Chương 731: Thiên Đình mới, thỉnh cầu của Lý Mục Nhất (1)
【 Đạo Tràng thăng cấp, trận pháp tăng lên cấp Đại Đạo Thánh Nhân, mở rộng phạm vi không gian bên trong Đạo Tràng 】
【 Tiên khí trong Đạo Tràng tăng gấp mười lần, tiên thiên chi khí tăng gấp mười lần 】
【 Đạo Tràng có thể che chắn thần niệm của tồn tại Đại Đạo chí thượng cấp 】
Cấp Đại Đạo Thánh Nhân!
Hàn Tuyệt lập tức cảm thấy vô cùng an toàn.
Nhưng che chắn được tồn tại Đại Đạo chí thượng cấp, đó là cấp bậc gì?
“Ta muốn biết cảnh giới của Tỳ Thiên lão tổ là gì?” Hàn Tuyệt im lặng hỏi trong lòng.
Hắn luôn cảm thấy Tỳ Thiên lão tổ không chỉ là Đại Đạo Thánh Nhân.
Nữ Oa nương nương đã đạt tới Đại Đạo Thánh Nhân rồi, chắc chắn Tỳ Thiên lão tổ mạnh hơn.
【 Cần khấu trừ 160 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Đại Đạo Thánh Nhân 】
Hàn Tuyệt không khỏi thở ra một hơi, xem ra mình đã đánh giá cao Tỳ Thiên lão tổ rồi.
Nói cách khác, hiện giờ Tỳ Thiên lão tổ cũng không công phá được Đạo Tràng?
Hàn Tuyệt vui vẻ.
Lúc này, không ai ở Tiên giới có thể giết hắn, trừ khi tự hắn chạy ra tìm đường chết!
Sướng!
Đây mới là tu hành.
Tâm tình Hàn Tuyệt vui sướng, thế nên hắn bắt đầu mô phỏng thí luyện, khiêu chiến Tỳ Thiên lão tổ.
Lão tổ vẫn là lão tổ, nhẹ nhàng tru sát Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt thu hồi cảm giác tự mãn trong lòng, không dám coi thường Tỳ Thiên lão tổ nữa.
Cùng lúc đó, các đệ tử Ẩn Môn đều có thể cảm nhận được linh khí trong Đạo Tràng bắt đầu tăng mạnh, tiếng hoan hô tràn ngập khắp các ngõ ngách trong Bách Nhạc Tiên Xuyên.
“Môn chủ lại thi triển thần thông!”
“Linh khí còn có thể tăng hơn nữa?”
“Chứng tỏ môn chủ lại trở nên mạnh hơn rồi, ở trong Ẩn Môn thật sướng, chỉ cần an tâm tu luyện.”
“Môn chủ mới là Thánh Nhân chân chính, ta nghe sinh linh bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên nói tu luyện dưới trướng các Thánh Nhân khác thỉnh thoảng còn phải chấp hành nhiệm vụ, không có Thánh Nhân nào tạo ra thánh địa tu hành như ở Ẩn Môn.”
“Tu luyện cho tốt, về sau báo đáp môn chủ.”
“Môn chủ đã nói cần phải đạt Chuẩn Thánh mới có thể đi ra ngoài, ta sợ ta không có cơ hội báo đáp.”
...
Trong một góc ở Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Hàn Đọa Thiên, Thông Tí Viên Hầu, Khúc Tuấn Tam Tiên tụ tập lại với nhau.
Ưng Đầu Đại Tiên cảm khái nói: “Thần thông của môn chủ thật khó có thể tưởng tượng, nếu như ta có thể trở thành đệ tử thân truyền thì tốt biết bao.”
Hàn Đọa Thiên cầm chén rượu lên, cười nói: “Muốn trở thành đệ tử thân truyền? Ngoài thiên tư ra, các ngươi còn phải có công lao.”
Xà Đầu Đại Tiên kinh ngạc hỏi: “Lập công như thế nào được? Còn không thể đi ra ngoài.”
Hàn Đọa Thiên thần bí cười nói: “Các ngươi chỉ cần chuẩn bị tốt, về sau ta sẽ cần các ngươi, mấy năm nữa ta sẽ đi tìm sư tổ.”
Bảy năm sau, Hàn Đọa Thiên tới bái phỏng Hàn Tuyệt.
Hàn Tuyệt vốn không muốn gặp, nhưng Hàn Đọa Thiên nói là có đại sự.
Sau khi vào đạo quan, Hàn Đọa Thiên quỳ xuống đất hành lễ.
Hàn Tuyệt không nói gì.
Hàn Đọa Thiên ngẩng đầu nói: “Sư tổ, gần đây khi ta chăm sóc thiên tài địa bảo dưới tàng Phù Tang Thụ, Phù Tang Thụ nói với ta nó đã có thể liên kết với hàng trăm vị diện thời không, thậm chí còn có thiên địa không thuộc quản lý của Thiên Đạo, ta cảm thấy Ẩn Môn có thể phát triển trên mặt này.”
