Chương 528: Khương Độc Cô, Hình Đạo Vinh (1)
Hàn Tuyệt không muốn mình bị vô số cường giả bao vây.
Từ từ!
Liệu thằng nhãi này có phải Thánh Nhân không?
Chân mày Hàn Tuyệt nhíu chặt hơn.
"Ta muốn biết trong số những người ta quen có thuộc hạ của Chu Diễn Ngọc Đế hay không?" Hàn Tuyệt yên lặng nghĩ.
【 Cần khấu trừ một tỉ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không? 】
Tiếp tục!
Ngay sau đó, trong đầu Hàn Tuyệt hiện ra từng bóng người.
Luân Hồi Tiên Đế, Thiên Thần Tướng, Hạo Thiên, Thiên Bồng Nguyên Soái, Diêm Vương, Thần Cung chi chủ...
Nhiều thế cơ à?
Hàn Tuyệt suýt thì sợ nhũn chân.
Tay này cũng dính dáng tới quá nhiều thế lực đi!
Thiên Đình, Thần Cung, Địa Phủ.
Trong đó Thiên Đình là nhiều nhất, chừng mười hai người bạn tốt của Hàn Tuyệt là thuộc hạ của Chu Diễn Ngọc Đế.
Quan trọng nhất là...
Luân Hồi Tiên Đế, Diêm Vương, Thần Cung chi chủ, sao bọn hắn có thể cùng một phe?
Thần Cung chi chủ chính là vị đại năng từng bị Tổ Đồ mạo danh thay thế, sau khi Tổ Đồ vẫn lạc, hắn ta cũng không xuất hiện thêm lần nào nữa, nhưng Hàn Tuyệt vẫn luôn có ấn tượng sâu sắc với người này. Hàn Tuyệt từng gặp hắn ta ở trước Thái Cực Điện.
Hàn Tuyệt bỗng nghĩ tới chuyện Địa Phủ cho phép Tổ Đồ thả đám oán linh trong Cửu U Luyện Ngục ra, chẳng lẽ còn có nguyên nhân trên phương diện này?
Hàn Tuyệt đau đầu.
Thiên Đạo này quá phức tạp!
Trước đó, Hàn Tuyệt hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của Chu Diễn Ngọc Đế, cũng không nghĩ tới còn có một tấm lưới lớn như vậy đang bao phủ toàn bộ chư thiên vạn giới.
Đây chính là đại lão!
Là vị đại lão còn khủng bố hơn cả Thiên Đế, Yêu Đế, Thiên Đạo Phật Tổ, Tổ Đồ.
Tổ Đồ là bám gót Nữ Oa lăn lộn, có lẽ đến chết hắn ta cũng không biết, Thần Cung chi chủ mà mình ra sức nâng đỡ lại là một quân cờ trong tay vị đại năng khác.
Hàn Tuyệt rơi vào trầm tư.
Đối mặt với thế lực như vậy, hắn nên làm thế nào bây giờ?
Biện pháp tốt nhất là từ giờ phút này hắn không nguyền rủa ai nữa, yên lặng tị kiếp, như thế sẽ không khiến Chu Diễn Ngọc Đế chú ý.
Nhưng nếu làm vậy, Thiên Đế phải làm sao đây?
Còn cả đám Hình Hồng Tuyền, Tuyên Tình Quân, Tô Kỳ, Phương Lương, nếu bọn họ bị trúng mưu, hắn cũng không thể ra tay?
Chắc chắn phải có biện pháp khác!
Tỉ như thăng cấp cho Ách Vận Thư!
Chỉ cần khiến Ách Vận Thư không ngừng biến cường, mạnh đến độ chính Chu Diễn Ngọc Đế cũng không tính ra, hẳn sẽ không sao.
Đáng tiếc, Thiên Đạo Linh Thạch không phải thứ quơ tay là có.
Hàn Tuyệt sờ cằm, vắt óc suy nghĩ cách đối phó Chu Diễn Ngọc Đế.
Hắn cảm nhận được áp lực khổng lồ trước nay chưa từng có, thậm chí còn lớn hơn cả áp lực khi đối mặt với Thánh Nhân, vì Chu Diễn Ngọc Đế quá thần bí, lại còn nắm giữ mạng lưới nhân mạch khổng lồ, thật đúng là đáng sợ tột độ.
Chu Diễn Ngọc Đế thần thông quảng đại, cường giả dưới trướng nhiều như mây, mạnh hơn cả bốn vị đại bá chủ của Tiên Giới.
Người như vậy không thể tùy tiện động đến.
Chí ít là không thể nguyền rủa.
Chu Diễn Ngọc Đế tối thiểu cũng phải là Chuẩn Đế, chắc chắn còn mạnh hơn Đại La, thậm chí có thể là Thánh Nhân.
