Chương 633: Vô Ngân Thanh Phong Liên, trở thành Thánh từ công đức
Hàn Tuyệt không cho phép bọn hắn rời khỏi quá phạm vi trăm dặm, nhưng bọn hắn có thể thi triển thần thông phân thân, cho phân thân đi điều tra.
Một năm sau.
Ba người có được kết luận.
Thiên Đạo chúng sinh thật sự không còn nữa!
Phân thân của bọn hắn đã đi vô số nơi trong phạm vi ngàn vạn dặm nhưng không nhìn thấy một sinh linh nào.
Bọn hắn nói việc này cho những người khác trong Ẩn Môn biết, cũng khiến mọi người trong Ẩn Môn khiếp sợ.
Sau một hồi cảm khái, bọn hắn bắt đầu thấy may mắn vì đã đi theo Hàn Tuyệt.
Nếu không theo Hàn Tuyệt khổ tu, chỉ sợ bọn hắn cũng sẽ chết trong Lượng Kiếp.
Dùng gần mười năm để cảm ngộ Đại Đạo, cuối cùng Hàn Tuyệt cũng sáng tạo ra Đại Đạo thuộc về riêng mình.
Khi cảm ngộ ra Đại Đạo thuộc về riêng mình, khí tức toàn thân Hàn Tuyệt đều thay đổi, có một sợi khí đen quấn quanh thân hắn, ngay cả Quỷ Dị Thần Linh sợ hãi không dám tới gần, trốn trong góc tường run bần bật.
Cùng lúc đó.
Trong bóng đêm có một tia sáng xuất hiện, không ngừng lan rộng.
Từng bóng người xuất hiện trong bóng đêm, từ xa xa nhìn về phía vùng sáng kia.
“Đại Đạo mới?”
“Không suy tính ra được, không biết là ai sáng tạo ra.”
“Có lẽ là Đại Đạo tự diễn hóa.”
“Còn phải chờ thêm vô số nguyên hội (1), thậm chí là càng lâu hơn, Đại Đạo này mới có thể hình thành quy tắc của riêng mình, sản sinh ra sinh linh thuộc về chính mình.”
(1) Nguyên hội: Đơn vị tính thời gian của Trung Quốc, một nguyên hội = 129.600 năm.
“Các ngươi muốn Đại Đạo này sao? Nhỡ Đại Đạo này thật sự là do tu sĩ sáng tạo ra thì sao, cẩn thận tốn công vô ích.”
“Quan sát thêm đi.”
...
Hàn Tuyệt không biết khi mình sáng tạo ra Đại Đạo, ở nơi sâu trong bóng tối không biết tên đã xuất hiện tạo hóa mới.
Hắn chậm rãi mở mắt ra.
Hắn có thể cảm nhận được trong thế giới tinh thần có một lực lượng Đại Đạo mới, nó giống như sương đen bao phủ phía rìa mảnh đất.
Đại Đạo này được kết hợp từ đặc điểm của tám Ma Thần Pháp Tướng hắn nắm giữ.
Thiên Cương Ma Thần, Cửu m Ma Thần, Phong Hám Ma Thần, Ảnh Hồng Ma Thần, Hư Vô Ma Thần, Xích Tình Ma Thần, Nhược Thủy Ma Thần, Cực Ám Ma Thần!
Trong tương lai, hắn còn có thể thông qua các Ma Thần Pháp Tướng khác, rót càng nhiều tạo hóa hơn vào trong Đại Đạo.
Đây sẽ là một Đại Đạo trước nay chưa từng có, cũng sẽ là Đại Đạo cường đại nhất, bởi vì nó kết hợp đặc điểm của các Đại Đạo khác.
“Gọi là Cực Nguyên Đại Đạo đi.”
Hàn Tuyệt lẩm bẩm tự nói, đặt tên cho Đại Đạo mới.
Cực, là cực hạn, cực hạn của ba ngàn Đại Đạo.
Nguyên, là cội nguồn, cội nguồn của ba ngàn Đại Đạo.
Dung hợp ba ngàn Đại Đạo xong cũng có thể sáng tạo ra ba ngàn Đại Đạo!
Vận mệnh chú định, Hàn Tuyệt cảm ứng được Cực Nguyên Đại Đạo đang hưởng ứng với mình, tán thành danh tự này của Đại Đạo.
【 Kiểm tra đo lường thấy ngươi lần đầu tiên sáng tạo ra Đại Đạo, ngươi có lựa chọn bên dưới 】
【 Một, đi truyền đạo giảng đạo, khiến chúng sinh tu hành Cực Nguyên Đại Đạo, sẽ đạt được một lần truyền thừa thần thông, một mảnh vỡ đại đạo, một kiện chí bảo 】
【 Hai, điệu thấp tu luyện, không tiết lộ sự tồn tại của Cực Nguyên Đại Đạo, sẽ đạt được một mảnh vỡ đại đạo, một món thiên tài địa bảo ngẫu nhiên 】
Lão tử còn chưa tu luyện ra được tên tuổi gì, sao có thể đi truyền đạo được!
