Chương 441: Nhân Quả đại đạo, lục chuyển Tiên Đế
Hàn Tuyệt nhìn thấy hàng chữ trước mắt, trong đầu hiện lên một dấu chấm hỏi thật lớn?
Mẹ ngươi!
Ngươi đụng ta, ngươi còn hận ta?
Lão tử cũng muốn xem ngươi có lai lịch ra sao mà lại cuồng vọng như vậy!
Hàn Tuyệt vừa tiến lên vừa ấn mở quan hệ nhân tế ra xem xét, rất nhanh hắn đã tìm được ảnh chân dung của Hư Hoàng.
【 Hư Hoàng: Cửu chuyển Tiên Đế, Yêu Đế chi tử, khổ tu năm triệu năm, đạo tâm kiên định, có thể bước vào Thần Cảnh bất cứ lúc nào. Bởi vì ngươi liếc mắt nhìn hắn mà hắn nảy sinh bất mãn với ngươi, cho rằng bực sâu kiến như ngươi sao dám trừng hắn, trước mắt độ thù hận là nhị tinh 】
Yêu Đế chi tử?
A!
Dù sao Hàn Tuyệt cũng đã làm mất lòng phụ thân hắn ta, có đắc tội với hắn ta cũng không ảnh hưởng gì nhiều.
Thực ra hiện tại vẫn ổn, độ thù hận chỉ có nhị tinh.
Nếu ngày sau tên này còn dám tăng độ thù hận lên, vậy xin lỗi.
Mặc dù ta cẩu thả, nhưng tâm ngoan thủ lạt!
Hàn Tuyệt không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục đi tới.
Ba người bọn họ có thể tính là người đi cuối cùng, cho nên cũng không vội vã.
Khi Hàn Tuyệt bước vào đại môn Thái Cực Điện, ánh sáng chói lóa bao phủ cả người hắn. Hắn chỉ cảm thấy có một luồng lực lượng không thể ngăn cản bao trùm chính mình, hai chân của hắn rời khỏi mặt đất, dường như đang phi hành.
Sau vài hơi thở, Hàn Tuyệt cảm giác mình rơi xuống đất.
Hắn mở to mắt, đập vào mắt là từng hàng bóng người.
Hắn đưa mắt nhìn lại, phía trước có mười hàng bóng người, phía sau còn có bảy, tám hàng người, sau lưng mỗi người đều có bồ đoàn.
Hàn Tuyệt phát hiện Đại Thần Tướng, Long Quân ở phía sau mình hai hàng.
Hai người cũng chú ý tới Hàn Tuyệt, khuôn mặt bọn hắn lộ ra vẻ kinh ngạc.
Hàn Tuyệt chú ý tới ánh mắt của bọn hắn, không khỏi suy nghĩ.
Chắc là vị trí này rất đặc biệt?
Hắn tiếp tục nhìn lại, phát hiện Thiên Đế cũng không ở hàng thứ nhất, mà là hàng thứ hai.
Những bóng dáng ngồi ở hàng thứ nhất kia tản ra tia sáng, khiến người ta khó có thể nhìn rõ dung nhan.
Những người khác cũng đang nhìn chung quanh, có khiếp sợ, có thất vọng, có khó có thể tin.
Tất cả mọi người đều không lên tiếng, trong sự yên tĩnh, chúng sinh muôn màu, Hàn Tuyệt cảm thấy buồn cười không thể giải thích được.
Hắn cũng không dám cười, trực tiếp ngồi xuống.
"Ừm? Cái bồ đoàn này không đơn giản!"
Hàn Tuyệt kinh ngạc phát hiện bồ đoàn dưới thân còn cao cấp hơn bồ đoàn của hắn trong Tiên Thiên động phủ, tiên khí liên tục không ngừng tự động tràn vào trong cơ thể hắn, lượng dung nhập không nhiều không ít, làm cho hắn cảm thấy rất dễ chịu.
Đại điện rất lớn, sau khí chứa mấy trăm người, người người cách xa nhau mấy trượng, trông có vẻ rất trống trải.
Đỉnh đầu là một vùng sáng chói lóa, không nhìn thấy bầu trời, quang mang chiếu xuống ấm áp không gì sánh được.
Đúng lúc này, một luồng uy áp mênh mông giáng lâm, trấn áp khiến tất cả mọi người ngồi xuống.
Đi đầu là một bóng người già nua chẳng biết xuất hiện từ bao giờ, hắn đối mặt với tất cả mọi người.
