ tử luận bàn một trận trợ hứng không?
Như vậy, Hàn Tuyệt sẽ phải đối mặt với tình huống một là giả heo ăn thịt hổ, hai là trang bức vả mặt?
Không được.
Không thể đi!
Hàn Tuyệt sắp xếp lại từ ngữ, nói: “Bệ ha, thực ra bây giờ ta không thiếu thứ gì, ta xin nhường vị trí này lại cho Long Hạo.”
Thiên Đế nói: “Hạo Nhi đã có được cơ duyên, hắn đã đi theo phó giáo chủ Xiển Giáo tu hành. Đó là tam thập tam trọng thiên! Ngươi cho rằng ngươi không thiếu thứ gì, nhưng thật ra ngươi thiếu. Thứ ngươi thiếu chính là lĩnh ngộ với đại đạo. Trong cơ thể ngươi có Sinh Tử Đại Đạo, nhưng thật ra ngươi chẳng hề có biện pháp gì với nó. Sinh Tử Đại Đạo trong cơ thể ngươi chưa từng tăng cường, ngươi càng không thể nào hoàn toàn khống chế nó trong tay.”
Hàn Tuyệt nhíu mày, hắn không có lời gì để nói.
Thiên Đế tiếp tục: “Bây giờ ngươi chỉ mới tới Đế Cảnh, còn chưa cảm nhận được. Sau khi đạt tới Thần Cảnh, thứ ngươi tu hành không còn là linh khí thiên địa mà là tu hành đại đạo. Đại đạo không phải thứ chỉ núp trong động phủ đã có thể hiểu được, đại đạo nằm ngoài Thiên Đạo. Nghiêm khắc mà nói, Sinh Tử Đại Đạo trong cơ thể ngươi không thể tính là đại đạo chân chính, nó chỉ là một loại diễn hóa mà thôi. Hiện tại nếu ngươi tới tam thập tam trọng thiên nghe giảng đạo, có thể cảm ngộ đại đạo, ngày sau lại quay về khổ tu là được.”
Thiên Đế dừng một chút, giọng nói đầy ẩn ý sâu xa: “Bây giờ trẫm còn có thể dẫn ngươi đi, nếu trẫm bại trận trong lượng kiếp, ngày sau ngươi muốn đi chỉ có nước một mình lẻ loi. Khi đó sẽ càng thêm hung hiểm.”
Giọng điệu này…
Sao có cảm giác như đang nói di ngôn vậy?
Hàn Tuyệt hỏi: “Ta có thể để phân thân đi không?”
“Làm càn, đó là bất kính với đại năng! Đại năng ở ngoài tam thập tam trọng thiên là tồn tại vĩnh hằng ngay cả trẫm cũng cần tôn kính, ngươi phải đích thân đi. Chờ sau khi đi ngươi sẽ biết dụng tâm lương khổ của trẫm!” Thiên Đế nói với giọng điệu không cho phép cự tuyệt.
Hàn Tuyệt cười khổ.
Hắn đành phải nói: “Vậy ngàn vạn lần đừng kêu ta đấu pháp với những đệ tử khác, cũng ngàn vạn lần đừng thổi phồng thiên phú của ta.”
Đây là điểm mấu chốt của hắn. Nếu Thiên Đế không đồng ý, vậy có đánh chết hắn cũng không đi.
“Ngươi nghĩ cái gì vậy? Còn đấu pháp? Nơi đại năng thanh tĩnh, bậc tiểu bối như ngươi còn chẳng có cả tư cách nói chuyện.” Thiên Đế tức giận.
Hắn cảm thấy Hàn Tuyệt có bệnh.
Luôn ảo tượng đủ loại tình cảnh bất hợp lý.
Hàn Tuyệt bất đắc dĩ nói: “Được rồi, vậy khi nào đi? Gặp mặt ở nơi nào?”
Thiên Đế cười nói: “Mấy chục năm sau đi. Đến lúc đó trẫm sẽ báo mộng cho ngươi để nói địa điểm gặp mặt. Ngươi không cần lo lắng, trường hợp nghe đạo như vậy lúc trước cũng có, người dám truy cứu thù riêng trong thời gian mấu chốt như vậy đều không có kết cục tốt.”
