Chương 725: Tô Kỳ khiếp sợ, tính toán tương lai (2)
Hàn Tuyệt cười cười, sau đó tiếp tục tu luyện.
Về chuyện của Tô Kỳ, hắn tính giấu đi trước, chờ tới khi Tô Kỳ chứng đạo thành Thánh rồi mới tính.
Vị trí Thiên Đạo Thánh Nhân có hạn, nhưng con đường chứng đạo Hàn Tuyệt đi không liên quan tới Thiên Đạo, Thiên Đạo không quản được hắn.
Thời gian tiếp tục trôi đi.
Sáu mươi năm sau.
Bách Nhạc Tiên Xuyên lại nghênh đón một người tới bái phỏng.
“Hàn Tuyệt, ta là phân thân của Tiêu Đại Đế, đặc biệt tới bái phỏng.”
Nghe thấy câu nói này, Hàn Tuyệt không khỏi trợn mắt.
Sao thằng nhãi này lại tới đây?
Chẳng lẽ là có chuyện gì?
Việc đầu tiên Hàn Tuyệt làm là dùng mô phỏng thí luyện để kiểm tra đo lường.
【 Trần Đại Đế: Chuẩn Thánh cảnh viên mãn, Thánh Nhân Pháp Tướng, Nhân Hoàng Nhân tộc, Vô Lượng Đại Đế 】
Hả?
Thế mà Ma tộc Thánh Nhân lại còn lăn lộn ra được một thân phận Nhân Hoàng Nhân tộc?
Hàn Tuyệt vô lực trào phúng, sau đó bắt đầu mô phỏng thí luyện.
Miểu sát!
Ngẫm nghĩ, Hàn Tuyệt trực tiếp dịch chuyển Trần Đại Đế vào trong đạo quan, không cho Trần Đại Đế có cơ hội du tẩu khắp nơi. Đạo quan có kết giới của hệ thống, thần niệm của Trần Đại Đế không thể xuyên thấu ra ngoài.
Sau khi Trần Đại Đế đáp xuống đất không khỏi sửng sốt.
Hắn ta vô thức thả thần niệm ra ngoài, kết quả bị một cấm chế thần bí ngăn cản.
Trong lòng hắn ta lập tức hiểu rõ, xem ra Hàn Tuyệt không muốn hắn ta nhìn thấy Đạo Tràng.
“Thánh Nhân đến đây là có chuyện gì?” Hàn Tuyệt hỏi.
Trần Đại Đế ngồi xuống tại chỗ, nói: “Trước đó ta muốn mời ngươi tới Đạo Tràng của ta, nhưng ngươi quá cẩn thận, ta chỉ có thể tự mình tìm đến.”
Hàn Tuyệt không hé răng, chờ hắn ta nói tiếp.
Trần Đại Đế nói: “Thật không dám giấu giếm, ta là Thánh Nhân của Ma tộc, thật lâu trước kia, Đạo Tổ giẫm lên Ma tộc chứng đạo, nhưng hắn không đuổi tận giết tuyệt Ma tộc mà để lại một con đường sống cho Ma tộc. Nhưng dù vậy, Ma tộc vẫn luôn bị chèn ép, phần lớn tội nghiệt ở thế gian đều bị đổ hết lên đầu Ma tộc, chúng sinh đều cho rằng dù có tội nghiệt gì, chỉ cần là Ma tộc làm đều là lẽ hiển nhiên.”
“Sau khi Đạo Tổ rời đi, tình cảnh của Ma tộc lại càng thêm gian nan, hiện giờ bốn Thánh Nhân của Đạo môn không biết đang tính toán cái gì. Cầu Tây Lai thu nhận Mệnh Cơ Thánh Nhân đã hóa điên, Phục Hy Thiên cũng qua lại chặt chẽ với Cầu Tây Lai, quan hệ giữa các Thánh Nhân đã hóa thành hai phe đối đầu, nếu ngươi và ta không liên thủ chỉ sợ sẽ bị nhắm vào.”
Hàn Tuyệt im lặng, không trả lời ngay.
Chọn trận doanh Thánh Nhân rất quan trọng, dù sao cũng là một cuộc đua tranh đoạt khí vận.
Hàn Tuyệt có thể đoạt khí vận, cũng có thể không đoạt.
Nhưng đám Thánh Nhân kia tính kế hắn, hắn cần phải khiến đám Thánh Nhân ghê tởm một hồi.
Trước đó Thiên Tuyệt Giáo Chủ từng kêu gọi chúng sinh bao vây diệt trừ Bách Nhạc Tiên Xuyên, còn phái cả đám đại năng Tam Thanh Thánh Tổ và Thiên Phong Ma tới tập kích.
