Chương 592: Trăm năm thay đổi, nguyền rủa đến từ Thánh Nhân
Khi đó, Hàn Tuyệt có thể dùng Phù Tang Thụ làm đầu mối then chốt để xuyên qua chư thiên vạn giới, thậm chí thành lập một thánh địa áp đảo chư thiên vạn giới, giống như Đạo Tràng của Thánh Nhân ở Tam Thập Tam Trọng Thiên Ngoại.
Đây là một kế hoạch lâu dài, trước khi chứng đạo, Hàn Tuyệt không thể thành lập thánh địa được, vì nó sẽ dẫn tới vô số phiền phức.
Ngoài Phù Tang Thụ ra, trong cơ thể Hàn Tuyệt cũng đã xuất hiện luồng Ma Thần Chi Khí thứ ba, nó giống như hai luồng khí trước đó, vẫn còn đang ấp ủ, không biết phải qua bao nhiêu năm nữa mới có thể sinh ra Hỗn Độn Ma Thần.
Chắc chắn sẽ phải chờ rất rất lâu, nói không chừng phải đến tận Vô Lượng đại kiếp tiếp theo.
Hàn Tuyệt lại lần nữa chìm vào ngày tháng tu hành, mỗi ngày đều hấp thu nghiệp lực trong Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên.
Trăm năm thoáng qua như một giấc mộng.
Trước đó không lâu Ngộ Đạo Kiếm mới được Hàn Tuyệt truyền thừa, bước vào Đế Cảnh.
Không còn cách nào khác, dưới Đế Cảnh chỉ có đám người Hắc Ngục Kê, Tuân Trường An, bọn hắn đánh không lại Ngộ Đạo Kiếm cũng là chuyện bình thường, Hàn Tuyệt làm như vậy tương đương với việc mở cửa sau cho nàng.
Sau khi bước vào Đế Cảnh, Ngộ Đạo Kiếm có thể nói là khí phách hăng hái. Sở Thế Nhân bị kích thích, cũng bắt đầu liều mạng tu luyện, đột phá Đế Cảnh.
Trong trăm năm này, chiến tranh giữa Nhân tộc và Thiên Đình càng thêm thảm thiết, vừa nhìn bưu kiện đã thấy trọng thương, tập kích khắp nơi.
Cũng không biết hai thế lực này còn muốn chém giết đến bao giờ.
Tu vi của Phương Lương vẫn luôn tăng tiến, hiện giờ đã đạt tới Ngũ Chuyển Tiên Đế.
Vô cùng bất thường.
Có lẽ đây là lợi ích của việc tranh giành khí vận.
Khó trách lại có nhiều sinh linh điên cuồng vì nó tới vậy.
Một ngày nọ.
Hàn Tuyệt nhốt Quỷ Dị Thần Linh vào trong Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên, sau đó lấy Ách Vận Thư ra bắt đầu nguyền rủa Đại Cửu Thiên.
Trăm năm qua đi, chắc hẳn Đại Cửu Thiên đã rời khỏi Thánh Nhân rồi nhỉ?
Tính thử xem!
【 Cần khấu trừ hai tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
Nếu đã rời khỏi, hắn muốn đầu tư 500 tỷ năm thọ mệnh cho tên này, chỉ 2 tỷ này nhằm nhò gì!
【 Thánh Nhân vẫn còn ở bên cạnh 】
Đồ chó!
Ngươi muốn trốn cả đời ở trong đó?
Hàn Tuyệt thầm mắng Đại Cửu Thiên vô sỉ.
...
Trong cung điện vô biên.
Đại Cửu Thiên đang đả tọa không khỏi nhíu mày, nghiến răng nghiến lợi.
“Hắc Ám Cấm Chủ đúng là bám dai như đỉa! Chẳng lẽ hắn không thấy mệt sao? Hắn bắt nhiều sinh linh như vậy từ đâu ra? Chẳng lẽ là chính hắn nuôi nhốt?”
Trong lòng Đại Cửu Thiên tức giận mắng mở, hắn ta vô cùng hối hận.
Sớm biết vậy hắn ta tuyệt đối sẽ không đi trêu chọc Hắc Ám Cấm Chủ.
Rốt cuộc là vị Thánh Nhân nào?
Làm ra hành vi như vậy không cảm thấy mất tư cách sao?
Trong lòng Đại Cửu Thiên tràn ngập oán niệm.
Thánh Nhân Nam Cực Thiên Tôn ở bên cạnh mở miệng hỏi: “Hắc Ám Cấm Chủ lại đang nguyền rủa ngươi?”
Đại Cửu Thiên thở dài nói: “Đúng vậy, đồ nhi cũng không biết nên làm thế nào cho phải.”
Nam Cực Thiên Tôn buồn bã nói: “Trong số các Thánh Nhân, người thù dai như vậy sợ là chỉ có vị Tây Phương Phật Môn kia.”
