Chương 590: Đại Thiên thế giới, Lý Mục Nhất báo mộng (1)
Phương Lương hăm hở nói, ánh mắt sáng ngời, như thấy được hoành đồ đại nghiệp của mình đã được thực hiện.
Kỷ Tiên Thần nở nụ cười, như tắm mình trong gió xuân, hiếm khi không thấy hắn ta cả vú lấp miệng em.
...
Nhoáng một cái, lại là ba mươi năm qua đi.
Một ngày nọ, Hàn Tuyệt mới vừa nguyền rủa Đại Cửu Thiên xong. Hắn đi ra khỏi động phủ, tới trước Phù Tang Thụ.
Gần đây hắn cảm ứng được tốc độ sản sinh ra tiên thiên chi khí của Phù Tang Thụ càng lúc càng nhanh, có hơi khác thường.
“Ngươi cảm thấy thế nào?” Hàn Tuyệt mở miệng hỏi.
Những người khác đều lũ lượt mở mắt nhìn về phía hắn.
Bọn họ đều không nhận ra Hàn Tuyệt đã rời khỏi động phủ, nên không khỏi cảm thấy ngạc nhiên.
Phù Tang Thụ trả lời: “Ta cũng không biết tại sao, gần đây cả người ấm áp, như muốn phá xác.”
Giọng điệu của nó cũng không có vẻ thống khổ, chỉ rất nghi hoặc.
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Phù Tang Thụ sau khi trưởng thành có thể liên kết chư thiên vạn giới, chẳng lẽ nó sắp trưởng thành?
Không phải cần trăm vạn năm ư?
Chẳng lẽ ở Phàm giới mới cần trăm vạn năm, còn ở trong Ẩn Môn đảo, linh khí tăng gấp bội, nên Phù Tang Thụ trưởng thành nhanh hơn?
Hàn Tuyệt dùng công năng diễn hóa để tính.
【 Cần khấu trừ một tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Phù Tang Thụ sắp trưởng thành, đang ấp ủ Thời Không quy tắc 】
Hàn Tuyệt nghe vậy, hai mắt không khỏi sáng lên.
Hắn rất tò mò không biết Phù Tang Thụ sẽ liên kết với thiên địa nào.
Hàn Tuyệt mở miệng nói: “Ngươi sắp trưởng thành, đến lúc đó ngươi có thể liên kết với thiên địa khác, ngươi phải khống chế cho tốt, đừng ngông cuồng mở Thời Không Chi Môn.”
Phù Tang Thụ lay động nhánh cây, nói: “Ta lợi hại như vậy sao?”
Những người khác đều vây tới.
Sở Thế Nhân vuốt cằm, nói: “Phù Tang Thụ cần trăm vạn năm mới có thể trưởng thành, nhưng linh khí trong đảo còn nồng đậm hơn cả ở thánh địa Tiên giới, quả thật có thể trưởng thành nhanh hơn.”
Mộ Dung Khởi tò mò hỏi: “Liên kết với thiên địa khác là liên kết với Phàm giới sao?”
Sở Thế Nhân lắc đầu nói: “Không nhất định, có thể là thiên địa chưa ai biết tới, ngoài chư thiên vạn giới dưới Tiên giới, còn cất giấu có vô số thiên địa thần bí không ai biết, giống như Quy Khư Thần Cảnh và Cổ Hoang mà đại năng thường đề cập tới.”
Mọi người bắt đầu mồm năm miệng mười nghị luận.
Hàn Tuyệt sợ dẫn đại năng tới, dò hỏi trong lòng: “Ta muốn biết thiên địa mà Phù Tang Thụ sắp liên kết có thể xuất hiện tồn tại cường đại hơn ta không?”
【 Cần khấu trừ một tỷ năm thọ mệnh, tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Có 】
Mí mắt Hàn Tuyệt giật giật.
Cây búa!
Vậy chẳng phải sẽ đưa kẻ địch tới cửa hay sao?
Chỉ cần mạnh hơn Hàn Tuyệt đều có khả năng trở thành kẻ địch của hắn, sẽ uy hiếp đến an nguy của hắn.
Hàn Tuyệt cần phải phòng ngừa sẵn sàng.
Hàn Tuyệt hỏi: “Ngươi có thể khống chế lực lượng trong cơ thể ngươi không?”
Phù Tang Thụ trả lời: “Không thể.”
Hàn Tuyệt nghe vậy, lập tức triệu Lữ Bố, Mã Siêu tới, canh giữ trước Phù Tang Thụ.
Nhìn thấy Hàn Tuyệt gọi cả Lữ Bố và Mã Siêu tới, mọi người không khỏi căng thẳng.
Hiếm khi thấy Hàn Tuyệt bày ra trận thế như vậy, chẳng lẽ thiên địa Phù Tang Thụ sắp liên kết không đơn giản?
