Chương 475: Ta đã vượt trên ngũ chuyển Tiên Đế (1)
"Cho ngươi một cơ hội, phụ tá ta, bằng không, ta làm thịt ngươi trước!"
Hàn Tuyệt suýt thì chửi ầm lên.
Lại tàn sát chúng sinh!
Các ngươi có độc sao?
Tranh khí vận thì cứ tranh đi, vì sao phải tàn sát người qua đường?
Còn tên Tổ Đồ này, hắn ta bị tẩu hỏa nhập ma rồi sao, cuồng vọng như thế?
Hàn Tuyệt đang muốn nghe xem Thánh Nhân trả lời thế nào, nhưng hết thảy cảnh tượng trước mắt đã vỡ nát.
Trở lại Tiên Thiên động phủ, Hàn Tuyệt bắt đầu bối rối.
Nên cứu vớt chúng sinh hay nên nghĩ cách cứu Thiên Đình trước?
Aiz!
Ta chỉ là một tu sĩ khổ tu thôi, không muốn nhập kiếp, vì sao cứ phải đối mặt với những lựa chọn lớn như vậy?
Đạo Tổ à, để bảo vệ Thiên Đạo của ngươi, vãn bối đã tận lực.
Hàn Tuyệt khốn khổ, cảm thấy sau này nhất định phải bổ sung Tổ Đồ vào danh sách nguyền rủa.
Mặc dù Tổ Đồ không có thù hận gì với hắn nhưng thằng nhãi này lại đi tàn sát chúng sinh, sớm muộn gì cũng sẽ hại đến những người hắn để ý, chưa biết chừng ngay cả hắn cũng khó thoát khỏi cái chết.
Nhưng việc cấp bách trước mắt là cân nhắc chuyện Thiên Đình đã.
Hàn Tuyệt suy nghĩ hồi lâu vẫn chưa nghĩ ra cách gì.
Thôi vậy.
Chỉ có thể tiếp tục tu luyện, tính sau đi.
Hàn Tuyệt không nghĩ ra cũng lười nghĩ tiếp, không phải hắn vô tình vô nghĩa, chỉ là hắn lực bất tòng tâm.
Chẳng lẽ giờ hắn lên Thiên Đình chôn cùng bọn họ?
...
Mười năm sau.
Cuối cùng biến cố trên Thiên Đình cũng có biến hóa.
Tiên thần trên Thiên Đình không còn bị tập kích nữa, trong bảng quan hệ nhân tế, đám bạn tốt trên Thiên Đình của hắn cũng không có mấy người chết đi.
Hàn Tuyệt lấy Thiên Đạo Lệnh ra hỏi thăm tình hình.
Tiếng cười của Thiên Đế truyền đến: "Ha ha ha, nguy cơ đã được giải trừ, Xiển Giáo, Tiệt Giáo đều đến trợ giúp, lại thêm hai vị đệ tử của Nhân Giáo, Thiên Đình coi như đã được toàn bộ Đạo Môn ủng hộ, khiến những thế lực kia đều sợ hãi lùi lại."
Hàn Tuyệt nghe nói thế bèn thở ra một hơi.
Quả nhiên.
Không có hắn, Thiên Đạo vẫn tự vận chuyển thôi.
Mệt hắn còn vì Thiên Đình mà lo lắng bất an, làm tốc độ tu hành cũng chậm lại.
Giọng nói của Thiên Đế lại truyền đến lần nữa: "Đúng rồi, trẫm muốn hỏi ngươi, ngươi có quen Hắc Ám Cấm Chủ không? Chẳng lẽ hắn chính là vị sư phụ sau lưng ngươi?"
A?
Thiên Đế biết rồi?
Không thể nào!
Trong lòng Hàn Tuyệt thoáng hoảng loạn, vô thức cười nói: "Đúng thế, ta chính là Hắc Ám Cấm Chủ."
Thiên Đế cười ha hả, nói: "Trẫm tin."
Hàn Tuyệt bất đắc dĩ bảo: "Bệ hạ, ta vẫn luôn tị kiếp, nếu ta có liên quan tới Hắc Ám Cấm Chủ chẳng phải đã sớm nhập kiếp rồi hay sao? Với bản tính của ta, có một vị sư phụ như vậy, chắc chắn phải rời xa ngay."
Thiên Đế nghe nói thế, cảm thấy cũng có lí, bèn nói: "Tứ đại thế lực bá chủ Tiên giới, trừ trẫm ra, tam đại bá chủ kia đều gặp nạn, Hắc Ám Cấm Chủ này hoặc là có liên quan đến Thiên Đình, hoặc là muốn lập mưu hại Thiên Đình."
Hàn Tuyệt thầm kêu không ổn.
Nhưng ngươi bảo ta phải làm sao bây giờ.
