Chương 578: Uổng làm Chuẩn Thánh, cạnh tranh tỏa sáng với Đạo Tổ (1)
Không ổn!
Chu Diễn Ngọc Đế sắp tiêu đời rồi!
Sắc mặt Đại Cửu Thiên khó coi đến cực điểm.
Chu Diễn Ngọc Đế đột nhiên ngẩng đầu, hét lên một tiếng giận dữ:
“A a a a!”
Tiếng hét này truyền khắp chư thiên vạn giới, chúng sinh đều có thể nghe được sự oán độc trong giọng nói của hắn ta.
Thân thể của Chu Diễn Ngọc Đế trực tiếp nổ tung, linh hồn hóa thành một làn khói đen.
Đại Cửu Thiên biến sắc, kinh hô: “Ma khí! Sao có thể!”
Vẻ mặt hắn ta chợt trở nên phẫn nộ.
Thế mà thằng nhãi này lại đầu nhập vào dưới trướng Ma Tổ!
Đi tìm chết!
Chu Diễn Ngọc Đế đã hóa thành khói đen bỗng nhiên giận dữ gầm thét về phía Đại Cửu Thiên: “Cho dù ta có chết cũng phải kéo ngươi theo cùng! Đại Cửu Thiên! Ngươi sẽ không được chết tử tế!”
Đại Cửu Thiên thầm mắng thằng nhãi này điên rồi, sau đó giơ tay thi pháp ngăn cản.
...
【 Kẻ thù của ngươi Chu Diễn Ngọc Đế vì bị ngươi nguyền rủa mà thân thể nát tan, thần hồn bị Ma Tổ cắn nuốt 】
Nhìn thấy bưu kiện này, Hàn Tuyệt thở ra một hơi.
Lần này hắn đã tiêu hao mất 300 tỷ năm thọ mệnh, tay đang nắm Ách Vận Thư còn run run.
Hoang phí quá!
Thiên Đế bệ hạ, ta thật sự đã tận lực.
Ánh mắt Hàn Tuyệt trở nên sắc bén.
Vẫn còn chưa xong!
Tiếp đến là Đại Cửu Thiên!
Nhưng trước đó, Hàn Tuyệt phải nghỉ ngơi một chút.
Mấy ngày sau.
Hàn Tuyệt lại lần nữa nâng Ách Vận Thư lên, trực tiếp nguyền rủa Đại Cửu Thiên.
Bên kia.
Đại Cửu Thiên mới vừa kết thúc chiến đấu, đuổi Chu Diễn Ngọc Đế ra khỏi điện, hắn ta đang đả tọa chữa thương, đột nhiên cảm nhận được một luồng lực lượng nguyền rủa cường đại.
Sắc mặt hắn ta âm trầm đến mức có thể nhỏ ra nước.
Hắc Ám Cấm Chủ đáng chết dám theo dõi hắn ta!
Đối diện với nguyền rủa của Hắc Ám Cấm Chủ, Đại Cửu Thiên cũng không hoảng loạn, hắn ta không phải Chu Diễn Ngọc Đế.
Hắn ta giơ tay tế ra liên tọa màu xanh, đặt xuống dưới người.
Thiên Đế đang đả tọa tu luyện bên cạnh, từng sợi khí đen quỷ dị quấn quanh thân hắn ta, hệt như bị tà ám quấn thân, khinh khủng khiếp người.
Năm ngày sau.
Đại Cửu Thiên cảm nhận được lực lượng nguyền rủa bỗng tăng lên, hắn ta cau mày.
Tại sao lần nào cũng là năm ngày sau?
Chẳng lẽ có huyền cơ gì?
Đại Cửu Thiên từng hỗ trợ Chu Diễn Ngọc Đế chống đỡ nguyền rủa, nên có để ý đến chi tiết này.
Hắn ta vừa suy tư vừa chống đỡ lực lượng nguyền rủa.
...
Trong Tiên Thiên động phủ, Hàn Tuyệt nhìn chằm chằm vào giao diện thuộc tính của mình.
110 tỷ năm!
150 tỷ năm!
200 tỷ năm!
250 tỷ năm!
Bởi vì Đại Cửu Thiên không sinh ra bất kỳ cảm xúc gì với Hàn Tuyệt, nên Hàn Tuyệt cũng không biết tình huống cụ thể của hắn ta.
Mặc kệ hắn ta!
Cứ cho hắn ta 300 tỷ năm trước rồi tính sau!
Hàn Tuyệt tiếp tục nguyền rủa.
Đến tận khi đã khấu trừ hết 300 tỷ năm thọ mệnh, Hàn Tuyệt mới vừa lòng thu tay lại.
Liên tục tiêu hao 600 tỷ năm thọ mệnh, tuy Hàn Tuyệt không bị ảnh hưởng gì nhiều, nhưng không hiểu sao trong lòng Hàn Tuyệt vẫn thấy sợ hãi.