Mọi người lũ lượt bày trận địa sẵn sàng đón địch.
Lệ Dao hỏi: “Môn chủ, có nguy hiểm sao? Có cần chặt cây không?”
Phù Tang Thụ nghe vậy, điên cuồng lắc mình.
“Không muốn! Không muốn!”
Nó sợ hãi kêu lên, nó cảm thấy Lệ Dao thật đáng sợ, động một chút là lại muốn chém nó.
Hàn Tuyệt như suy tư điều gì.
Hắc Ngục Kê trừng mắt nhìn Lệ Dao, mắng: “Chém nó thì chúng ta ở chỗ nào?”
Kim Ô A Đại, Tiểu Nhị đồng loạt gật đầu.
Tổ của bọn họ còn ở trên Phù Tang Thụ, không thể chặt cây được.
Càng ngày càng nhiều đệ tử tụ tập tới.
Hàn Tuyệt hỏi trong lòng: “Còn bao lâu nữa Phù Tang Thụ sẽ liên kết với thiên địa khác?”
【 Cần khấu trừ một tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 3890 ngày 】
Còn chính xác đến từng ngày?
Hàn Tuyệt thở phào nhẹ nhõm, để Lữ Bố, Mã Siêu ở lại dưới Phù Tang Thụ, còn mình thì về động phủ.
Ngộ Đạo Kiếm bỗng đuổi theo.
Sau khi hai người vào trong động phủ, Hàn Tuyệt hỏi: “Có chuyện gì?”
Ngộ Đạo Kiếm đi theo phía sau hắn, cười ha ha nói: “Chủ nhân có thể chỉ điểm cho ta một chút không, ta cảm thấy ta chỉ thiếu một bước nữa thôi là có thể đạt tới Đế Cảnh!”
Sau khi tu luyện Thông Thiên Kiếm Đạo, tu vi của Ngộ Đạo Kiếm vẫn luôn tiến bộ vượt bậc. Nàng vốn có tư chất rất mạnh, đã tới rất gần Đế Cảnh.
Hàn Tuyệt ngồi trên Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên, quan sát Ngộ Đạo Kiếm, nói: “Thông Thiên Kiếm Đạo của ngươi rất mạnh, nhưng vẫn chưa đủ mạnh, nếu ngươi có thể trở thành người mạnh nhất dưới Đế Cảnh trong trăm năm đại bỉ, ta sẽ trợ giúp ngươi đột phá Đế Cảnh.”
Nghe vậy, sắc mặt Ngộ Đạo Kiếm khẽ thay đổi, nhưng không phản bác, chỉ đảm bảo: “Được! Ta nhất định sẽ làm được!”
Hàn Tuyệt vẫy vẫy tay, ý bảo nàng lui ra.
Ngộ Đạo Kiếm đứng dậy, nhìn Hàn Tuyệt, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
Cuối cùng, nàng vẫn rời đi.
Hàn Tuyệt sờ sờ mặt mình, lẩm bẩm nói: “Suýt chút nữa quên mất túi da tuyệt thế vô song này của ta, cây cỏ kia trưởng thành rồi, có ý đồ không an phận với ta.”
Xem ra Mị Lực Đại Đạo của ta có tăng trưởng.
Hàn Tuyệt cười cười rồi tiếp tục tu luyện.
...
Mười năm sau, Hàn Tuyệt đứng ngồi không yên.
Cảm giác Phù Tang Thụ có thể liên kết với thiên địa khác bất cứ lúc nào, Hàn Tuyệt không thể nào an tâm tu luyện.
Nếu vẫn chưa tới lúc, vậy thì nguyền rủa Đại Cửu Thiên đi.
Nhiều năm trôi qua như vậy, hẳn thằng nhãi này đã không còn ở bên cạnh Thánh Nhân nữa nhỉ?
Thánh Nhân không chê phiền hay sao?
Hàn Tuyệt chậm rãi nguyền rủa, năm ngày sau, thọ mệnh bắt đầu giảm xuống, bởi vì pháp lực hắn rót vào không nhiều lắm, cường độ nguyền rủa vẫn như cũ, cho nên tốc độ thọ mệnh giảm xuống cũng chậm.
Cuối cùng.
Phù Tang Thụ trưởng thành, Hàn Tuyệt vội vàng buông Ách Vận Thư xuống, dịch chuyển đến trước Phù Tang Thụ.
Chúng đệ tử Ẩn Môn ngẩng đầu nhìn theo, tất cả đều rất căng thẳng.
Lúc trước Hàn Tuyệt gọi Lữ Bố và Mã Siêu tới đây, rõ ràng là đang bày trận địa sẵn sàng đón quân địch.