Chương 483: Thực lực hài lòng, Đại La ngã xuống (1)
Hắn cảm thấy bản thân đã thoát thai hoán cốt, nếu so sánh với lúc trước, có thể nói là chênh lệch như Tiên với Phàm.
Cảm giác rất mỹ diệu!
Tựa như có thể khống chế hết thảy, thậm chí thần niệm còn có thể cảm giác được những thứ không đâu không có như không gian và thời gian.
Không gì không làm được!
Đợi khi Hàn Tuyệt tỉnh lại từ cảm giác mỹ diệu này, hắn mở to mắt, ấn mở bảng giao diện thuộc tính. Hắn muốn xem tuổi thọ hiện tại của mình.
【 Tên họ: Hàn Tuyệt 】
【 Chủng tộc tuổi thọ: Hồng Mông Ma Thần 】
【 Tu vi: Nhất Huyền Thần Nguyên 】
【 Công pháp: Hồng Mông Luân Hồi Đại Đạo, Chu Thiên Thối Thể Pháp 】
【 Đại đạo: Sinh Tử Đại Đạo, Nhân Quả Đại đạo. 】
...
9999 ngàn tỷ năm thọ mệnh!
Sắp đột phá tới chân trời!
Không chỉ có vậy, chủng tộc cũng thay đổi.
Hồng Mông Ma Thần?
Có chút thú vị!
Hàn Tuyệt mừng không kiềm được.
Tuổi thọ này thật sự dài!
Gần như bất tử!
Hàn Tuyệt cố nén kinh hỉ, tiếp tục củng cố tu vi.
Hai năm sau.
Trước mắt hắn nhảy ra ba dòng chữ:
【 Kiểm tra đo lường thấy ngươi đã thành tựu Thần Cảnh, hóa thân thành Hồng Mông Ma Thần, ngươi có lựa chọn bên dưới 】
【 Một, lập tức xuất quan, tranh đoạt đại khí vận lượng kiếp, đạt được một lần truyền thừa thần thông, một mảnh vỡ đại đạo 】
【 Hai, tuân thủ nghiêm ngặt bản tâm, tiếp tục tu luyện, đạt được một mảnh vỡ đại đạo, một cơ hội thăng cấp hệ thống 】
Cuối cùng hệ thống cẩu mao này cũng không hát ngược!
Hàn Tuyệt vui sướng chọn lựa chọn thứ hai.
Hệ thống bắt đầu thăng cấp.
Ngươi cứ từ từ thăng cấp đi!
Hàn Tuyệt nhắm mắt, bắt đầu tìm hiểu thần thông kiếm đạo, chuẩn bị tăng thực lực của bản thân lên tới cực hạn.
Ngay hôm ấy.
Hắn trực tiếp nhảy vào trường hà kiếm đạo, bắt đầu chuẩn bị bước về phía trước.
Trượng Cô Tinh trấn thủ trường hà kiếm đạo, nhìn thấy Hàn Tuyệt xuất hiện, hắn ta không khỏi cười lên: “Ngươi tới...”
Chờ đã!
Trượng Cô Tinh trừng lớn mắt.
Ý thức của Hàn Tuyệt hình thành một bóng người phát ra tia sáng tím, tản ra khí tức khủng bố mà áp lực, khiến hắn ta sợ hãi.
Loại khí tức này...
Chỉ có Thần Đế Thần Cung mới có!
Không lẽ tiểu tử này đã bước vào Thần Cảnh?
Sao có thể?
Lúc này mới bao nhiêu năm?
Trượng Cô Tinh cả kinh suýt rớt cằm, có thể nói hắn ta là người nhìn Hàn Tuyệt trưởng thành.
Hơn bốn nghìn năm, hắn từ phàm nhân bước vào Thần Cảnh?
Không lẽ tiểu từ này là đại năng chuyển thế, rèn luyện chốn phàm trần?
Hàn Tuyệt không nhìn Trượng Cô Tinh, chỉ chuyên tâm đột phá.
Hắn đi thẳng một đường, rất nhanh xung quanh hắn đã không có một bóng hình nào khác.
Cuối cùng, hắn lại thấy được bóng người thần bí kia, hắn ta đang đứng ở tận cùng kiếm đạo, tựa như đang chờ hắn.
Hàn Tuyệt đã đoán được thân phận của người này,
Nhìn như rất gần, nhưng Hàn Tuyệt lại phải đi tầm mười ngàn bước mới có thể tới gần hắn ta.
Bóng hình thần bí xoay người, nhìn về phía Hàn Tuyệt, cười lên: “Quả nhiên là ngươi, ta không nhìn lầm ngươi.”