Trên người hắn là bộ áo bào xám, hạc phát đồng nhan, đôi mắt nhắm nghiền, phảng phất như đã trải qua vô số tuế nguyệt, khám phá hồng trần, mang theo một loại khí độ siêu nhiên khó mà miêu tả.
"Bái kiến Tỳ Thiên lão tổ!"
Một đám đại lão hàng thứ hai cùng hô lên, tất cả mọi người xếp phía sau lập tức vội vàng hành lễ, Hàn Tuyệt phản ứng rất nhanh, hành lễ theo.
Tỳ Thiên lão tổ?
Hàn Tuyệt thầm cảm thấy trâu bò.
Hắn lập tức dùng mô phỏng thí luyện để kiểm tra đo lường tất cả những người có mặt ở đây, sau đó sao chép số liệu.
Sau khi hệ thống thăng cấp, không chỉ có thể lấy Đạo Tràng làm trung tâm sao chép số liệu của địch nhân, còn có thể lấy bản thân làm trung tâm sao chép số liệu của người xung quanh.
【 Tỳ Thiên lão tổ: Tu vi không biết, Siêu Thoát Đạo Giả 】
【 Hồng Trần Tuyệt Đế: Tu vi không biết, Vô Lượng Đại Đế 】
【 Thần Cung chi chủ: Tu vi không biết, Vô Lượng Đại Đế 】
【 Yêu Đế: Tu vi không biết, Vô Lượng Đại Đế 】
...
Hầu hết đều là tu vi không biết.
Hàn Tuyệt vô cùng hưng phấn, về sau không sợ không có đối tượng để chiến đấu.
Tỳ Thiên lão tổ chậm rãi mở miệng nói: "Ta thành đạo đã có cửu vô lượng, mỗi khi lượng kiếp sắp đến, ta đều sẽ đến nơi này giảng đạo, tạo phúc thương sinh, các ngươi có thể lĩnh ngộ bao nhiêu tùy thuộc vào khả năng lĩnh ngộ của bản thân."
"Đại đạo ta giảng lần này là nhân quả, ta nghe nói chư thiên có Hắc Ám Cấm Chủ đang nguyền rủa thao túng lượng kiếp, nguyền rủa vốn là đạo Nhân Quả."
Hắc Ám Cấm Chủ?
Hàn Tuyệt im lặng, không nghĩ tới hắn còn có thể nghe thấy clone của mình ở chỗ này.
Nói đến Hắc Ám Cấm Chủ, Yêu Đế, Thiên Đạo Phật Tổ và rất nhiều người đều lộ ra vẻ khó chịu, cũng có một số người lộ ra vẻ kính sợ.
Tỳ Thiên lão tổ tiếp tục nói: "Nhân quả, như thế nào là nhân, giao tiếp quan hệ giữa vạn vật là nhân, kết thúc quan hệ là quả, Nhân Quả chi đạo là đạo siêu thoát Thiên Đạo, hư vô mờ mịt, khó tìm gốc rễ."
"Trong truyền thuyết, trước khi Cổ Thần khai thiên tích địa, ba ngàn đại đạo đều có linh, Nhân Quả Chi Linh là do ba ngàn đại đạo tranh đấu, diễn hóa mà sinh."
Hàn Tuyệt nghe đến nhập thần.
Giọng nói của Tỳ Thiên lão tổ mang theo một loại ma lực, có thể khiến ý thức của Hàn Tuyệt nhanh chóng tiến vào trạng thái ngộ đạo.
Loại trạng thái này cực kỳ huyền ảo, Hàn Tuyệt không tự chủ được bắt đầu vận chuyển Hồng Mông Luân Hồi Đại Đạo, tốc độ Tinh Thần Hồng Mông Thể hấp thu nghiệp lực của Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên cũng tăng lên.
Dường như Tỳ Thiên lão tổ cảm nhận được cái gì, ánh mắt rơi xuống trên người Hàn Tuyệt, liếc mắt một cái, chỉ thoáng qua rồi thôi.
Những lời nói phía sau của Tỳ Thiên lão tổ, Hàn Tuyệt đã không nghe rõ ràng nữa, hắn hiểu ra, vô số ý nghĩ, lĩnh ngộ bộc phát trong đầu hắn.
Tình huống này giống như khi Hàn Tuyệt dung hợp mảnh vỡ đại đạo lúc trước.
Cảm ngộ đại đạo!
Hàn Tuyệt không chú ý tới tu vi của mình bắt đầu tăng vọt.
Bồ đoàn dưới người hắn cung cấp tiên khí liên tục không ngừng, hắn cần bao nhiêu bồ đoàn có thể lập tức sinh sôi bấy nhiêu.