Chương 536: Cuộc chiến Nhân Thần, Vạn Tượng Bồ Đề Thụ (2)
Mọi người đều gật đầu, ánh mắt nhìn về phía Vạn Tượng Bồ Đề Thụ càng ngày càng nóng bỏng.
Thần thụ cỡ này, ai mà không dao động?
Hàn Tuyệt không nói gì thêm, quay đầu bước đi, mọi người vây quanh Vạn Tượng Bồ Đề Thụ chỉ trỏ bàn tán.
Mọi người rất kinh ngạc vì Hàn Tuyệt có thể lấy ra chí bảo bực này.
Ngày thường Hàn Tuyệt vẫn một mực bế quan, chí bảo bực này hắn lấy ở đâu ra?
Thiên Đình ban cho?
Không thể nào!
Theo lời Sở Thế Nhân, ngay cả Thiên Đình cũng chẳng có đồ vật cao cấp như vậy.
Dù đặt ở bất kỳ thế lực bá chủ nào trên Tiên giới, Vạn Tượng Bồ Đề Thụ đều có thể tính là tồn tại như chí bảo trấn giáo.
Hắc Ngục Kê đắc ý cười nói: "Ta đã bảo chủ nhân là Đạo Tổ chuyển thế rồi."
Sở Thế Nhân quát lên: "Không được bàn tán bừa bãi về Đạo Tổ, bất kể sư tổ có phải hay không đều không được, cẩn thận bị thiên phạt!"
Những người khác đều bị dọa giật mình.
Ngay cả Phật Tổ cũng cho rằng Hàn Tuyệt là Đạo Tổ chuyển thế?
Hàn Tuyệt đang trên đường về động phủ cũng bị dọa giật mình, vì sao hắn lại biến thành Đạo Tổ rồi?
May mà Sở Thế Nhân ngăn lại kịp thời, không để lời đồn kiểu này truyền đi. Cùng lắm cũng chỉ có thể để mọi người tùy tiện tâm sự trong Đạo Tràng, tăng cao hình tượng của Hàn Tuyệt trong lòng mọi người Ẩn Môn, quyết không thể để nó lan ra ngoài, nếu không thì phiền toái lớn.
Hàn Tuyệt đi tới dưới tán Phù Tang Thụ, cười hỏi: "Dạo này tu hành sao rồi?"
Phù Tang Thụ hơi run rẩy, đáp: "Tốt lắm, thỉnh thoảng bọn họ sẽ chỉ điểm cho ta, chỉ có điều, ta vẫn không thể hóa hình."
Trong giọng nói của nó tràn ngập tiếc nuối, nó cũng muốn có thể tự do hành động như những người khác, nhưng nó là Thiên Đạo thần thụ, bị quy tắc của Thiên Đạo trấn áp, không cách nào hóa hình được.
Nếu nó có thể làm được, chẳng phải Bất Chu Thần Sơn trong truyền thuyết kia cũng có thể hóa hình ư?
Dưới Thiên Đạo, không phải tồn tại nào cũng chỉ cần tu hành là có thể hóa hình được.
Hàn Tuyệt cười nói: "Thực ra đây cũng là chuyện tốt, có thể giúp ngươi tránh xa mầm vạ, an tâm tu luyện, rồi cũng sẽ có ngày ngươi có thể đột phá gông xiềng, hóa thành hình người, hưởng thụ tự do."
Phù Tang Thụ cũng chỉ có thể nghĩ như vậy, tự mua vui trong đau khổ.
Hàn huyên một hồi, Hàn Tuyệt mới trở lại Tiên Thiên động phủ.
Tiếp tục tu luyện!
...
Thời gian thấm thoắt thoi đưa.
Hai mươi năm trôi qua.
Trong lúc Hàn Tuyệt tu hành, Thiên Đình Tiên giới đã khai chiến với Nhân tộc, ngay cả Hình Hồng Tuyền cũng từng bị thiên binh thiên tướng tập kích.
Long Hạo cùng Đế Lãm Thiên dường như đột nhiên biến mất, không có động tĩnh gì.
Hắc Ám giáo vẫn luôn hỗ trợ Thiên Đình, tấn công tiêu diệt các nơi, thế của Thiên Đình ngày càng mạnh, ít nhiều cũng nhờ bọn họ.
Huyết Minh Hà thật sự muốn giúp Thiên Đình bành trướng lên.
Hàn Tuyệt cũng hiểu được, có quá nhiều thế lực nhằm vào Thiên Đình, nếu Thiên Đế muốn sống qua Lượng Kiếp lần này phải vượt khó tiến lên, thắng được đại khí vận.
Nếu Thiên Đình thắng, cũng sẽ không có hứng thú diệt sạch Nhân tộc.
