Chương 735: Đạo Thiên Ma, cần phải miểu sát (1)
Quả nhiên.
Trước mắt Lý Đạo Không vẫn chưa phải đối thủ của Thạch Độc Đạo.
Lý Đạo Không là thiên kiêu tuyệt thế muôn đời hiếm có, nhưng Thạch Độc Đạo cũng là người có thiên tư tuyệt luân, lại còn là người thừa kế Đại Đạo, tu vi đạt tới cực hạn dưới Thánh Nhân, Lý Đạo Không mới có được Vạn Sinh Kiếm, quả thật là khó địch nổi Thạch Độc Đạo.
Hàn Tuyệt bỗng nhiên bắt đầu thấy chờ mong.
Rốt cuộc là Đại Đạo thần thông Vạn Sinh Kiếm mạnh hơn, hay là Đại Tự Tại Tù Thiên Chưởng đoạt lấy Thiên Đạo càng mạnh hơn?
...
Tam Thập Tam Trọng Thiên, bên trong Hỗn Độn.
Lý Mục Nhất, Nam Cực Thiên Tôn, Thiên Tuyệt Giáo Chủ, Phục Hy Thiên, Tiêu Đại Đế và Cầu Tây Lai đứng song song nhau.
Sắc mặt của bọn họ đều rất khó coi, nhìn theo ánh mắt bọn họ, trong bóng tối có một cái hố đen lạnh lẽo khổng lồ, loáng thoáng có lôi điện màu tím lóe lên, một tiếng thở dốc trầm thấp mỏng manh phát ra từ trong đó.
Thiên Tuyệt Giáo Chủ trầm giọng hỏi: “Rốt cuộc đây là vật gì? Thánh niệm của ta không thể đi vào trong đó, nhưng ta có thể cảm giác được khí tức của nó đang nhanh chóng mạnh lên.”
Các Thánh Nhân nhìn về phía Lý Mục Nhất, đạo hạnh của hắn là cao nhất.
“Thiên Ma, Hỗn Độn Thiên Ma, Thiên Ma này tập hợp nghiệp lực của Lượng kiếp, không kém mấy so với Thánh Nhân.” Sắc mặt Lý Mục Nhất khó coi nói.
Các Thánh Nhân không khỏi nhìn về phía Tiêu Đại Đế.
Tiêu Đại Đế hừ lạnh nói: “Thiên Ma không phải Ma tộc, Ma tộc của ta còn đang phải ở vùng tối Tam Thập Nhị Trọng Thiên chịu đủ tra tấn từ Thiên Đạo, mà sở dĩ chúng ta phải bị vậy ít nhiều gì cũng nhờ các vị Thánh Nhân đây chiếu cố.”
Đứng trước sự châm chọc mỉa mai của hắn ta, các Thánh Nhân cũng không thấy hổ thẹn, tất cả lại lần nữa nhìn về phía Lý Mục Nhất.
Lý Mục Nhất thở dài một hơi, nói: “Gần đây ta phải rời khỏi Thiên Đạo, Đại Thiên thế giới của ta gặp phiền toái, việc này giao cho các ngươi xử lý, nếu không thể khiến vật kia hàng phục Tiên giới sẽ gặp nguy hiểm. Mục tiêu của nó là Tiên giới, ta có thể cảm nhận được sự khát máu của nó, nó rất đói bụng, cũng rất phẫn nộ.”
Sắc mặt chư Thánh đại biến, không có Lý Mục Nhất, bọn hắn như rắn mất đầu.
Cầu Tây Lai nói: “Chúng ta đều không thể nhìn thấu nó, sao có thể hàng phục được? Không bằng đi tìm lão tổ?”
Phục Hy Thiên lắc đầu nói: “Lão tổ đã rời đi từ mấy ngàn năm trước, vẫn chưa trở về.”
Sắc mặt Lý Mục Nhất thay đổi, bỗng nhiên biến mất tại chỗ.
Chư Thánh cũng không kinh ngạc về việc này, khốn cảnh của Lý Mục Nhất, bọn họ đã sớm biết được rồi.
Điều quan trọng trước mắt là phải giải quyết Thiên Ma vô danh khủng bố này.
“Khí tức của Thánh… Các ngươi chờ ta…”
Lúc này, bên trong hố đen vọng ra một giọng nói ghê rợn, khiến chư Thánh tê dại da đầu.
“Thiên Đạo… Ngươi phải trốn cho kỹ, đừng để ta tìm được ngươi, nếu không ta sẽ ăn ngươi.”
