Chương 463: Đại La nhiễm sát ý, Khương Dịch cầu cứu
Cả người hắn ta đen kịt, hệt như một cái bóng, tự lẩm bẩm: "Kỳ quái, thiên cơ lộ ra là trên Hoàng Tuyền, nhưng Hoàng Tuyền cũng không có gì lạ."
Bóng đen đưa tay, tiếp tục bấm ngón tay suy tính.
Nhưng một lúc sau, hắn ta vẫn không tính ra được chỗ dị thường.
Thần thức quét qua Hoàng Tuyền hết lần này đến lần khác, trừ cá oán linh du đãng, vốn không tìm thấy mục tiêu mà hắn ta muốn.
Hắn ta thở dài một tiếng, sau đó biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Bên kia, Hàn Tuyệt đang vội vàng giảng đạo, bỏ bê ngoại giới.
Phía dưới Đại La, gần như không có khả năng phát hiện ra Đạo Tràng, cho nên bình thường hắn cũng không cần mỗi thời mỗi khắc xem xét tình huống xung quanh.
Một năm sau.
Hàn Tuyệt mở miệng nói: "Tiếp theo các ngươi phải giữ vững tinh thần khổ tu, không được lười biếng. Tuy ta đã dùng đại thần thông che giấu thiên cơ của đảo này, nhưng tương lai tất sẽ xuất hiện kẻ địch mạnh hơn, kiếp số nguy hiểm hơn, các ngươi nhất định phải tu luyện chăm chỉ, ngày sau cùng nhau chống lại kẻ thù bên ngoài. Ta hi vọng sẽ có một ngày, ta có thể dắt tay các ngươi cùng nhau vấn đỉnh đại đạo!"
Vấn đỉnh đại đạo!
Bốn chữ khiến cho tất cả mọi người cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.
Nếu đổi lại người khác nói những lời này có lẽ bọn hắn sẽ không tin, nhưng phát ra từ trong miệng Hàn Tuyệt lại khiến bọn hắn tràn ngập lòng tin.
Hàn Tuyệt vốn có tư chất vô cùng mạnh mẽ, đi theo Hàn Tuyệt, bọn hắn gần như chưa từng gặp khó khăn.
Ngược lại nếu tách khỏi Hàn Tuyệt, bọn hắn sẽ thường xuyên gặp bất hạnh.
Hàn Tuyệt đứng dậy rời đi, đồng thời kéo Lã Hóa Hư vào trong mô phỏng thí luyện.
Nhiều năm ở chung, Lã Hóa Hư đã quy thuận, cũng tự coi mình là một phần tử của Ẩn Môn.
Hàn Tuyệt không quan tâm kiếp trước của hắn ta, chỉ quan tâm hiện tại.
Nếu ngày sau, Tử Vi Đại Đế có thể gia nhập Ẩn Môn, đó cũng là chuyện tốt.
Trở lại trong động phủ, Hàn Tuyệt vừa tu luyện vừa đưa ý thức vào trong Hồng Mông thế giới, quan sát Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên.
Bị ngâm trong Hồng Mông Chi Khí, chỉ có một phần rất nhỏ của Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên lột xác thành màu tím.
Cứ theo đà này, muốn hoàn toàn nắm giữ Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên, cần phải đợi một thời gian dài dằng dặc.
Nhanh thì mấy trăm năm, chậm thì hơn ngàn năm.
Hàn Tuyệt chỉ có thể hi vọng khi tu vi của mình đột phá sẽ có thể tăng tốc độ nắm giữ Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên.
...
Năm tháng dằng dặc, mặc dù Chư Thiên Vạn Giới đã nghênh đón Vô Lượng đại kiếp, nhưng thời gian vẫn trôi qua.
Nghiệp lực của Tiên giới bắt đầu lan rộng về ngàn vạn Phàm giới, càng ngày càng nhiều tiên linh thoát khỏi Tiên giới, cũng khiến chiến loạn bị khuếch tán.
Hàn Tuyệt không tiếp tục quấy rầy Thiên Đế, bình thường hắn hay nhìn trộm xu thế đại cục từ trong bưu kiện.
Ba mươi năm sau.
Hàn Tuyệt đang nguyền rủa Yêu Đế, chợt thấy một bưu kiện.
【 Kẻ thù của ngươi Yêu Đế vì bị ngươi nguyền rủa, Đại La Đạo Quả bắt đầu bị sát ý cảm nhiễm 】
Hàn Tuyệt tấm tắc xưng kỳ.
Ngươi không điên thì ai điên?
Đối với Yêu Đế, Hàn Tuyệt sẽ không hạ thủ lưu tình, độ thù hận lục tinh đã đạt tới mức không chết không thôi.
