Chương 525: Sự sắp đặt của Đế Tuấn, truyền thừa cho Lệ Dao (2)
Nghe Hàn Tuyệt nói vậy, Lệ Đao kinh hỉ, vội vã bảo đảm.
Gặp phải ưu ái như vậy, đổi lại bất kỳ người nào cũng cảm thấy kích động.
Hàn Tuyệt truyền thụ quyển Đế Cảnh của Hồng Mông Luân Hồi Đại Đạo cho Lệ Dao, đủ để nàng tu luyện đến Cửu Chuyển Tiên Đế.
Nếu muốn Ẩn Môn phát triển lớn mạnh thì phải đào tạo đệ tử của riêng mình, Hàn Tuyệt không thể trông cậy vào việc chiêu mộ cường giả mãi được.
Hắn không thể tin tưởng hoàn toàn vào Hắc Ngục yêu quân, Kim Cương Nộ, Đoạn Hồng Trần, Khương Dịch, chỉ vì hắn đều có lai lịch riêng. Nhưng Lệ Dao lại khác, nàng đã sớm cắt đứt quá khứ, không còn nhân quả gì nữa.
Lệ Dao được truyền thừa ký ức công pháp xong lập tức bắt đầu lĩnh ngộ, Hàn Tuyệt không quấy rầy nàng mà tiếp tục tu luyện.
Năm năm trôi qua, Lệ Dao như vừa tỉnh cơn mê.
Nàng mở mắt, đập vào mắt nàng là khuôn mặt tuấn tú đến hoàn mỹ của Hàn Tuyệt. Có một thân chí bảo huy hoàng làm nền, hắn như một vị thần, khiến người ta không dám có ý khinh nhờn.
Trong lòng Lệ Dao sợ hãi thán phục.
Đạo pháp thật là cao thâm!
So với Hồng Mông Luân Hồi Đại Đạo, công pháp trước kia của nàng như bí kíp võ lâm của Phàm giới, khác nhau một trời một vực.
Nàng khẽ cắn môi: “Đa tạ môn chủ, ta đã giác ngộ được đạo pháp, môn chủ có cần ta làm gì không?”
Hàn Tuyệt không mở mắt ra mà nói: “Ra ngoài tu luyện đi, sớm ngày đạt đến Đế Cảnh.”
Lệ Dao gật đầu, đứng dậy đi ra ngoài.
Trong lòng nàng hơi xấu hổ.
Cứ tưởng lần này nàng sẽ bị...
Trong lòng nàng cũng rất thích Hàn Tuyệt, có nữ tử nào lại không thích nam tử như Hàn Tuyệt?
Có vẻ nàng đã nghĩ nhiều, Hàn Tuyệt không có ý gì với nàng.
Trong lúc nhất thời, hình tượng của Hàn Tuyệt trong lòng Lệ Dao lại trở nên thần thánh vĩ đại.
Sao Hàn Tuyệt có thể không hiểu tâm ý của nàng, nhưng hắn không để ý, hắn không phải phàm nhân, thú vui xác thịt sao có thể sánh với sự lột xác của linh hồn?
Đương nhiên nếu như Lệ Dao chủ động giống Hình Hồng Tuyền, Hàn Tuyệt cũng sẽ không từ chối.
Nhưng tình dục không phải lựa chọn đầu tiên của hắn.
Hàn Tuyệt còn kỳ vọng rất nhiều vào Lệ Dao, Lệ Dao là người đầu tiên được hắn truyền thừa chân chính, sở dĩ hắn truyền cho nàng, ngoài thiên tư ra còn vì tính cách.
Lệ Dao quá giống hắn!
Sau khi ra khỏi động phủ, Lệ Dao bị mọi người vây quanh.
“Sư phụ tìm ngươi có chuyện gì vậy?”
“Ở trong đó lâu như vậy, chắc chắn là được truyền thừa rồi!”
“Khi nào mới đến lượt ta đây?”
“Không phải ngươi lại muốn ăn chủ nhân đấy chứ? Chắc chắn là vậy, Kê gia thấy đã thấy quá nhiều nữ tử như ngươi.”
“Bé bé cái giọng thôi, cẩn thận bị sư tổ nghe được.”
“Đùa gì vậy, nói không chừng môn chủ còn có thể nghe thấy tiếng lòng của ngươi, ngươi nói nhỏ thì có tác dụng gì?”
Đối diện với sự dò hỏi dồn dập của mọi người, Lệ Dao bình tĩnh nói: “Ta xin chủ nhân dạy kiếm đạo, sắp biến cường, bốn vị Tiên Đế, các người tự giải quyết cho tốt.”
Hắc Ngục yêu quân, Khương Dịch, Kim Cương Nộ, Đoạn Hồng Trần nghe vậy đều kinh hãi.