Nói cho chính xác thì là cảm giác tội lỗi.
Hắn cảm thấy mình thẹn với linh hồn của chính mình, thẹn với đạo tâm của chính mình.
Nhưng Thiên Đế gặp nạn, hắn không thể không ra tay.
“Cũng không biết tên kia có bị thương hay không.”
Hàn Tuyệt sầu lo nghĩ.
Có cần tính xem sao không?
Thôi!
Người ta là Chuẩn Thánh, không cần tính đâu, tính rồi lại bị khấu trừ lượng lớn thọ mệnh.
Hàn Tuyệt bắt đầu điều chỉnh cảm xúc, chuẩn bị tiếp tục tu luyện.
...
Trong đại điện, Đại Cửu Thiên vẫn đang đả tọa chữa thương, sắc mặt hắn ta biến ảo khôn lường, khi thì điên cuồng, khi thì phẫn nộ, khi thì sợ hãi, khi thì u ám, dường như hắn ta là người đa nhân cách.
Thiên Đế đứng một bên, dõi mắt nhìn chằm chằm hắn ta.
Hồi lâu sau.
Đại Cửu Thiên mở to mắt, sắc mặt vô cùng khó coi, lẩm bẩm nói: “Đáng chết! Tại sao nguyền rủa chi lực của thằng nhãi này lại đáng sợ như thế? Hắn đã hiến tế bao nhiêu sinh linh?”
Đại Cửu Thiên cho rằng Hắc Ám Cấm Chủ hiến tế sinh linh để nguyền rủa kẻ địch. Mặc dù dùng thọ mệnh để nguyền rủa kẻ địch là loại nguyền rủa cường đại nhất. Nhưng không ai lại đi đánh đổi thọ mệnh của mình để nguyền rủa kẻ địch, dù là Đại La Kim Tiên.
Đại La Kim Tiên được xưng là vĩnh sinh bất tử, nhưng đó chỉ là định nghĩa của chúng sinh, chưa có một Đại La Kim Tiên nào sống từ thời thiên địa sơ khai đến ngày nay, chỉ có hoặc chết hoặc đột phá đến cảnh giới cao hơn, thọ mệnh lại lần nữa tăng lên.
Hơn nữa nếu dùng thọ mệnh của chính mình để nguyền rủa, nhất định sẽ dính phải nhân quả, đối với Đại La Kim Tiên, dính tới nhân quả là điều đáng kiêng kị nhất, dù là Chuẩn Thánh cũng phải kiêng kị.
Đại Cửu Thiên càng nghĩ càng cảm thấy Hắc Ám Cấm Chủ là một mối tai họa ngầm to lớn, nếu cứ mặc kệ hắn tiếp tục trưởng thành, nhất định sẽ trở thành họa lớn của Thiên Đạo!
“Nhất định phải bẩm báo việc này cho Thánh Nhân!”
Đại Cửu Thiên im lặng nghĩ. Lúc này, tâm ma bạo loạn, hắn ta cả kinh, vội vàng dùng pháp lực vô thượng trấn áp. Nhưng tâm ma quá mạnh, dẫn tới pháp lực của hắn ta tán loạn, Đạo Quả tổn thương, đạo hạnh giảm xuống một ít.
Hắc Ám Cấm Chủ đáng chết!
Thù này không báo, uổng làm Chuẩn Thánh!
Đột nhiên!
Thiên Đế vẫn luôn im lặng đứng bên cạnh chợt ra tay với Đại Cửu Thiên, vô số khí đen như một con rắn đen quấn quanh thân Đại Cửu Thiên.
Đại Cửu Thiên quay đầu nhìn lại, trừng lớn hai mắt, giận dữ nói: “Ngươi!”
Thiên Đế vung tay phải lên, vô số khí đen xen lẫn lôi điện xé nát thân thể của Đại Cửu Thiên.
“Hừ! Tà vật các ngươi cũng muốn phản nghịch? Không biết tự lượng sức mình!”
Giọng nói của Đại Cửu Thiên vang lên, giọng điệu ngập tràn tức giận.
...
Đã cách mười năm từ lần nguyền rủa Chu Diễn Ngọc Đế và Đại Cửu Thiên.
Đối với phàm nhân, mười năm rất dài, nhưng đối với Hàn Tuyệt mười năm lại chỉ như mới hôm qua.
Hắn lấy Ách Vận Thư ra tiếp tục nguyền rủa Chu Diễn Ngọc Đế, thuận tiện xem xét bưu kiện.
Nhân tộc, Thiên Đình đã khai chiến toàn diện, phần lớn bưu kiện đều là bị tập kích, thậm chí có không ít bưu kiện trọng thương.
Thảm quá!
Nhân tộc cũng không phải Yêu tộc, đã khai chiến rồi, hoặc là thắng, hoặc là diệt tộc, sẽ phải đánh mãi.