Chương 52. Nguyên Anh tầng bốn, thiên phú (2)
Sau khi Dương Thiên Đông rời đi, Hàn Tuyệt suy nghĩ một chút, lấy viên Thần Niệm Đan đã thu được khi chém giết Hóa Thần cảnh trước đó ra.
Thần Niệm Đan đặc biệt có tác dụng tăng cường thần thức.
Sau khi thần thức được tăng cường, vừa lúc hắn có thể thử lông chim màu đỏ Dương Thiên Đông hiến cho hắn.
Trong bình đan dược có tổng cộng chín viên, Hàn Tuyệt lập tức dùng.
Sau khi phục dùng Thần Niệm Đan, Hàn Tuyệt lập tức cảm thấy choáng váng.
Không biết đã qua bao lâu.
Khi hắn lại thanh tỉnh lại, hắn phát hiện thần trí của mình được tăng cường gấp đôi.
Hắn không khỏi kinh hỉ.
Đan dược này có chút lợi hại!
Hàn Tuyệt tiếp tục sử dụng.
Nửa tháng sau.
Hắn đã dùng xong cả chín viên Thần Niệm Đan, hiệu quả trác việt, thần niệm của hắn tăng vọt.
'Tăng cường không chỉ gấp mười lần!
Đan dược này dùng càng nhiều, hiệu quả tăng cường càng mạnh, vô cùng thần kỳ.
Hàn Tuyệt lại lấy lông chim màu đỏ ra, thả thần thức vào trong.
Oanhi Luồng lực cản mạnh mẽ kia lại lần nữa xuất hiện!
Hàn Tuyệt cắn răng kiên trì.
Thần thức va chạm!
Đại khái kéo dài chừng ba giây, hắn cứng rắn phá tan luồng trở lực này.
Ngay sau đó, một luồng ký ức khổng lồ dũng mãnh tràn vào trong đầu Hàn Tuyệt.
Thần thông!
Thiên phú!
Đây là một loại thần thông khiến thân hình tăng trưởng gấp vạn lần.
Thần thông này đã xuất hiện rất nhiều trong thần thoại, luyện đến đại thành có thể có thân thể vạn trượng!
Hàn Tuyệt kinh hỉ, thần thông này rất phô trương, hắn rất thích!
Trong dãy núi, một nhóm tu sĩ đang chạy đi.
Dẫn đầu đi ở phía trước chính là Mạc Phục Cừu.
Hiện tại Mạc Phục Cừu đã thành tựu Kim Đan, trở thành đệ tử hạch tâm chân chính.
Trừ hắn ta và hai nam đệ tử khác, những người còn lại đều là thiếu niên, thiếu nữ.
"Phía trước chính là Ngọc Thanh tông sao?"
"Ai, ta có thể trúng tuyển không!"
"Không trúng tuyển cũng bình thường, sau này đối xử tốt với ta một chút, ta sẽ để ngươi làm đồng tử thổi tiêu. Dựa vào bản lĩnh thổi tiêu của ngươi, luyện thêm chút nữa hẳn sẽ không tệ."
"Mười tám phong phong nào lợi hại nhất vậy?"
"Không chắc lắm, đến lúc đó hẳn Mạc tiền bối sẽ giới thiệu cho chúng ta."
Những thiếu niên thiếu nữ này đều là đệ tử mới của Ngọc Thanh tông. Gần đây Mạc Phục Cừu nhận nhiệm vụ, chịu trách nhiệm chiêu thu đệ tử.
Đạo Lôi lão tiên muốn đỡ Mạc Phục Cừu lên, chỉ làm đệ tử hạch tâm là không đủ, còn phải nắm quyền.
Chiêu thu đệ tử làm biện pháp đơn giản nhất để lôi kéo được một nhóm quan hệ thuộc về mình.
Nghe tiếng thảo luận sau lưng, Mạc Phục Cừu lộ ra dáng tươi cười.
Nhớ năm đó khi hắn ta gia nhập Ngọc Thanh tông cũng từng hưng phấn như vậy.
Đúng lúc này!
Một tiếng xé gió truyền đến từ phía trước. Mạc Phục Cừu vô thức rút kiếm, huy kiếm chém tới, chém vỡ một mũi tên trúc.
Ngay sau đó, mảnh vỡ mũi tên hóa thành khói độc không ngừng lan tràn khắp bốn phương tám hướng.