Hàn Tuyệt nói: “Liên thủ với ngươi ta cần phải làm gì, kế hoạch của ngươi là thế nào?”
Hàn Tuyệt có thể tự làm những chuyện này, nếu hợp tác với Tiêu Đại Đế, hắn lo mình sẽ bị Tiêu Đại Đế liên lụy.
Dù sao cũng là Ma tộc!
Hàn Tuyệt thừa nhận đúng là mình có thành kiến với Ma tộc.
Trần Đại Đế nói: “Tạm thời không cần ngươi làm gì, bản thân ta tự có mưu cầu lợi ích riêng, ta sẽ đích thân đi làm. Chỉ khi dính tới tranh đấu phe phái ta mới cần ngươi ra tay. Tất nhiên nếu ngươi cần ta giúp gì cứ việc nói, ta sẽ cân nhắc ra tay.”
Hàn Tuyệt đã có cái nhìn mới về Tiêu Đại Đế, ít nhất thoạt nhìn Tiêu Đại Đế cũng không phải dạng tham lam.
Nhưng đằng sau Tiêu Đại Đế còn có Ma Tổ thần bí, Hàn Tuyệt không dám tùy tiện đồng ý.
“Như vậy đi, để ta suy xét thêm, nếu ta muốn hợp tác với Thánh Nhân sẽ chọn ngươi đầu tiên. Nói thật, những Thánh Nhân khác đã từng muốn hố ta, ta đều biết hết, ta sẽ không liên thủ với các Thánh Nhân khác. Về mặt này ngươi có thể yên tâm.” Hàn Tuyệt nghiêm túc nói.
Trần Đại Đế nhíu mày, nhưng cũng không nhiều lời thêm.
Thời gian hai người trò chuyện rất ngắn.
Sau thời gian uống hết nửa chén trà nhỏ, Hàn Tuyệt đưa Trần Đại Đế ra ngoài.
Sau khi Trần Đại Đế rời đi, Hàn Tuyệt bỗng nảy ra một ý tưởng.
“Ta muốn biết trước khi Lượng Kiếp mở ra lần nữa, ai là người có Thiên Đạo khí vận mạnh nhất?”
Hàn Tuyệt hỏi thầm trong lòng.
【 Cần khấu trừ 4 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
4 tỷ quá ít!
Tiếp tục!
Sau đó trong đầu Hàn Tuyệt hiện ra một bóng người.
Cầu Tây Lai!
Hàn Tuyệt nhướng mày.
Sao lại là hắn ta?
Chẳng lẽ là Thiên Đạo nâng đỡ hắn ta?
“Ta cũng muốn tranh đoạt khí vận, vì sao không phải là ta?” Hàn Tuyệt nhíu mày.
“Ta muốn biết khi Lượng Kiếp tiếp theo mở ra, quan hệ giữa Cầu Tây Lai và ta như thế nào?”
【 Ngươi đã thành Thánh, không thể suy tính bản thân, nếu không nhân quả sẽ đi ngược hướng, bị Đại Đạo bài xích 】
Không thể tính nữa?
Hàn Tuyệt buồn rầu.
“Ta muốn biết trước khi Lượng Kiếp tiếp theo mở ra, Ẩn Môn của ta như thế nào?”
【 Cần khấu trừ 10 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
Sau đó Hàn Tuyệt tiến vào trong ảo giác diễn hóa.
Khi lại mở mắt lần nữa, hắn đã ở trong Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Hắn nhíu mày, thế mà Bách Nhạc Tiên Xuyên lại bị san thành bình địa, chỉ còn lại một vùng hoang vu, ngay cả Phù Tang Thụ cũng không còn.
“Chẳng lẽ trong tương lai ta đã di chuyển Đạo Tràng sang nơi khác?”
Hàn Tuyệt nhíu mày nghĩ, hắn cảm thấy khả năng này rất lớn.
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy một bóng người đang đứng trên bãi đất hoang.
Hắn nhìn chăm chú về phía đó, phát hiện là Lý Đạo Không.
Lý Đạo Không một tay cầm kiếm, tóc dài xõa tung, ngẩng lên nhìn bầu trời.
Bầu trời có màu đỏ sẫm trông như hoàng hôn, bên trên vô số tầng mây có sáu bóng người, cao lớn vô cùng.
Nam Cực Thiên Tôn, Thiên Tuyệt Giáo Chủ, Kim An Thánh Nhân, Cầu Tây Lai, Phục Hy Thiên, Mệnh Cơ Thánh Nhân.
Nam Cực Thiên Tôn hừ lạnh nói: “Ẩn Môn đã không còn tồn tại nữa, môn chủ của các ngươi đã bị Thiên Đạo ngăn cách, Lý Đạo Không, ta cho ngươi thêm một cơ hội nữa, quỳ xuống!”