Đại Cửu Thiên mở trừng hai mắt, kinh ngạc hỏi: “Nhưng mà ta vốn không nhằm vào Phật Môn. Tuy Chu Diễn Ngọc Đế cũng từng khiêu chiến Phật Môn, nhưng trước đó đã bắt chuyện với vị Thánh Nhân Phật Môn kia rồi.”
Nam Cực Thiên Tôn bình tĩnh nói: “Có lẽ hắn ngại về tình nên không thể không đồng ý. Thật lâu trước kia, trong nhóm Thánh Nhân có một trận đánh cược, Xiển Giáo thắng nên mới tranh thủ được một cơ hội thắng đại khí vận cho Chu Diễn Ngọc Đế. Cũng không biết tại sao, dường như Thánh Nhân khắp nơi đều thay đổi, thậm chí Phục Hy Thiên còn tự mình vào bàn. Kỳ quái, kỳ quái."
Đại Cửu Thiên không tiếp lời, chuyện giữa các Thánh Nhân, hắn ta không dám phát biểu ý kiến.
Nam Cực Thiên Tôn vung tay phải lên, một luồng sáng xuất hiện trước mặt hắn ta, ngưng tụ thành một bóng người già nua.
“Xin hỏi Đạo Tổ, diễn biến của Lượng Kiếp hiện tại đã thành thế nào rồi?” Nam Cực Thiên Tôn hỏi.
Đại Cửu Thiên vội vàng cúi gằm đầu xuống đất, không dám nhìn thẳng vào Đạo Tổ.
Đạo Tổ trả lời: “Thánh Nhân nhập kiếp, Thiên Đạo nguy rồi.”
Nam Cực Thiên Tôn nhíu mày.
Hắn ta lập tức phất phất tay, bóng dáng Đạo Tổ theo đó biến mất.
Đại Cửu Thiên ngẩng đầu, thật cẩn thận hỏi: “Chẳng phải Đạo Tổ đã…”
Nam Cực Thiên Tôn trả lời: “Đây là Pháp Tướng của Đạo Tổ, để lại để chỉ điểm cho Thánh Nhân, nhưng chỉ có thể hỏi đại thế, không thể cắt đứt mệnh số giữa Thánh Nhân với chúng sinh.”
Đại Cửu Thiên bừng tỉnh đại ngộ.
Nam Cực Thiên Tôn nói: “Từ hôm nay trở đi, ngươi ở yên trong Đạo Tràng, bổn tọa sẽ sắp xếp những người khác nhập kiếp.”
Đại Cửu Thiên như trút được gánh nặng, vội vàng bái tạ.
Đúng là hắn ta không dám nhập kiếp thêm nữa, Hắc Ám Cấm Chủ còn đang nhìn chằm chằm hắn ta.
“Bổn tọa sẽ đến tìm vị Tây Phương Phật Môn kia.” Nam Cực Thiên Tôn đứng dậy nói.
Đại Cửu Thiên căng thẳng hỏi: “Khi nào ngài mới trở về?”
Nam Cực Thiên Tôn liếc mắt nhìn hắn ta, nói: “Gặp mặt Thánh Nhân cần phải dùng bản thể, ở trong Đạo Tràng, Hắc Ám Cấm Chủ không dám giết tới. Còn về nguyền rủa, Đạo Tràng cũng sẽ giúp ngươi ngăn cản một ít. Không cần lo lắng, bổn tọa sẽ trở về nhanh thôi.”
Đại Cửu Thiên chỉ có thể gật đầu.
...
Trong Tiên Thiên động phủ.
Đã nguyền rủa năm ngày, thọ mệnh của Hàn Tuyệt bắt đầu giảm xuống, vẻ mặt hắn ưu sầu.
Nếu Đại Cửu Thiên này cứ trốn trong Đạo Tràng của Nam Cực Thiên Tôn mãi, chẳng phải hắn sẽ vĩnh viễn không giết được Đại Cửu Thiên sao?
Không được.
Độ thù hận đã cao lắm rồi, hơn nữa thằng nhãi này còn gây nguy hiểm cho Thiên Đế.
Cần phải giết chết.
“Hay là lại tính thử xem? Nhỡ may vừa lúc hắn ta đã rời đi thì sao?”
Hàn Tuyệt nghĩ như vậy.
Lại tính một lần!
Nếu không được, chỉ có thể tạm thời bỏ đó.
Kết quả là, Hàn Tuyệt lại tiêu hao 2 tỷ năm thọ mệnh.
【 Thánh Nhân không có ở bên cạnh 】
Hàn Tuyệt đột nhiên mở to mắt, hai mắt tỏa sáng.
Cơ hội tới!
Hôm nay lão tử giết chết ngươi!
Hàn Tuyệt lập tức dốc hết toàn lực nguyền rủa, tốc độ thọ mệnh giảm xuống đột nhiên tăng mạnh.