Chương 649: Truyền Đại Đạo, tu vi của Hàn Tuyệt (1)
Hàn Tuyệt cười nói: “Không có việc gì, ta truyền cho ngươi một Đại Đạo.”
Hình Hồng Tuyền mừng rỡ, lập tức chui vào trong lòng Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt đã sớm có ý định này, hắn chuẩn bị truyền Cực Nguyên Đại Đạo cho các đệ tử trong Ẩn Môn.
Tuy hắn còn cần phải tìm hiểu Cực Nguyên Đại Đạo thêm, nhưng Cực Nguyên Đại Đạo là do hắn sáng lập ra, bất kỳ sinh linh nào tu hành Cực Nguyên Đại Đạo, trở nên cường đại hơn cũng sẽ phụng dưỡng ngược lại cho người sáng lập ra Cực Nguyên Đại Đạo.
Ngược lại cũng vậy.
Đây là điển hình cho câu một người đắc đạo gà chó thăng thiên.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao Tỳ Thiên lão tổ giảng Nhân Quả Đại Đạo, ngoại trừ muốn kết thiện duyên ra còn vì tạo ra đạo thống cho mình.
Hàn Tuyệt cũng không cần lo lắng người khác tu luyện Cực Nguyên Đại Đạo vượt qua bản thân, Đại Đạo không phải công pháp hay thần thông, tất cả sinh linh tu hành Cực Nguyên Đại Đạo đều đang trải đường cho hắn, hắn sẽ vĩnh viễn mạnh hơn những người tu hành Cực Nguyên Đại Đạo.
Truyền thừa Đại Đạo không hề đơn giản chút nào.
Hàn Tuyệt trực tiếp dùng phương pháp thể hồ quán đỉnh để truyền cho Hình Hồng Tuyền, nhưng vẫn phải mất mười ba năm.
Sau khi kết thúc truyền thừa, hai người lại hưởng lạc một tháng rồi Hình Hồng Tuyền mới rời đi, trở lại chỗ ở của mình tu đạo.
Trong lúc này, Tô Kỳ đã được tinh lọc thành công, nhưng Hàn Tuyệt cũng không định thả thần hồn của hắn ta ra ngay.
Hàn Tuyệt rảnh rỗi không có việc gì làm, bắt đầu xem bưu kiện.
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên nghe Thánh Nhân giảng đạo, đạo hạnh tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Cầu Tây Lai bị Thánh Nhân tập kích 】 x2
【 Bạn tốt Phương Lương của ngươi cảm ngộ được Thiên Đạo, đạo hạnh tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Thiên Đế tình cờ gặp được Thái Cổ Thần Điện, khí vận tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Kỷ Tiên Thần bị kẻ thù Lý Huyền Áo của ngươi tập kích 】
【 Bạn tốt của ngươi Bàn Tâm bị chủ nhân Lượng kiếp cổ xưa trấn áp 】
【 Bạn tốt của ngươi Khương Độc Cô được Thánh Nhân chỉ điểm, đạo hạnh tăng cao 】
...
Khá nhạt nhẽo, đều là bưu kiện đạt được cơ duyên.
Nhưng mà thấy Hoàng Tôn Thiên, Hàn Tuyệt lại cảm thấy hứng thú.
Lúc trước hắn phái Hoàng Tôn Thiên tới Tiệt Giáo, không ngờ thằng nhãi này lại lăn lộn ra thân phận phó giáo chủ.
Có nên liên hệ với hắn ta xem sao không?
Hàn Tuyệt quyết định báo mộng cho Hoàng Tôn Thiên.
Rất nhanh, hai người đã tiến vào trong mộng cảnh, cảnh tượng trong mộng cảnh là khu rừng bên ngoài Ngọc Thanh thánh tông.
Hàn Tuyệt dùng bản thể để gặp Hoàng Tôn Thiên, nhưng do thần quang của m Dương Hộ Sinh Nhật Nguyệt nên Hoàng Tôn Thiên chưa thể nhận ra hắn ngay.
“Gần đây thế nào rồi?”
Đang lúc Hoàng Tôn Thiên căng thẳng, Hàn Tuyệt mở miệng hỏi.
Vừa nghe thấy giọng nói này, Hoàng Tôn Thiên đã mừng rỡ.
Đã rất nhiều lần, ngoài tu luyện ra, Hoàng Tôn Thiên lại nằm mơ thấy Xích Vân giới.
Cuối cùng cũng nhìn thấy Hàn Tuyệt, tuy chỉ là trong mộng cảnh nhưng Hoàng Tôn Thiên vẫn rất kích động.
Đợi đã!
Có khi nào đây chỉ là âm mưu không?
Hoàng Tôn Thiên nhíu mày.