“Trong Ẩn Môn có không ít sinh linh có tư chất đã đạt tới cực hạn, không thể tiến thêm bước nữa trên con đường tu hành, để bọn hắn ở lại Ẩn Môn cũng không có ý nghĩa gì.”
Hàn Tuyệt nhíu mày, có thần quang m Dương Hộ Sinh Nhật Nguyệt che đậy, Hàn Đọa Thiên không nhìn ra được biểu cảm của hắn.
Hàn Tuyệt vô thức muốn phản bác, nhưng lời đến khóe miệng lại dừng lại.
Phải nói là Hàn Đọa Thiên nói rất có lý.
Dù Hàn Tuyệt có giảng đạo, Đạo Tràng có tăng lên, nhưng không phải tất cả sinh linh đều có thể tiếp tục tu luyện vĩnh viễn không ngừng nghỉ, sinh linh có tư chất bình thường cùng lắm cũng chỉ tu hành được đến Tiên Đế cảnh.
Trước kia Đế Cảnh đối với Hàn Tuyệt là cảnh giới xa xôi không thể với tới.
Nếu nuôi vô ích thì có thể sử dụng như lời Hàn Đọa Thiên vừa nói.
Không nhất thiết phải là trong phạm vi Thiên Đạo, ngoài phạm vi Thiên Đạo cũng được, ít nhất có thể tìm hiểu thế giới bên ngoài, tóm lại là chuyện tốt.
Nếu những đệ tử đó gặp phải kẻ địch mà ngay cả Hàn Tuyệt cũng không thể địch lại, cứ dứt khoát không cứu là được.
Hàn Tuyệt mở miệng hỏi: “Tu vi của ngươi cũng không thể tăng lên?”
Hàn Đọa Thiên vội vàng trả lời: “Ta có thể, cũng không phải ta muốn đi ra ngoài, ta chỉ đưa ra kiến nghị thôi, rất nhiều đệ tử muốn kiến công vì Ẩn Môn nhưng lại không có cơ hội, ví dụ như Thông Tí Viên Hầu mới trở về không lâu trước đó.”
Thông Tí Viên Hầu ra ngoài rèn luyện nhiều năm, truyền thụ thần thông của mình cho Thông Tí Viên Hầu tộc xong thì trở lại Ẩn Môn.
Còn về nhiệm vụ bí mật mà Hàn Tuyệt giao cho, hắn ta không gặp được Hàn Thác nên chỉ có thể từ bỏ.
Nguyên nhân chính hắn ta trở về là do bại trận, bị Phật tu của Phật môn đánh bại, cho nên muốn trở về tu luyện thêm.
Hàn Tuyệt nói: “Vậy ngươi cứ thống kê hết đi, sau khi lần giảng đạo tiếp theo kết thúc, lại sắp xếp.”
Nghe vậy, Hàn Đọa Thiên mừng rỡ, vội vàng gật đầu.
Hàn Đọa Thiên cũng không quấy rầy thêm, nhanh chóng rời đi.
Hàn Tuyệt nhắm mắt lại, tiếp tục tu luyện.
Đối với Hàn Tuyệt, việc phát triển thế lực ở ngoài Thiên Đạo vốn không tất yếu, nhưng cũng có thể có.
...
Năm mươi năm sau.
Hàn Tuyệt tu luyện xong bèn xem xét bưu kiện, bây giờ cứ xem bưu kiện là hắn lại có cảm giác như mở hộp quà.
Cũng không biết mấy người bạn tốt xui xẻo đã xảy ra chuyện gì.
Vui sướng đều được thành lập trên sự thống khổ của người khác.
【 Đồ đệ của ngươi Kỷ Tiên Thần bị đại năng thần bí tập kích, thân bị trọng thương 】
【 Đồ tôn của ngươi Phương Lương bị Chân Long tộc tập kích 】 x123.021
【 Bạn tốt của ngươi Cầu Tây Lai dung hợp với lực lượng Thiên Đạo, bị phản phệ, Thánh tâm chịu hao tổn 】
【 Bạn tốt của ngươi Trượng Cô Tinh bị tu sĩ Tiệt Giáo tập kích 】 x763
【 Bạn tốt của ngươi Thiên Đế thành lập Quy Khư Thiên Đình, khí vận tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Hậu Thổ nương nương gặp phải nguyền rủa thần bí 】
【 Bạn tốt của ngươi Hoàng Tôn Thiên được Thánh Nhân chỉ điểm, đạo hạnh tăng cao 】
【 Bạn tốt của ngươi Hàn Mệnh bị nhi tử của ngươi Hàn Thác tập kích 】
...