Lại nói tiếp, ngoại trừ lúc ở Thái Cực Điện, Hàn Tuyệt chưa từng gặp mặt Yêu Đế bao giờ, cũng chưa từng nói với nhau một câu nào.
Muốn trách chỉ có thể trách tên nhi tử không nên thân kia của Yêu Đế, Thiên Trạch thái tử.
Thiên Trạch thái tử tới gây sự với Hàn Tuyệt, Hàn Tuyệt giết hắn ta đi lại đắc tội với mẫu thân hắn ta là Thanh Khâu Yêu Hậu. Độ thù hận quá cao, Hàn Tuyệt không thể không đánh chết Thanh Khâu Yêu Hậu, tiếp đó lại đắc tội với Yêu Đế.
Oan oan tương báo tới bao giờ mới hết?
Dù sao Hàn Tuyệt cũng sẽ không cúi đầu.
Nếu muốn cũng là kẻ địch phải cúi đầu!
Hàn Tuyệt không suy nghĩ nhiều, tiếp tục xem bưu kiện.
Nửa năm sau.
Hàn Tuyệt cảm nhận được cái gì, lấy Kim Ô Lệnh ra.
Hóa ra là Khương Dịch muốn liên lạc với hắn.
Hàn Tuyệt đưa thần thức vào bên trong Kim Ô Lệnh, hỏi: "Có chuyện gì?"
Khương Dịch mở miệng nói: "Có thể tới cứu ta không?"
"Không có khả năng."
"..."
Hai người trầm mặc.
Hàn Tuyệt nghĩ đến tình nghĩa của Khương Dịch với mình, không khỏi hỏi: "Ngươi bị ai bắt? Làm sao ngươi lại giống với Đạo Chí Tôn?"
Khương Dịch kinh ngạc hỏi: "Ngươi biết Đạo Chí Tôn?"
"Hắn đã từng cầu cứu ta, ta chỉ có thể để Thiên Đế đi cứu hắn, hiện tại hắn đã gia nhập Thiên Đình, ngươi cũng nguyện ý gia nhập Thiên Đình sao?"
Khương Dịch trầm mặc một lần nữa.
Hắn ta cực kỳ xấu hổ.
Lúc trước hắn ta còn cố gắng hết sức mời Hàn Tuyệt cùng rời khỏi Tiên giới, sau khi Hàn Tuyệt cự tuyệt hắn ta, hắn ta còn rất xem thường Hàn Tuyệt.
Hiện tại...
Khương Dịch giả bộ ho khan một tiếng, nói: "Ta không bị bắt, ta chỉ bị nhốt, nơi này là một cấm địa thần bí, ta không cách nào chạy ra ngoài nên chỉ có thể cầu cứu."
Hàn Tuyệt kinh ngạc hỏi: "Ngươi có thể liên lạc với ta, vì sao không thể liên lạc với Kim Ô Thần tộc?"
"Lệnh bài mà ta đưa cho ngươi là pháp bảo truyền tin cao cấp nhất, một cặp lệnh bài chỉ có thể truyền tin qua lại, lệnh bài khác có phẩm cấp quá thấp, ta không cách nào liên hệ với Kim Ô Thần tộc."
"A, ngươi ở chỗ nào?"
"Ta ở Ám Trầm Đại Trạch trong Quy Khư Thần Cảnh."
"Ta sẽ để người khác liên hệ với Kim Ô Thần tộc giúp ngươi, ta không thể đi cứu ngươi được, thực lực của ta yếu như vậy, đi cũng chết."
"Đa tạ..."
Khương Dịch rất muốn mắng Hàn Tuyệt, nhưng lại không có mặt mũi mà mắng.
Bản thân Hàn Tuyệt vốn không nợ gì hắn ta cả.
Sau khi cắt đứt thần thức, Hàn Tuyệt lấy Thiên Đạo Lệnh ra liên hệ với Thiên Đế, hi vọng Thiên Đế có thể giúp đỡ liên lạc với Kim Ô Thần tộc.
Thiên Đế sảng khoái đáp ứng, dường như hắn ta không hề tò mò về quan hệ giữa Hàn Tuyệt và Khương Dịch.
Cũng đúng, sở dĩ Khương Dịch có thể thường xuyên đến Phàm giới dưới trướng Thiên Đình, tất nhiên là có quan hệ với Thiên Đế.
Hàn Tuyệt buông Thiên Đạo Lệnh xuống, thầm nghĩ: "Ta đã cố gắng hết sức, ngươi tự cầu phúc đi."
Hắn lắc đầu.
Hắn không thể nào hiểu được suy nghĩ của Khương Dịch.
Rõ ràng là thiên kiêu mạnh nhất Kim Ô Thần tộc, còn chạy tới chạy lui, an tâm bế quan tu luyện không được hay sao?