Chương 580: Lý Mục Nhất, Lão Tử
Rất nhanh, Tuyên Tình Quân đã phải khiếp sợ.
Thần thông này…
Còn mạnh hơn cả thần thông mà nàng nắm giữ!
Tu vi của hắn hiện giờ ra sao?
Tuyên Tình Quân bỗng cảm thấy không thể nhìn thấu Hàn Tuyệt.
Chẳng lẽ nam tử trước mắt này đã đạt tới cấp bậc đỉnh tiêm Tiên giới rồi?
Nghĩ đến đây, Tuyên Tình Quân bất chợt cảm thấy hoảng hốt, không khỏi nhớ đến cảnh tượng khi mới gặp Hàn Tuyệt.
Khi đó nàng chỉ cảm thấy Hàn Tuyệt thật đẹp trai, là người duy nhất có thể khiến nàng động tâm, không ngờ ngày sau hắn lại là đại năng của Tiên giới.
Chẳng lẽ hắn là đại năng chuyển thế?
Chắc chắn là vậy!
...
Trở lại hiện thực, Hàn Tuyệt cảm khái vạn phần.
Đây là Vô Lượng đại kiếp sao?
Ngoài Hình Hồng Tuyền ra, những người khác đều biết rõ tình thế vô cùng nguy hiểm nhưng vẫn không chịu trở lại.
Vốn Hình Hồng Tuyền chịu trở về là vì đã có được truyền thừa của Thánh Nhân, có tư cách tránh kiếp.
Hàn Tuyệt tiếp tục báo mộng cho Chu Phàm, Mạc Phục Cừu và Kỷ Tiên Thần, ba người đều từ chối ý tốt của hắn.
Chu Phàm với Kỷ Tiên Thần còn muốn khiêu chiến với hắn, hắn không cho cơ hội, trực tiếp hủy bỏ mộng cảnh.
Hàn Tuyệt lại nghĩ tới Mạc Trúc, đã rất lâu rồi không thấy nha đầu này có động tĩnh gì.
Hắn lập tức báo mộng cho nàng, nhưng hắn lại ngạc nhiên phát hiện mình không thể báo mộng.
Hắn vội vàng nhấp vào chân dung Mạc Trúc.
Không xem không biết, vừa xem đã bị dọa cho nhảy dựng.
Sao nha đầu này đã đạt tới Thái Ất Chân Tiên cảnh rồi?
Với tư chất của nàng, dựa vào đâu lại nhanh như vậy?
Hàn Tuyệt lập tức suy tính: “Ta muốn biết tại sao ta không thể báo mộng cho Mạc Trúc?”
【 Cần khấu trừ một tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Đạo Tràng của Thánh Nhân, có cấm chế Đại Đạo ngăn cách thần thông của ngươi 】
Đạo Tràng của Thánh Nhân …
Hàn Tuyệt bị dọa sợ.
Sao Mạc Trúc cũng bị Thánh Nhân nhìn trúng vậy?
Hàn Tuyệt tiếp tục suy tính: “Ta muốn biết là vị Thánh Nhân nào.”
【 Cần khấu trừ năm tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Lý Mục Nhất: Tu vi không biết, Siêu Thoát Đạo Giả, giáo chủ Nhân Giáo, người sáng tạo ra Kiếm Đạo, hư vô mờ mịt. Vì ngươi từ chối gánh vác trọng trách bảo vệ trường hà kiếm đạo mà ấn tượng của hắn đối với ngươi trở nên xấu đi, cho rằng tính tình của ngươi không xứng làm kiếm tu, trước mắt độ thù hận là nhất tinh 】
Nhân Giáo giáo chủ!
Hàn Tuyệt nhíu mày, chẳng phải thằng nhãi này khinh thường hắn sao, vì sao phải dẫn Mạc Trúc đi?
Chắc chắn không phải trùng hợp!
Thánh Nhân có thể nhìn thấu nhân quả, vừa liếc mắt nhìn Mạc Trúc đã biết được nàng có quan hệ với Hàn Tuyệt.
“Ta muốn biết tại sao Lý Mục Nhất lại thu nhận Mạc Trúc.” Hàn Tuyệt tiếp tục hỏi trong lòng.
【 Cần khấu trừ năm tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiêu mất 600 tỷ năm thọ mệnh ta còn không chớp mắt lấy một cái, hiện tại tốn thêm 10 tỷ thì tính là gì?
Tiếp tục!
Hàn Tuyệt bực bội nghĩ.
Bị Thánh Nhân theo dõi thật khó chịu, lại còn không chỉ một người.
Ý thức của Hàn Tuyệt theo đó tiến vào ảo cảnh diễn hóa.
