Chương 548: Đạo Văn, Thiên Đế chi sư (2)
Cũng không biết là Triệu Hiên Viên hay là Đạo Chí Tôn.
Hàn Tuyệt buông Ách Vận Thư xuống, ý thức tiến vào bên trong Hỗn Độn Lĩnh Vực.
Hắn muốn nghe xem Đạo Chí Tôn thảm thương cỡ nào.
Đạo Chí Tôn và Triệu Hiên Viên đều ở đây.
Hàn Tuyệt cười hỏi: "Thiên Đình đã đổi Thiên Đế, ngươi bảo ta tìm ai đến cứu ngươi đây?"
Đạo Chí Tôn bỗng giận dữ, nói: "Ngươi có ý gì, cho là ta cần ngươi cứu thật?"
"Không cần?"
Hàn Tuyệt nhẹ nhõm thở phào.
Đạo Chí Tôn hừ một tiếng, nói: "Ngươi coi ta là loại người gì? Ta phát hiện Đạo Văn Đạo Tổ để lại trong Quy Khư Thần Cảnh, đây là đại cơ duyên!"
Hàn Tuyệt nói: "Ta không đi."
"Thật, bên trên có ghi lại Đại La chi pháp!"
"Không đi là không đi."
"Ngươi nghĩ rằng ta đang lừa ngươi?"
"Vậy ngươi có cần ta cứu ngươi không?"
"Không cần!"
Đạo Chí Tôn tức đến khó thở, Hàn Tuyệt nói vậy là đang coi thường hắn!
Triệu Hiên Viên vẫn luôn không hé răng, giờ lại không nhịn được mà nói: "Đạo huynh, đừng giả vờ nữa, ta sắp không chống đỡ nổi nữa rồi, cầu cứu đi!"
Hắn ta nhìn Hàn Tuyệt, nói: "Đúng là đã phát hiện Đạo Văn, nhưng cấm chế quá mạnh mẽ, chúng ta vốn định trở về gọi người, nhưng trên đường về lại bị Đại La ngăn cản. Hắn ta tính ra chúng ta có nhân quả với Đạo Văn..."
Kế tiếp không cần phải nói nữa, đơn giản chỉ là bức cung.
Hàn Tuyệt nói: "Các ngươi cứ nói ra đi, ta bất lực."
Trước mắt Thiên Đình cũng không cứu được Đạo Chí Tôn.
Đạo Chí Tôn nói: "Ngươi có thể nghĩ cách liên lạc với Lý Đạo Không, chắc chắn hắn ta sẽ cảm thấy hứng thú."
Hàn Tuyệt: "Không thể cứ để ta hỗ trợ mãi được, ngươi phải trả giá chút gì đó."
Đạo Chí Tôn yên lặng.
Triệu Hiên Viên nói: "Nếu được cứu giúp, chúng ta sẵn lòng chia sẻ Đạo Văn với ngươi."
"Có thể trực tiếp chia sẻ trong Hỗn Độn Lĩnh Vực sao?"
"Có thể, có điều hiện tại không được, chúng ta còn chưa kịp lĩnh hội."
"Ừm."
Sau khi Hàn Tuyệt đồng ý bèn vội vàng rời khỏi Hỗn Độn Lĩnh Vực.
Trở về hiện thực, Hàn Tuyệt lấy Thiên Đạo Lệnh ra, bắt đầu thôi động pháp lực.
Sau khi Thiên Đế giả chết, hẳn đã đưa lại lệnh bài này cho Phương Lương.
Rất nhanh thần niệm đã được kết nối.
Một giọng nói quen thuộc truyền ra: "Sư tổ."
Đúng là Phương Lương!
Giọng nói của hắn ta có chút run rẩy, rõ ràng là rất căng thẳng.
Hàn Tuyệt hỏi: "Cảm giác làm Thiên Đế thế nào?"
Phương Lương cười khổ, nói: "Không tốt, áp lực rất lớn, thật ra ta cũng không muốn làm, nhưng biết làm sao được... Ôi!"
Hắn ta có trăm khổ ngàn khổ đè nén nơi trong lòng.
Hàn Tuyệt lười hỏi, nói thẳng chuyện Đạo Chí Tôn nhờ vả, để Phương Lương nói lại với Lý Đạo Không. Còn về phần Lý Đạo Không có đi hay không thì tùy ý hắn ta, Hàn Tuyệt cũng không quản được.
"Không thành vấn đề." Phương Lương sảng khoái đồng ý.
Hắn ta dừng một chút, lại hỏi: "Ngài và Lý Đạo Không có quan hệ như thế nào? Hắn ta cực kỳ tôn sùng ngài, luôn hy vọng có thể gặp được ngài."
Hàn Tuyệt đáp lại: "Thay ta cảm ơn ý tốt của hắn, ta đang tránh Lượng Kiếp, sau khi Vô Lượng đại kiếp kết thúc, ta sẽ đích thân đến thăm hỏi hắn, cũng sẽ đến Thiên Đình."
