Chương 695: Mưu kế của Thánh Nhân, khí vận thay đổi (2)
Sau khi Triệu Hiên Viên trở thành Đại La Kim Tiên, hắn ta bắt đầu điên cuồng khiêu chiến Lý Huyền Áo, Đạo Chí Tôn trong mô phỏng thí luyện.
Ở lần trăm năm đại bỉ trước, hắn ta đã bị hai người này áp chế gắt gao, còn Lý Đạo Không vì có tu vi Chuẩn Thánh nên không cần tham gia trăm năm đại bỉ.
Khi toàn bộ Ẩn Môn tích cực hướng về phía trước, các Thánh Nhân lại vô cùng khó chịu.
Tam Thập Tam Trọng Thiên, Đạo Tràng của Thánh Nhân.
Lý Mục Nhất, Nam Cực Thiên Tôn, Kim An Thánh Nhân, Thiên Tuyệt Giáo Chủ tụ tập với nhau.
“Sinh linh phàm trần sợ hãi Ẩn Môn, vậy phải làm thế nào đây?” Nam Cực Thiên Tôn sầu lo nói.
Thiên Tuyệt Giáo Chủ nhíu mày, hiệu lệnh tiêu diệt Ẩn Môn là do hắn ta phát ra, hiện giờ chúng sinh không nghe theo, người mất mặt nhất chính là hắn ta.
Kim An Thánh Nhân lắc đầu nói: “Ta muốn hỏi, tại sao các ngươi cứ nhất quyết phải đi trêu chọc hắn? Tính tình người này hệt như con rùa, trốn trong một chỗ tuyệt đối không đi ra ngoài. Hiện tại Tiên giới chính là nơi ẩn nấp tốt nhất của hắn, hắn không rời khỏi Tiên giới chúng ta không thể làm gì hắn được, các đệ tử của chúng ta cũng không thể xông vào hay phá trận pháp Đạo Tràng của hắn, chỉ có thể nói là chúng ta đang vác đá nện chân mình.”
Thiên Tuyệt Giáo Chủ hừ lạnh một tiếng, tâm tình khó chịu.
Nam Cực Thiên Tôn châm chọc mỉa mai nói: “Vậy tại sao lúc trước ngươi không nói?”
Kim An Thánh Nhân trợn trắng mắt: “Ta có thể khuyên được các ngươi sao?”
Lý Mục Nhất mở miệng: “Được rồi, chuyện cũng đã rồi, một khi đã vậy, ta sẽ phái Tam Thanh Thánh Tổ tới cưỡng ép phá vỡ trận pháp của Ẩn Môn. Các ngươi tập kết đệ tử chờ ở Bách Nhạc Tiên Xuyên đi.”
Nghe vậy, ánh mắt cả ba Thánh Nhân kia đều sáng lên.
Bọn hắn kẻ xướng người hoạ chính là để đợi những lời này!
Kim An Thánh Nhân cười nói: “Tam Thanh Thánh Tổ đã thoát khỏi sự dây dưa của Thạch Độc Đạo rồi?”
Lý Mục Nhất nói: “Thạch Độc Đạo sao có thể là đối thủ của Tam Thanh Thánh Tổ?”
Thiên Tuyệt Giáo Chủ đứng dậy, nói: “Vậy cứ vậy đi, hy vọng sư huynh đừng làm chúng ta thất vọng.”
Trong giọng nói của hắn ta ẩn chứa châm chọc.
Việc này nói đến cùng vẫn là do Lý Mục Nhất gây ra!
Nếu hắn ta không tính kế Hàn Tuyệt sao có thể làm mất Hồng Mông Tử Khí được?
Nhắc đến cũng kỳ quái.
Mỗi khi Thánh Nhân tính kế Hàn Tuyệt, Hàn Tuyệt luôn có biện pháp phá kế, đây là lần đầu tiên bọn hắn gặp phải loại tình huống này.
Phàm nhân giống như một con kiến trên sa bàn, Thánh Nhân nhìn xuống con kiến, có thể đứng từ chỗ cao nhìn thấu đường đi của con kiến, chỉ cần tùy tiện dùng một thứ gì đó đã có thể cản đường kiến rồi. Con kiến đã nhỏ bé rồi lại còn đang ở trong sa bàn, từ góc nhìn của nó không thể nhìn thấy người đứng ngoài sa bàn, mỗi khi gặp phải vật chắn đường nó cũng chỉ có thể tự đi vòng qua. Hiện giờ Thánh Nhân chặn núi phía trước, đào hố phía sau nó, theo lý mà nói đáng ra con kiến không thể nhìn thấy được mới đúng, kết quả con kiến này còn chưa đi tới chân núi đã vòng qua, thực sự khiến người ta cảm thấy kỳ quái.