Chẳng nhẽ ta nên nguyền rủa ngươi điên luôn?
Lòng đầy u oán, nhưng Hàn Tuyệt lại không dám bày tỏ tiếng lòng.
Hắn hùa theo: "Rất có thể là âm mưu, Hắc Ám Cấm Chủ muốn tính kế toàn bộ Tiên giới, chúng ta phải chuẩn bị cho trường hợp xấu nhất, không thể hi vọng hắn là người phe ta."
Thiên Đế cười nói: "Có lí, ngươi nghĩ giống trẫm. Bất kể nói thế nào Thiên Đình cũng được Đạo Môn giúp đỡ, các thế lực trên Tiên giới sẽ không thật sự tin tưởng Hắc Ám Cấm Chủ xuất thân từ Thiên Đình, bởi vì Thiên Đình không cần làm vậy. Hiện tại Thiên Đình đã là thế lực mạnh nhất!"
Hàn Tuyệt có thể nghe ra hắn ta đang rất vui vẻ.
Xem ra có Đạo Môn tương trợ khiến Thiên Đế cực kỳ có lòng tin.
"Bệ hạ, vẫn nên cẩn thận chút thì hơn, từ sau khi ta gia nhập Thiên Đình, đã thay mấy lượt đồng minh rồi?" Hàn Tuyệt không nhịn được nhắc nhở.
Thiên Đế trầm mặc, có chút xấu hổ.
Hàn Tuyệt hỏi: "Tình hình của Hạo Nhi thế nào?"
"Không có trở ngại gì, chỉ có điều trẫm không thể tìm ra dị hồn trong cơ thể nó, đành phải tạm thời giam giữ nó."
"Bình thường chú ý một chút, nhỡ mà đó đúng là Hạo Thiên thì không hay lắm đâu."
"Trẫm hiểu, ngươi cứ yên tâm đi."
"Được."
Hai bên cắt đứt liên hệ thần thức.
Thiên Đình an toàn, Hàn Tuyệt cũng yên tâm.
Còn về chuyện Thiên Đế hoài nghi hắn có liên quan tới Hắc Ám Cấm Chủ, không việc gì, nghi thoải mái đi.
Dù sao thì Thiên Đế cũng không thể nào tưởng tượng ra hắn chính là Hắc Ám Cấm Chủ.
Điều này cũng bình thường, đứng ở góc độ của Thiên Đế, chắc chắn hắn ta không thể hiểu nổi vì sao Hắc Ám Cấm Chủ lại kém như vậy.
Hàn Tuyệt cũng không chỉ dựa vào Ách Vận Thư, hắn còn có hệ thống, có Đạo Tràng, có nhiều thủ đoạn gộp chung một chỗ mới có thể khiến đám kẻ thù bị nguyền rủa không thể tính ra hắn được, thậm chí còn không thể đoán ra hắn.
Kể cả Hư Hoàng xuyên không tới cũng bị Hàn Tuyệt ngăn cản.
Hiện tại, việc Hàn Tuyệt nên làm là yên tâm tu luyện.
Hắn cần phải bình thường như thường ngày, như vậy mới có thể triệt để loại bỏ nghi ngờ trong lòng Thiên Đế.
Bên kia.
Trên Thiên Đình, trong một cung điện.
Thiên Đế đặt Thiên Đạo Lệnh xuống, rơi vào suy tư.
"Nếu không liên quan gì đến hắn thì có thể là ai? Các nhi tử của trẫm không cần phải trợ giúp trẫm như vậy, năng lực của bọn chúng đến đâu, trẫm cũng biết rõ. Vậy chỉ có một khả năng, Hắc Ám Cấm Chủ muốn giá họa cho trẫm."
Thiên Đế nghĩ kĩ, ánh mắt trở nên lạnh lùng.
Tuy suýt thì bị Hắc Ám Cấm Chủ ám toán thành công nhưng cũng vì thế mà Thiên Đình nhận được sự trợ giúp từ Đạo Môn, đây quả là một chuyện tốt.
"Không được, cần phải phòng bị Hắc Ám Cấm Chủ, trẫm muốn tìm một chí bảo có thể phòng bị lực nguyền rủa."
Thiên Đế nghĩ đến đây bèn đứng dậy rời đi.
...
Bảy năm sau.
Hàn Tuyệt đang tu hành lại bị cắt đứt, Khương Dịch lại dùng Kim Ô Lệnh liên hệ với hắn.
Nhớ tới lần trước mình từng từ chối liên lạc với Khương Dịch, lần này Hàn Tuyệt đành lấy Kim Ô Lệnh ra.
"Chuyện gì?"
"Sao lần trước ngươi không để ý đến ta?"
"Chắc chắn ngươi liên hệ để kéo ta tới Quy Khư Thần Cảnh, ta không muốn đi chịu đòn với ngươi."