Phương Lương cười nói: "Được, đến lúc đó ta sẽ phong cho ngài danh hiệu Thiên Đế chi sư!"
"Đừng làm càn, ta không cần, cứ như vậy đi."
Hàn Tuyệt vội vàng cắt đứt liên hệ thần thức, sau đó tiếp tục tập trung tu luyện.
Thiên Đình.
Phương Lương đi vào trong cung điện nơi Lý Đạo Không ở, nói việc Hàn Tuyệt nhờ vả cho Lý Đạo Không.
Lý Đạo Không tò mò hỏi: "Tổ sư của ngươi tránh kiếp ở đâu? Vì sao ta không tính ra được? Chẳng lẽ là ở Cửu U Luyện Ngục? Hay là Hắc Ám Cấm Khu?"
Phương Lương lắc đầu nói: "Ta cũng không rõ, hẳn không phải là ở Cửu U Luyện Ngục, Cửu U Luyện Ngục đã rất rối loạn. Về phần Hắc Ám Cấm Khu, nơi đó thích hợp để tu luyện ư?"
Hàn Tuyệt không biết Lý Đạo Không có đồng ý đi cứu Đạo Chí Tôn hay không, cho dù không đi, Hàn Tuyệt cũng sẽ không quan tâm chút nào.
Nói thật thì loại người như Đạo Chí Tôn, có chết cũng đáng.
Thiên tư có thể xem là số một số hai Tiên giới còn thích lãng khắp nơi, chết bao nhiêu lần cũng không đủ.
Khương Dịch cũng đã thay đổi triệt để, biết tới khi nào Đạo Chí Tôn mới biết quay đầu là bờ đây?
Nên đến Ẩn Môn đảo cải tạo!
Hàn Tuyệt quyết định, về sau nếu có cơ hội hắn sẽ gạt Đạo Chí Tôn về đây, tiến hành giáo dục tư tưởng, sau đó biến hắn ta trở thành người trong Ẩn Môn.
Thể chất Hỗn Độn, đủ tư cách gia nhập Ẩn Môn.
...
Trong không gian tối đen, trên Thái Dương Tinh.
Chu Phàm đang điên cuồng hấp thu Thái Dương Chân Hỏa, cả người đã sắp hóa thành hỏa nhân, chỉ còn đôi mắt kia vẫn trong suốt như trước, nhìn chằm chặp vào bống tối trước mặt.
"Còn thiếu một chút nữa... Nhanh... nhanh lên..."
Chu Phàm nghiến chặt răng, thở dốc nói.
Đúng lúc này, một giọng nói kinh ngạc vang lên.
"Vậy mà ngươi lại có thể hấp thu Thái Dương Chân Hỏa? Làm sao có thể!"
"Đợi đã, tại sao bên trong linh hồn ngươi lại có Thiên Địa Huyền Hoàng Đỉnh?"
Trong giọng nói của Đế Lãm Thiên đầy vẻ khiếp sợ.
Chu Phàm lạnh lùng nói: "Thế nào? Ngươi sợ rồi?"
"Rốt cuộc ngươi là ai?"
Đế Lãm Thiên tức giận hỏi, sau đó hắn ta hiện thân, nhìn xuống Chu Phàm ở mặt ngoài Thái Dương Tinh. Rõ ràng Đế Lãm Thiên đang căng thẳng, cơ thể đã run nhè nhẹ.
Nhưng hắn ta là tộc trưởng của Kim Ô thần tộc, là Đại La, có thể khiến hắn ta căng thẳng như vậy, rõ ràng Thiên Địa Huyền Hoàng Đỉnh không đơn giản!
Chu Phàm giận dữ hét lên: "Ta chỉ là một phàm nhân! Sao nào? Vừa thấy Thiên Địa Huyền Hoàng Đỉnh ngươi đã sợ rồi? Nhận thua?"
Đế Lãm Thiên tức giận đến mức sắc mặt thay đổi liên tục.
Chu Phàm cố gắng ổn định cảm xúc, khuôn mặt trở nên dữ tợn, cười nói: "Muốn hóa giải nhân quả? Vậy thì tặng Thái Dương Tinh này cho ta! Ta còn muốn nhiều Thái Dương Tinh hơn nữa. Nếu không mối nhân quả này ngươi đừng hòng hóa giải được! Để xem ngươi có dám nhận hay không!"
Trong mắt Đế Lãm Thiên hiện lên sát khí, hắn ta hỏi: "Thật?"
Chu Phàm cười cười, không đáp lời.
Đế Lãm Thiên bỗng nhiên đưa tay ra, trong lòng bàn ngưng tụ ra vô tận Thái Dương Chân Hỏa, nhanh chóng cuộn lại thành một con Tam Túc Kim Ô thật lớn. Sau đó hắn ta vẫy tay một cái, Tam Túc Kim Ô còn to hơn Thái Dương Tinh lao xuống, nuốt trọn Thái Dương Tinh.
...