Hàn Tuyệt trực tiếp chọn lựa chọn thứ hai.
Một khi truyền Cực Nguyên Đại Đạo đi, nhất định sẽ khiến các Thiên Đạo Thánh Nhân, Đại Đạo Thần Linh thậm chí cả Siêu Thoát Đạo Giả nghi kỵ, Hàn Tuyệt đâu có ngu.
【 Ngươi lựa chọn điệu thấp tu luyện, đạt được một mảnh vỡ đại đạo, một món thiên tài địa bảo ngẫu nhiên 】
【 Chúc mừng ngươi đạt được Vô Ngân Thanh Phong Liên 】
【 Vô Ngân Thanh Phong Liên: Tiên Thiên linh vật, gieo xuống đất sẽ không để lại dấu vết, giao ức vạn có thể thúc đẩy sinh trưởng tiên thiên chi khí dồi dào hơn 】
Cũng không tệ lắm, có thể gieo ở phía ngoài Ẩn Môn đảo, giúp tăng tiên thiên chi khí ở xung quanh.
Còn ở trong Đạo Tràng thì không cần tăng thêm tiên thiên chi khí nữa, vốn đã vô cùng nồng đậm rồi.
Vừa lúc, về sau các đệ tử và tộc nhân U tộc có thể ở bên ngoài, Ẩn Môn đảo thì giữ lại ở một chỗ bí mật, khi nào cần tránh tai họa mới dùng.
Hiện giờ Hàn Tuyệt đã không cần linh khí hay tiên thiên chi khí để tu luyện nữa, chỉ cần hấp thu nghiệp lực trong Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên là được.
Hàn Tuyệt đứng dậy, nhảy ra khỏi Ẩn Môn đảo.
Đi ra bên ngoài rồi hắn mới phát hiện cây cối xung quanh đã ít đi rất nhiều, trong phạm vi ngoài trăm bước xuất hiện từng tòa cung điện, đạo quan, chùa miếu… cao lớn.
Hàn Tuyệt có thể cảm giác được khí tức của các đệ tử, mọi người đều đã tự tìm chỗ ở rồi.
Hắn lấy Vô Ngân Thanh Phong Liên ra, đây là một hạt giống lớn bằng hạt đậu, hắn trực tiếp vứt nó xuống mặt đất, chỉ trong chớp mắt, hạt giống đã biến mất.
Hàn Tuyệt thả thần niệm ra thăm dò dưới mặt đất, nhìn thấy Vô Ngân Thanh Phong Liên đang nhanh chóng tách ra.
Kế tiếp chỉ cần chờ Vô Ngân Thanh Phong Liên trưởng thành thôi.
Hàn Tuyệt để lộ khí tức của mình ra, nhờ công năng ẩn tàng của hệ thống, hắn áp chế tu vi đến Nhất Chuyển Tiên Đế.
Rất nhanh, chúng đệ tử Ẩn Môn nối đuôi nhau đi đến, tất cả đều quỳ xuống trước mặt Hàn Tuyệt, ngay cả Hình Hồng Tuyền, Hi Tuyền tiên tử và Thường Nguyệt Nhi cũng tới.
Tuân Trường An, Ngộ Đạo Kiếm, Lệ Dao, Đồ Linh Nhi, Triệu Hiên Viên, Đạo Chí Tôn, Khương Dịch, bát huynh đệ Hồ Lô, Hắc Ngục Kê, Hỗn Độn Thiên Cẩu, Sở Thế Nhân, Mộ Dung Khởi, Kim Cương Nộ, Lữ Hóa Hư, Chu Minh Nguyệt đều đến.
Đối với tu vi Nhất Chuyển Tiên Đế Hàn Tuyệt để lộ ra, không một ai tin.
Khương Dịch không khỏi nhớ tới lần mình mới gặp Hàn Tuyệt, trong lòng thầm mắng: “Lại muốn lừa người!”
Thiên Đạo chúng sinh đã biến mất hết rồi, ngươi còn muốn lừa ai nữa?
Hàn Tuyệt hỏi: "Ở nơi này cảm thấy thế nào?”
Mộ Dung Khởi trả lời đầu tiên: “Nghe nói nơi này từng là lãnh địa cũ của Kỳ Lân tộc, linh khí đầy đủ, quả thật rất thích hợp cho việc định cư. Sư tổ, ngài có muốn đặt tên cho vùng này không?”