"Lui về sau, có địch tập kích!"
Mạc Phục Cừu trầm giọng nói. Hắn ta thả người nhảy lên, huy kiếm chém về phía người đánh lén.
Đó là một người mặc áo tơi, đội mũ che phủ cả khuôn mặt.
Hắn ta rút hai thanh loan đao từ sau lưng ra, đao phong sáng loáng tản ra tia âm lãnh.
Đối mặt với Mạc Phục Cừu đang giết tới, thân hình người áo tơi thoắt cái vậy mà biến ra năm đạo phân thân đồng loạt phóng về phía Mạc Phục Cừu.
Mạc Phục Cừu huy kiếm chém tới, lôi điện lóng lánh hóa thành một cái lưới lớn phủ về phía người áo tơi và phân thân của hắn ta.
Người áo tơi nhanh chóng xoay tròn hóa thành gió xoáy màu đen, cứng rắn xé nát lưới lớn do lôi điện tạo thành.
Mạc Phục Cừu không hoảng loạn, tay trái bấm pháp quyết vỗ về phía mặt đất, lôi điện dọc theo mặt đất mà phóng đi, tốc độ cực nhanh.
Người áo tơi vừa rơi xuống đất đã bị lôi điện cuốn lấy, cả người run run.
Mạc Phục Cừu xông đi lên, chuẩn bị hàng phục đối phương.
Oanhi Mặt đất bên cạnh bỗng nhiên nổ tung, lại có một người mặc áo tơi khác chui từ dưới đất lên, vung đao chém về phía Mạc Phục Cừu.
Mạc Phục Cừu thầm mắng, kẻ địch có lai lịch thế nào?
Dám gây sự ngay dưới lòng bàn chân Ngọc Thanh tông!
Hắn ta vừa định hành động, một tấm bùa giấy đã xuất hiện trên mặt đất sau lưng hắn ta, nhanh chóng dán lên trên lưng hắn ta.
Mạc Phục Cừu lập tức không thể động đậy, trực tiếp cứng đờ tại chỗ.
Phốc thứ!
Một đao của người áo tơi đâm thủng lồng ngực Mạc Phục Cừu, máu tươi thuận theo lưỡi dao bắn tung tóe ra.
Con ngươi Mạc Phục Cừu phóng đại, trong lòng tràn ngập tuyệt vọng.
Không xong!
Những người khác sôi nổi lui về phía sau. Thấy Mạc Phục Cừu bị thương nặng, nguyên một đám hãi muốn chết!
"Mọi người quỳ xuống, chúng ta chỉ bắt Mạc Phục Cừu, nếu các ngươi dám quấy rầy chúng ta đều phải chết!"
Một người áo tơi trầm giọng quát lên, khiến đám đệ tử kia sợ đến run chân, sôi nổi quỳ xuống.
Thiếu niên và thiếu nữ nào đã từng nhìn thấy tình cảnh bực này, nguyên một đám càng sợ tới sắc mặt trắng bệch, cả người run run, không dám mở miệng nói chuyện.
Mạc Phục Cừu không cách nào nhúc nhích. Hắn ta nhìn chòng chọc vào người áo tơi trước mắt, trầm giọng hỏi: "Rốt cuộc các ngươi là ai?"
"Thiên Cương Địa Sát, Thoa Y Quỷ Mị, Ngọc Thanh tông phạm vào tối kỵ, trước bắt ngươi trở về. Chỉ có thể nói cho ngươi biết, đại kiếp nạn của Ngọc Thanh tông sắp đến!"
Người áo tơi trầm giọng nói, giọng nói khàn khàn.
Mạc Phục Cừu vừa nghe vậy lập tức trừng to mắt, mặt lộ vẻ không thể tin nổi.
Đúng lúc này.
Ầm ầm —— Chẳng biết từ lúc nào giữa dãy núi xuất hiện một cự nhân, nửa người trên chui vào trong mây, ngay cả dãy núi cao nhất chung quanh cũng chỉ mới cao tới phần eo hắn, tình cảnh cực kỳ đồ sộ.
Trước mặt cự nhân này, tất cả mọi người cảm thấy bản thân mình nhỏ bé hệt như con kiến đang nhìn con người.
Hai người áo tơi bị dọa đến run tay.
Bởi vì cự nhân này đang mặc đạo bào Ngọc Thanh tông!