Cho nên hắn không ngăn cản Huyết Minh Hà, cứ để Huyết Minh Hà tiếp tục đâm lao theo lao.
Nếu nhờ vậy mà Thiên Đế thắng được Lượng Kiếp, Hàn Tuyệt cũng coi như đã báo ơn xong, từ nay không còn nợ nần gì.
Còn về phần sau đó có gia nhập Thiên Đình không, hắn cần suy nghĩ thêm.
Thiên Đình quá là giỏi gây chuyện!
Gia nhập Thiên Đình sẽ ảnh hưởng tới đạo tâm của Hàn Tuyệt.
Lúc này Hàn Tuyệt vẫn còn cách Ngũ Huyền Thần Nguyên một đoạn, nhưng hắn càng ngày càng có ý chí chiến đấu.
Một hôm nọ.
Hàn Tuyệt bỗng cảm giác được có một luồng khí thế khủng bố đang phủ xuống Cửu U Luyện Ngục.
"Ta là tộc trưởng Kim Ô thần tộc, Đế Lãm Thiên, kể từ hôm nay, Kim Ô thần tộc sẽ đi vào Cửu U Luyện Ngục, mong Tiệt Giáo, Chu Tước tộc đừng nên tới đây kiếm chuyện!"
Giọng nói của Đế Lãm Thiên vang vọng toàn bộ Cửu U Luyện Ngục, cuồng vọng đến cực điểm.
Hàn Tuyệt nghe mà cạn lời, ngươi lấy đâu ra tự tin đấy?
Nhưng hắn cũng căng thẳng hẳn lên.
Tại sao Đế Lãm Thiên lại tới đây?
Chẳng lẽ là Khương Dịch mật báo cho hắn ta?
Hàn Tuyệt lập tức gọi Khương Dịch vào.
Khương Dịch vừa vào động bèn nói ngay: "Không liên quan tới ta! Ta không hề tiết lộ tin tức Ẩn Môn đang ở Cửu U Luyện Ngục! Sau khi tới đây, ta chưa từng trao đổi bất cứ điều gì với Kim Ô thần tộc!"
Chẳng biết vì sao, Khương Dịch lại thấy hơi căng thẳng, chỉ sợ Hàn Tuyệt giận cá chém thớt với mình.
Hàn Tuyệt hỏi: "Vậy sau này định thế nào?"
Khương Dịch nói: "Ta cứ giả như không biết việc này đi, ta cũng không định ra ngoài đi tìm Kim Ô thần tộc, hiện tại bọn họ quá kiêu ngạo, ta sợ bị liên lụy."
Khương Dịch tỏ vẻ rất biết điều, khiến cho Hàn Tuyệt cũng ngại mà không truy vấn hắn thêm.
Hàn Tuyệt cũng không hi vọng mình bị bại lộ hành tung, mặc dù đối phương không biết hắn chính là Hắc Ám Cấm Chủ.
Hàn Tuyệt hỏi: "Nếu Kim Ô thần tộc muốn triệu hồi ngươi về, ngươi có quay về không?"
Khương Dịch đáp không chút do dự: "Không về, ta muốn tu Đạo, ta không thể cứ sống vì Kim Ô thần tộc mãi được."
Tới Ẩn Môn đảo đã được một thời gian, hắn ta phát hiện cơ duyên của nơi này, Phù Tang Thụ, Vạn Tượng Bồ Đề Thụ đều là thánh vật tu hành, còn có cả mô phỏng thí luyện, thứ này có thể nhanh chóng tăng cao năng lực thực chiến mà lại không phải trả giá quá lớn.
Bọn hắn không cần nỗ lực làm gì, không cần làm nhiệm vụ, không cần cống hiến.
Thỉnh thoảng Hàn Tuyệt còn có thể giảng đạo!
Ở chỗ này quả thực quá hạnh phúc!
Tóm lại Khương Dịch không muốn trở về, ở Kim Ô thần tộc, trong cùng thế hệ, hắn chẳng cảm giác được chút áp lực cạnh tranh nào. Nhưng ở Ẩn Môn đảo, hắn lại cảm nhận được áp lực, điều này khiến quá trình tu luyện của hắn luôn tràn ngập ý chí chiến đấu, không muốn thua kém người khác.
Hàn Tuyệt thỏa mãn cười nói: "Trẻ nhỏ dễ dạy."
Khương Dịch bĩu môi.
Chuyện gì xảy ra?
Vì sao bỗng dưng hắn ta lại cảm thấy mình thấp hơn Hàn Tuyệt một lứa?
Trước đây hắn ta còn coi Hàn Tuyệt là tiểu đệ, cần được quan tâm chăm sóc, bây giờ lại cảm thấy sợ Hàn Tuyệt.