Bà nương này sắp Chứng Đế?
Đến Khương Dịch cũng cảm thấy áp lực.
Thiên tư của Lệ Dao quả thực rất đáng sợ, quan trọng nhất là nàng chịu tu luyện, bình thường nàng vẫn luôn chuyên tâm tu luyện, thậm chí còn lười nói truyện với những người khác.
“Các ngươi tu luyện cho tốt, ta sẽ nhìn biểu hiện của các ngươi mà chỉ điểm cho từng người, Ẩn Môn là môn phái lánh đời, không phải môn phái lười biếng.”
Giọng nói của Hàn Tuyệt bay ra, khiến mọi người sợ tới phải tản đi ngay lập tức, đồng thời trong lòng bọn họ cũng tăng thêm hi vọng.
Bọn họ cũng muốn trở nên mạnh mẽ hơn!
...
Chớp mắt.
Lại mười năm trôi qua.
Hàn Tuyệt cầm Ách Vận Thư, bắt đầu nguyền rủa kẻ thù, tiện thể kiểm tra bưu kiện.
Gần đây Yêu Đình lại bắt đầu chiến loạn, hơn nữa còn bị rất nhiều thế lực bao vây tấn công, Hàn Tuyệt vô thức cảm thấy lo lắng cho Thiên Đế.
Nhất là Long Hạo, Hàn Tuyệt cảm thấy rất khó xử.
Hắn muốn giết chết Hạo Thiên, lại sợ sẽ hại đến Thiên Đế.
“Hi vọng ngươi đừng làm càn, nếu không vì phụ thân ngươi, ta sẽ mài chết người.”
Hàn Tuyệt than thở trong lòng, ánh mắt trở nên kiên định.
Cuộc đời vốn dĩ không thể vẹn cả đôi đường, Hàn Tuyệt chỉ cần thuận theo bản tâm là được.
Đúng vào lúc này.
Hàn Tuyệt bỗng cảm nhận được có người đang thi triển Thỉnh Thần Thuật.
Hắn không khỏi căng thẳng.
Không phải là Long Hạo đấy chứ?
Lừa hắn qua đó rồi xử hắn?
“Ta muốn biết là ai đang gọi ta!”
Hàn Quyết nghĩ vậy trong lòng, sau lưng thấp thoáng xuất hiện một vòng xoáy màu đen.
Sau khi kết thúc chuyện lần này, phải nâng cấp Thỉnh Thần Thuật một chút, tránh mỗi lần đều phải thôi toán.
【 Cần khấu trừ mười ngàn năm thọ mệnh, có muốn tiếp tục hay không? 】
Tiếp tục!
Mười ngàn năm, hắn khinh thường chú ý!
Trong mắt Hàn Tuyệt xuất hiện ba chữ:
【 Hình Hồng Tuyền 】
Ả này...
Hàn Tuyệt cạn lời, đồng thời cũng thở phào nhẹ nhõm, không phải Long Hạo là được.
Do dự một chốc, hắn vẫn bước vào trong vòng xoáy màu đen.
Giây tiếp theo, Hàn Tuyệt xuyên qua vòng xoáy màu đen đến một cung điện nguy nga lộng lẫy. Trong điện trưng bày đủ loại tranh vẽ, ngọc khí, một mùi thơm dịu nhẹ thấm lòng người tràn ngập khắp cung điện.
Hàn Tuyệt nhìn thấy Hình Hồng Tuyền đang ngồi trước bàn, trên bàn còn bày đầy rượu thịt.
Tình cảnh này khiến Hàn Tuyệt bất giác im lặng.
Hình Hồng Tuyền mỉm cười nói: “Phu quân, lại đây ngồi!”
“Ngồi cái gì? Ta truyền thần thông cho ngươi để ngươi dùng thế này sao?”
“Đến đi mà.”
Hình Hồng Tuyền chủ động bước đến, kéo Hàn Tuyệt qua.
Hàn Tuyệt bất lực, cái này chính là Hồng Môn Yến.
Sau khi ngồi xuống, hai người chén qua chén lại, không khí dần dần trở nên bất thường.
Không đến một nén nhang, quần áo của Hàn Tuyệt đã bị lột xuống.
...
Một tháng sau.
Ngoài cung điện truyền đến giọng của một nam tử: “Thánh nữ, hôm nay trong Thánh thành có Tiên Đế giảng đạo, ta có thư mời, ngươi có muốn đi không?”
Hình Hồng Tuyền đang ngồi trên người Hàn Tuyệt, trả lời: “Không đi, gần đây ta bế quan.”
“Vị Tiên Đế này không đơn giản...”
“Đã nói không đi là không đi!”
“Vậy thôi, ngươi tiếp tục tu luyện đi, nếu xuất quan có thể tìm ta bất cứ lúc nào.”
“Ừ.”