Một nhân vật như vậy, có nguyền cũng không thể nguyền rủa chết, còn có thể khiến hắn ta sớm chú ý đến mình.
"Phải nghĩ cách khiến hắn ta bại lộ lai lịch, nhân vật như vậy nhất định sẽ khiến chúng sinh lâm vào khủng hoảng, ta không tin tất cả thế lực trên Tiên Giới đều là nanh vuốt của hắn ta."
Hàn Tuyệt nghĩ vậy, còn nếu chẳng may điều đó là thật, hắn chỉ có thể chạy trốn thôi.
Cùng lắm thì chạy tới Hắc Ám Cấm Khu tị nạn!
Đánh không lại thì ta chạy là được chứ gì!
Hàn Tuyệt càng nghĩ càng thấy chí lí.
Trên đời không có việc gì khó, chỉ cần chịu bỏ cuộc.
Trên đời không có kẻ địch mạnh, chỉ cần ngươi biết trốn.
Hàn Tuyệt phấn chấn tinh thần, tiếp tục tu luyện.
Sau khi Lượng Kiếp kết thúc, hắn mới có thể bị bao vây, hiện nay tạm thời chưa có manh mối nào cho thấy Lượng Kiếp sắp kết thúc.
...
Từng năm từng năm trôi qua.
Cửu U Luyện Ngục lại khôi phục yên tĩnh, Chu Tước tộc và Tiệt Giáo dường như đã đạt thành hiệp ước hòa bình, không còn tranh đấu nữa.
Chuyện làm Hàn Tuyệt lo lắng không hề xảy ra, không có thế lực thứ ba lẻn vào Cửu U Luyện Ngục.
Chớp mắt lại đã ba mươi năm vụt trôi.
Từ nội dung bưu kiện có thể thấy, Tiên Giới lại bắt đầu sóng gió không ngừng, đám bạn tốt của Hàn Tuyệt vẫn luôn giảm đi, đã nhiều năm chưa hề tăng lên. Bạn tốt mới nhất gần đây cũng chỉ có Huyết Minh Hà với Cảnh Thiên Công.
Cứ theo đà này, sớm muộn gì Hàn Tuyệt cũng không thể rình coi thời cuộc ở Tiên Giới nữa, nhưng cũng phải chịu thôi, giữa lúc Lượng Kiếp đang diễn ra, không thích hợp kết giao bạn bè.
Hàn Tuyệt càng ngày càng tiến gần tới Tứ Huyền Thần Nguyên, phỏng chừng tối đa năm mươi năm nữa là có thể đột phá.
Chủ yếu là nhờ nghiệp lực trong Cửu U Luyện Ngục quá nồng đậm, vô cùng vô tận, cho dù tốc độ hấp thu nghiệp lực của Hàn Tuyệt có tăng cao bao nhiêu hắn vẫn có thể thỏa thích hấp thu.
Tuy lượng nghiệp lực hắn hấp thu mỗi ngày đều cực kì khổng lồ nhưng Hàn Tuyệt vẫn cảm thấy mình vốn không ảnh hưởng gì đến Cửu U Luyện Ngục.
Hôm đó.
Hàn Tuyệt đang tu luyện.
Chợt một tiếng nổ khủng bố vang lên, Hàn Tuyệt giật bắn người, cả kinh trợn mắt.
Không chỉ mình hắn, tất cả mọi người trong Ẩn Môn đều bị dọa sợ, vội đứng dậy ra xem.
Phía trên Cửu U Luyện Ngục, trong bóng tối chợt xuất hiện một lỗ hổng khổng lồ phát ra ánh sáng đỏ, một bóng người cực kì đáng sợ chậm rãi phủ xuống.
Đây là một bóng người ba đầu sáu tay cao lớn vạn trượng, thân khoác cốt giáp dữ tợn, phía sau còn lơ lửng một cây trụ cao chọc trời, còn to lớn hơn cả thân thể hắn ta.
Hắn ta mở mắt, đôi mắt trắng nhợt nhìn về một hướng khác, trên mặt lộ ra nụ cười đáng sợ.
Hắn ta nâng tay phải lên, cây trụ lớn sau lưng bay vào trong lòng bàn tay hắn ta.
"Phá cho ta!"
Bóng người cao vạn trượng kia gầm lên một tiếng giận dữ, vung tay phải lên, cây trụ khổng lồ ầm ầm nện tới, khiến gió lốc bốc lên cuồn cuộn.
Ẩn Môn đảo cũng bị dư lực làm cho chao đảo, cũng may trận pháp không gian trong Đạo Tràng còn vững chắc, người ở bên trong không cảm nhận được chút chấn động nào.