Đó là trong một tòa đại điện vô biên vô tận, một lão giả đang đả tọa trên bồ đoàn, ở nơi này, hắn ta có vẻ nhỏ bé không gì sánh được, hệt như một con đom đóm trong đêm tối.
Lý Mục Nhất!
Hắn ta mặc đạo bào, hạc phát đồng nhan, tiên phong đạo cốt, khí chất rất giống Tỳ Thiên lão tổ.
Bỗng nhiên hắn ta mở to mắt, mày nhăn lại, lẩm bẩm nói: “Nhân Giáo có kiếp số.”
Lúc này, một quang ảnh xuất hiện trước mặt hắn ta.
Lý Mục Nhất lập tức đứng dậy, khom lưng hành lễ.
Hàn Tuyệt nhíu mày, người kia là ai?
Thế mà có thể khiến Lý Mục Nhất khom lưng cúi chào, không đơn giản!
Chẳng lẽ là Đạo Tổ?
Không đúng!
Đạo Tổ đã sớm không còn nữa, cũng không phải gần đây mới biến mất, Mạc Trúc mới bao nhiêu tuổi?
Thời gian không khớp!
“Nếu Nhân Giáo muốn vượt qua kiếp số cần phải dựa vào biến số, ngươi còn chú ý tới vị biến số kia không?” Quang ảnh mở miệng nói, giọng nói hư vô mờ mịt.
Lý Mục Nhất nói: “Sư phụ, ta có chú ý hắn, người này tính cách mềm yếu, chỉ muốn trường sinh bất tử, sợ là rất khó có thể thay đổi Thiên Đạo, càng đừng nói tới Đại Đạo, có thể dựa vào hắn thật sao?”
Quang ảnh trả lời: “Biến số là mệnh số mà ta và Thánh Nhân đều không cách nào phỏng đoán, nếu muốn phá cục chỉ có thể dựa vào hắn, trước Đại Đạo Lượng Kiếp, Đạo môn Tam giáo sẽ chẳng còn sót lại chút gì.”
Lý Mục Nhất cau mày.
Hắn ta trầm ngâm nói: “Đạo Không rất quan tâm hắn ta, muốn nhận hắn ta làm đồ đệ, nhưng lại bị hắn ta từ chối, hắn ta không dễ tiếp cận.”
Quang ảnh nói: “Nhân quả của người này không nhiều lắm, nhưng rất trọng tình nghĩa, ngươi thu nữ tử này làm đệ tử đi.”
Hắn ta vung tay phải lên, bóng dáng Mạc Trúc xuất hiện bên cạnh hắn ta, hệt như hình chiếu.
Lông mày Lý Mục Nhất nhíu càng chặt hơn, nói: “Phàm nhân này có tư chất quá kém, nàng không xứng.”
“Hừ, lời của vi sư mà ngươi cũng không nghe?”
“Được rồi!”
Lý Mục Nhất đồng ý, sau đó hình ảnh vỡ nát.
Hàn Tuyệt mở mắt, trong mắt tràn ngập vẻ sầu lo.
Từ nơi sâu xa, rốt cuộc có bao nhiêu đại năng đang nhìn chằm chằm hắn?
“Ta muốn biết sư phụ của Lý Mục Nhất là ai?”
Hàn Tuyệt tiếp tục nghĩ về người vừa nãy, nhận Thánh Nhân làm đệ tử, có phải rất cường đại không?
【 Cần khấu trừ 50 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
Hàn Tuyệt cắn răng đưa ra lựa chọn.
Lòng hiếu kỳ hại chết mèo.
Thánh Nhân đã khiến hắn đi quá xa.
【 Lão Tử: Tu vi không biết, Siêu Thoát Đạo Giả, đại đệ tử của Đạo Tổ, người sáng lập Nhân Giáo, Vô Lượng Đại Đế, Kiếm Đạo Chí Tôn 】
Hít?
Lão Tử trong truyền thuyết!
Dù là trong thần thoại Hoa Hạ hay trong lịch sử người này đều có địa vị rất cao quý.
Không ngờ hắn ta thật sự tồn tại!
Nhìn dáng vẻ, Lão Tử không chỉ đơn giản là Thiên Đạo Thánh Nhân.
Còn mạnh hơn!
Chẳng lẽ đã đạt tới cấp bậc Đại Đạo?
Vậy Hồng Quân phải mạnh đến mức nào?
Hàn Tuyệt thầm mắng.
Nếu đây thật sự có bối cảnh Hồng Hoang, vậy chẳng phải hắn đã bước vào thời đại còn xa xưa hơn cả Tây Du vô số kỷ nguyên rồi sao?
Có lẽ mấy thần thoại, Hồng Hoang đều là hình chiếu của chư thiên Thánh Nhân, báo mộng cho chúng sinh, để truyền thuyết được lưu truyền.