Chư Thánh nhìn nhau, đồng lòng hạ quyết tâm, mỗi người đều lấy ra pháp bảo mạnh nhất của mình chuẩn bị liên thủ trấn áp.
Thiên Ma trong hố đen điên cuồng cười to: “Một đám khôi lỗi ngu muội trong ảo giác của Thiên Đạo, các ngươi dám ra tay với ta? Đúng là không biết tự lượng sức mình!”
…
Năm tháng trôi qua, lại hai trăm năm vụt mất.
Trong đạo quan.
Hàn Tuyệt đột nhiên cảm thấy bồn chồn bất an.
Hắn mở to mắt, ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt xuyên qua Tam Thập Tam Trọng Thiên, nhìn thấy một cuộc đại chiến.
Nam Cực Thiên Tôn, Thiên Tuyệt Giáo Chủ, Cầu Tây Lai, Phục Hy Thiên, Tiêu Đại Đế đồng thời ra tay với một cái hố đen, thần thông không ngừng tuôn ra, pháp bảo mạnh mẽ.
“Hả?”
Hàn Tuyệt nhíu mày, ánh mắt dừng trên hố đen.
Cái khiến hắn bất an không phải là cuộc chiến của các Thánh Nhân, mà là tồn tại thần bí trong hố đen kia.
Loại cảm giác này…
Hàn Tuyệt nghĩ đến cảm nhận của mình vào lần đầu tiên đối mặt với Bất Tường Tà Túy.
Chẳng lẽ vật kia có liên quan tới Hắc Ám Cấm Khu?
Hàn Tuyệt gọi Quỷ Dị Thần Linh tới, truyền cảnh tượng trên Tam Thập Tam Trọng Thiên cho Quỷ Dị Thần Linh, sau đó Quỷ Dị Thần Linh sợ tới mức run bắn lên.
Nó bắt đầu không ngừng phất tay, có vẻ vô cùng hoảng loạn.
Nhờ có cảm ứng tâm linh, Hàn Tuyệt hiểu được ý của nó.
Nguy hiểm!
Rất nguy hiểm!
Cực độ nguy hiểm!
Mạnh đến nỗi phản ứng đầu tiên của Quỷ Dị Thần Linh chính là trốn!
Hàn Tuyệt nhíu mày, bỏ Quỷ Dị Thần Linh đã mất khống chế vào trong Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên.
“Ta muốn biết mình có thể chiến thắng thứ mà chư Thánh đang đối phó hay không?”
【 Cần khấu trừ 10 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Có khả năng 】
Có khả năng?
Hàn Tuyệt suýt chút nữa bùng nổ, nói cách khác là có khả năng bị đánh bại!
Đừng nói là có khả năng bị đánh bại, thứ Hàn Tuyệt hướng đến chính là miểu sát kẻ địch.
Không được!
Hàn Tuyệt tiếp tục suy tính: “Ta muốn biết thân phận của hắn!”
Lúc này không cần khấu trừ thọ mệnh nữa.
【 Đạo Thiên Ma: Tu vi không biết, do nghiệp lực biến thành, tồn tại chí ác 】
Hàn Tuyệt lập tức lấy Ách Vận Thư ra, bắt đầu nguyền rủa Đạo Thiên Ma.
Năm ngày sau, thọ mệnh của hắn bắt đầu giảm xuống.
Hắn vừa nguyền rủa vừa quan sát trận chiến trên Tam Thập Tam Trọng Thiên, Đạo Thiên Ma dường như không hề bị nguyền rủa ảnh hưởng, đứng trước thế tiến công của chư Thánh, khí thế của nó không giảm đi chút nào.
Hàn Tuyệt vội vàng dừng lại, nguyền rủa kẻ địch cần tiêu hao quá nhiều thọ mệnh, còn không bằng trực tiếp suy tính xem sao.
Tuổi thọ để nguyền rủa Kim An Thánh Nhân phát điên đã đủ để Hàn Tuyệt suy tính mấy trăm vấn đề liên quan tới Thánh Nhân.
“Ta muốn biết nguyền rủa của ta có tác dụng với Đạo Thiên Ma hay không?”
【 Cần khấu trừ 10 tỷ năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Không thể, bản thân hắn vốn đã là một phần của nguyền rủa chi lực 】
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Cái thứ này hơi khó chơi.
Hàn Tuyệt đứng dậy, chí bảo quanh thân khởi động, thần quang lộng lẫy, chiếu khắp mọi nơi.
Hắn đi ra ngoài, đi tới bên trên chư Thánh ở Tam Thập Tam Trọng Thiên.
Sự xuất hiện của hắn làm cho chư Thánh kinh hỉ.