Hàn Tuyệt miễn cưỡng gật đầu.
Báo mộng kết thúc như vậy.
Hàn Tuyệt mở to mắt, vẻ mặt rất phức tạp.
“Sẽ không xảy ra chuyện gì thật chứ?”
Hàn Tuyệt bỗng nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm trong lòng: “Nếu lần này ta đi nghe đạo liệu có thể gặp phải nguy hiểm tính mạng không?”
Phàm là có một chút nguy hiểm hắn sẽ không đi!
Mặc dù đắc tội với Thiên Đế cũng sẽ không thể đi.
【 Cần trừ một trăm ngàn năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không? 】
Có một trăm ngàn năm thôi?
Tiếp tục!
Hàn Tuyệt quyết định cực kỳ rộng rãi.
Ngay sau đó, trước mắt hắn nhảy lên một dòng chữ.
【 Sẽ không gặp phải nguy hiểm tính mạng 】
Hàn Tuyệt thở phào một hơi nhẹ nhõm, sau đó yên lặng lựa chọn đồng ý đi nghe đạo, nhận được một mảnh vỡ đại đạo.
“Vẫn cần cẩn thận, không thể tin tưởng hệ thống hoàn toàn được.”
Hàn Tuyệt thầm nghĩ.
Nếu Thiên Đế nói thật, vậy hắn thật sự cần phải đi, nó có dính tới chuyện tu luyện Thần Cảnh.
Hàn Tuyệt cũng không nghĩ nhiều nữa mà tiếp tục tu luyện, chờ đợi lần báo mộng tiếp theo của Thiên Đế.
…
Mười năm sau.
Hàn Tuyệt lấy Ách Vận Thư ra, bắt đầu làm nhiệm vụ hằng ngày, đồng thời xem xét bưu kiện
【 Bạn tốt của ngươi Lý Đạo Không bị đại năng Thần Cung tập kích 】 x45
【 Đồ đệ của ngươi Long Hạo cảm ngộ đại đạo, đạo hạnh tăng mạnh 】
【 Đồ tôn của ngươi Phương Lương ngộ nhập cấm địa thần bí, che giấu thiên cơ của bản thân 】
【 Bạn tốt của ngươi Đế Thái Bạch bị bạn tốt của ngươi Thiên Đế tập kích, thân tử đạo tiêu 】
【 Đồ đệ của ngươi Tô Kỳ đạo hạnh đột phá, được Thiên Đạo cảm ứng, thần cách tăng lên 】
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên được đại năng Tiệt Giáo chỉ điểm, đạo hạnh tăng mạnh 】
【 Bạn tốt của ngươi Bàn Tâm bị đại năng tập kích, thân bị trọng thương 】
…
Hàn Tuyệt chú ý thấy Đế Thái Bạch bị Thiên Đế tru sát, tim đập mạnh một nhịp.
Thằng nhãi này là nằm vùng thật!
Hàn Tuyệt lập tức ấn mở quan hệ nhân tế ra xem xét, phát hiện ảnh chân dung của Đế Thái Bạch vẫn còn đó, nhưng vẻ mặt đã thay đổi, giới thiệu cũng thay đổi.
【 Luân Hồi Tiên Đế: Tu vi không rõ, vì ngươi kế thừa truyền thừa của hắn nên hắn có thiện cảm với ngươi. Hiện tại độ thiện cảm là tứ tinh 】
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Thằng nhãi này không chỉ là Tiên Đế?
Kệ, lười quản hắn ta, dù sao hắn ta cũng không hận ta.
Hàn Tuyệt nghĩ như vậy.
Thiên Đế vẫn rất có nguyên tắc, không khai tên của Hàn Tuyệt ra.
Hàn Tuyệt còn chú ý tới Bàn Tâm bị trọng thương.
Tồn tại ngay cả Thiên Đế cũng phải kiêng kị, vậy mà sau khi rời khỏi trường hà kiếm đạo vẫn luôn bị đánh.
Mỗi lần Hàn Tuyệt nhìn thấy hắn ta bị đánh lại có cảm thụ rất kỳ diệu.