Hàn Tuyệt chính là con kiến kia!
Bây giờ trong lòng các Thánh Nhân đều chất đầy nghi hoặc.
Bất luận bọn hắn tính kế Hàn Tuyệt như thế nào, Hàn Tuyệt vẫn luôn có thể linh hoạt tránh đi, thậm chí còn khiến bọn hắn phải ngậm bồ hòn làm ngọt.
Không hợp với lẽ thường!
...
Lại thêm bảy trăm năm qua đi.
Đệ tử ký danh bên trong Bách Nhạc Tiên Xuyên càng ngày càng nhiều, không phải do Hàn Tuyệt chiêu mộ người mới, mà là do những đệ tử ký danh đó bắt đầu sinh sản hậu đại.
Việc này là do Hàn Đọa Thiên sắp xếp, từ khi bị Thiên Tuyệt Giáo Chủ uy hiếp, hắn ta luôn cảm thấy tuyển chọn đệ tử bên ngoài vô cùng nguy hiểm, không bằng tự mình tạo ra, dù sao Bách Nhạc Tiên Xuyên cũng đủ lớn, có thể chứa được rất nhiều sinh linh.
Đối với việc này, Hàn Tuyệt mở một mắt nhắm một mắt cho qua.
Ẩn Môn cần hệ thống phát triển của chính mình, không thể thiếu thế hệ này truyền qua thế hệ kia được.
Một ngày nọ, Lý Đạo Không bỗng nhiên tới bái phỏng Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt cho hắn ta vào trong đạo quan.
“Môn chủ, gần đây khí vận Thiên Đạo đang thay đổi, chỉ sợ có điều không ổn.” Lý Đạo Không trầm giọng nói.
Hàn Tuyệt nhớ trước đây hắn từng trực tiếp bước vào Thiên Đạo, có lẽ thực sự có biện pháp quan sát được khí vận Thiên Đạo.
“Không ổn thế nào?”
“Ta nghi ngờ có Thánh Nhân muốn che đậy thiên cơ, tranh thủ cho mình một khoảng thời gian ngắn để vào Tiên giới. Đối với Thánh Nhân, thời gian có ngắn đến thế nào cũng đã đủ để bọn hắn giết vô số kẻ địch rồi.”
Sắc mặt Lý Đạo Không không được tốt lắm, ý của hắn ta là Thánh Nhân muốn đích thân đối phó với Ẩn Môn.
Hàn Tuyệt bị dọa sợ, cẩn thận hỏi trong lòng: “Hiện giờ Thiên Đạo Thánh Nhân có thể phá vỡ trận pháp của Đạo Tràng không?”
【 Cần khấu trừ bốn tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Tạm thời không thể 】
“Vậy nếu toàn bộ Thánh Nhân cùng ra tay thì sao?”
【 Có thể, nhưng cần một khoảng thời gian, Tiên giới không thể chịu đựng được pháp lực của bốn Thánh Nhân trở lên 】
Nói cách khác, Hàn Tuyệt vẫn an toàn.
Hàn Tuyệt thầm mắng, đám Thánh Nhân này điên rồi ư?
Lý Đạo Không hỏi: “Môn chủ, chúng ta nên làm gì bây giờ?”
Hàn Tuyệt bình tĩnh nói: “An tâm tu luyện, về phần Thánh Nhân đã có ta lo liệu.”
Nghe vậy, Lý Đạo Không hoảng hốt.
Tuy hắn ta biết Hàn Tuyệt mạnh hơn cả Thiên Đạo Thánh Nhân, nhưng giọng điệu chắc nịch của Hàn Tuyệt đã thuyết phục được hắn ta.
Tồn tại cường đại như vậy lại không tranh không đoạt, đây là khí phách, trí tuệ bậc nào?
Sau khi đuổi Lý Đạo Không đi, Hàn Tuyệt thầm hỏi: “Thánh Nhân có muốn vào Tiên giới giết ta hay không?”
【 Cần khấu trừ bốn tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Có 】
Hàn Tuyệt nhíu mày, Lý Đạo Không đoán trúng rồi.
Hắn lấy Ách Vận Thư ra, quyết định gây phiền toái cho Thánh Nhân.
Không thể trực tiếp nguyền rủa Lý Mục Nhất hoặc Thánh Nhân của Xiển Giáo được, phải nghĩ biện pháp đuổi hổ nuốt lang.
Có rồi!
Hàn Tuyệt quyết định nguyền rủa Cầu Tây Lai, cũng không dùng nhiều sức lắm, chỉ cần hù dọa một chút thôi là được.