Bóng hình thần bí này rõ ràng là Lý Đạo Không!
Đối mặt với Lý Đạo Không, Hàn Tuyệt không hề hoảng loạn.
Hắn mỉm cười nói: “Tiền bối quả nhiên lợi hại.”
Lý Đạo Không cười hỏi: “Ngươi muốn vượt mặt ta sao?”
“Muốn, nhưng ta không có bản lĩnh này.”
“Muốn vượt mặt ta thì ngươi phải tiếp một kiếm của ta, nếu tiếp được, vị trí này để cho ngươi, không tiếp nổi, trở về tu luyện thêm đi.”
“Đến đây đi!”
Hàn Tuyệt nghiêm túc nói, hắn biết Lý Đạo Không làm vậy cũng không phải vì muốn làm khó mình.
Hàn Tuyệt đến được một bước này, thần thông của hắn cũng đã tăng lên tới Thần Cảnh, đi lên trước nữa e rằng sẽ là Đại La Chi Cảnh.
Lý Đạo Không vung tay lên, một đạo kiếm khí bay vút về phía Hàn Tuyệt.
Đạo kiếm khí này không đồ sộ, khí thế cũng chỉ bình thường, thế nhưng tốc độ lại cực kì nhanh, nhanh đến mức Hàn Tuyệt không kịp phản ứng.
Ầm!
Hàn Tuyệt cảm thấy trời đất quay cuồng, kế tiếp ý thức trở lại trong cơ thể.
Hắn đột nhiên trợn mắt.
Chỉ mới một kiếm mà ta đã không đỡ được?
Quá bất hợp lý!
Tuy lúc ở trong trường hà kiếm đạo Hàn Tuyệt chưa dùng hết toàn lực, nhưng cũng có thể nhìn chênh lệch giữa hai người.
Nếu hai người chiến thật, ngay cả phòng ngự của Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên Lý Đạo Không cũng không phá được.
Hàn Tuyệt lấy lại tinh thần, tiếp tục tăng cường thần thông kiếm đạo khác.
Hắn tiếp tục đi tới trường hà kiếm đạo, chỉ có điều sau khi gặp được Lý Đạo Không, hắn không tiếp kiếm tự ngược nữa.
Dường như Lý Đạo Không ở trường hà kiếm đạo chỉ là ý chí còn sót lại của hắn, không phải bản tôn.
Nửa năm sau.
Hàn Tuyệt tăng tất cả bản lĩnh của mình lên đến cực hạn.
Hắn bắt đầu mô phỏng thí luyện.
Trước hết là nhằm vào Lý Huyền Áo, lúc trước vì Lý Huyền Áo cũng ở Thái Cực Điện nên đã bị Hàn Tuyệt sao chép dữ liệu.
Lý Huyền Áo vốn không thể phá được phòng ngự của Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên, tuy rằng tu vi của Hàn Tuyệt không bằng hắn ta, nhưng dựa vào chí bảo cũng có thể đánh 5-5.
Đáng nhắc tới là Lý Huyền Áo có tu vi Lục Huyền Thần Nguyên.
Cũng không biết lúc nào thằng nhãi này có thể đạt đến Đại La.
Thật ra Hàn Tuyệt vẫn luôn nhớ việc hắn ta đã từng móc hai mắt Hỗn Độn Thiên Cẩu, thù này nhất định phải báo.
Ba ngày sau Hàn Tuyệt mới kết thúc mô phỏng thí luyện.
Tồn tại Đại La, tạm thời hắn đánh không lại, nhưng nhờ có Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên phòng ngự, hắn cũng không thảm đến mức bị miểu sát.
Trong Thần Cảnh, phần lớn người không phải đối thủ của hắn, dưới tình huống đối phương không cách nào phá vỡ phòng ngự của Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên, Hàn Tuyệt chớp lấy thời cơ, nhanh chóng đánh thắng đối thủ.
Rất ít Lục Huyền Thần Nguyên có thể khiến Hàn Tuyệt dù đánh thế nào cũng không thể thắng nổi.
Nói chung là Hàn Tuyệt vẫn rất hài lòng.
Mặc dù hắn chỉ mới vào Thần Cảnh nhưng hắn không phải tồn tại lót đáy.
Không thể không nói, Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên thật sự mạnh, chẳng trách Luân Hồi Tiên Đế lại muốn có được thứ đó. Thế nhưng trong món bảo vật này ẩn chứa nghiệp lực quá khủng bố, nếu không có Tinh Thần Hồng Mông Thể, món bảo vật này sẽ trở thành gánh nặng nghiêm trọng với Hàn Tuyệt.