Hàn Tuyệt nhìn thấu sự nghi kỵ của hắn ta, tức giận nói: “Yên tâm đi, trong mộng cảnh này chỉ có ngươi và ta, Thánh Nhân cũng không thể dò xét. Lúc trước ngươi tới Tiệt Giáo còn không phải do ta bày mưu đặt kế sao?”
Độ hảo cảm của Hoàng Tôn Thiên đối với hắn vẫn không giảm xuống, có thể tin tưởng.
Bản thân Hắc Ám Mộng Yểm vốn đã không bị người bên ngoài mộng cảnh dò xét rồi.
Hoàng Tôn Thiên nghe vậy, như trút được gánh nặng, hắn ta cố nén hưng phấn nói: “Cuối cùng ngài cũng tới tìm ta! Khi nào ta mới có thể trở lại bên cạnh ngài? Ta sợ cứ tiếp tục thế này ta sẽ phải lên làm giáo chủ!”
Hàn Tuyệt nghe thấy Hoàng Tôn Thiên nói vậy, không khỏi cạn lời.
Ngươi đúng là nhân tài.
Tiệt Giáo không phải tông môn ở thế gian, chỉ trong mấy ngàn năm ngắn ngủn đã có thể lăn lộn từ đệ tử bình thường lên đến chức phó giáo chủ ở Tiệt Giáo, quả thực chưa từng nghe bao giờ, nói ra cũng chẳng có ai tin.
Hàn Tuyệt rơi vào trầm tư.
Đột nhiên hắn lại không muốn triệu hồi Hoàng Tôn Thiên trở về.
Cứ tiếp tục như vậy, nói không chừng hắn có thể trực tiếp nắm giữ Tiệt Giáo.
Hàn Tuyệt chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy rất sung sướng rồi.
Im lặng một lát, Hàn Tuyệt trầm giọng nói: “Nếu hiện giờ để ngươi trở về chẳng phải là kiếm củi ba năm thiêu một giờ sao? Tuy mấy năm nay ngươi rất gian khổ, nhưng tu vi của ngươi đã trở nên cường đại hơn, kiên trì thêm một thời gian nữa, rồi sẽ có ngày ta đích thân tới đón ngươi trở về.”
Hoàng Tôn Thiên nghe vậy, hai mắt lập tức tối sầm lại.
Nhưng nghĩ đến cảnh Hàn Tuyệt đích thân tới đón hắn ta, trong lòng hắn ta lại thấy kích động.
Ý lời này là…
Khi đó Hàn Tuyệt đã không còn sợ Tiệt Giáo nữa!
Hàn Tuyệt ý vị thâm trường nói: “Lần này trong Vô Lượng đại kiếp có không ít người ứng kiếp đều đến từ Xích Vân giới, chắc hẳn ngươi cũng đã biết việc này, nếu tình báo của ngươi đủ mạnh, hẳn cũng biết những người có nhân quả với ta đều sống sót, lại còn có thể sống không tệ.”
Hoàng Tôn Thiên động dung, vì việc này mà lúc trước hắn ta còn buồn bực một hồi.
Như vậy tức là…
Hoàng Tôn Thiên không dám nghĩ thêm.
Hắn ta cố nén hưng phấn, hỏi: “Ngài còn cần ta làm gì nữa?”
Hàn Tuyệt nói: “Lúc trước làm thế nào thì bây giờ cứ làm thế ấy, ta không muốn sắp xếp nhiệm vụ cho ngươi, nếu ngươi có dã tâm quá mạnh ngược lại sẽ dễ dẫn phiền phức tới. Ở Tiệt Giáo, ngươi chỉ cần làm một đệ tử Tiệt Giáo bình thường là được, nghiêm túc tu luyện.”
Hoàng Tôn Thiên gật đầu, không nhịn được hỏi: “Ta còn phải chờ thêm bao lâu?”
Hàn Tuyệt ngẫm nghĩ, nói: “Sẽ không quá lâu.”
Hoàng Tôn Thiên yên lòng.
“Ngươi mới vừa nghe giảng đạo xong?” Hàn Tuyệt hỏi.
Hoàng Tôn Thiên cười nói: “Ngài đúng là mắt nhìn vạn giới, cái gì cũng không gạt được ngài.”
“Thánh Nhân của Tiệt Giáo đối xử với ngươi rất tốt.”
“Nói ra thì xấu hổ, Thánh Nhân giảng đạo cho toàn bộ đệ tử tinh anh của Tiệt Giáo, thứ hắn ta giảng là Đại Đạo, nhưng ta chỉ có thể cảm ngộ tự thân chứ không thể lĩnh ngộ Đại Đạo.”
Mặt Hoàng Tôn Thiên lộ vẻ buồn bã.
Đây đã không phải lần đầu tiên hắn ta nghe Thánh Nhân giảng đạo, nhưng đối với hắn ta, Đại Đạo thật sự quá thâm sâu.