Chương 740: Huyết mạch lột xác, Hàn Tuyệt nhiệt huyết
“Không có khả năng, ta còn không giết được hắn, ngươi chỉ có thể liên thủ với ta để đánh lui hắn thôi!”
“Đó là ngươi, ta cảm thấy ta có thể.”
“Ngươi…”
“Cứ như vậy đi, nếu ngươi chết ta sẽ đối xử tử tế với Phật môn, ra tay cứu giúp Phật môn trong lúc nguy nan, coi như trả lại ân tình khi trước, ngươi chiếu cố đệ tử của ta, ta chiếu cố đệ tử của ngươi.”
Dứt lời, Hàn Tuyệt trực tiếp phá tan mộng cảnh, ý thức trở lại với hiện thực.
Hắn tiếp tục tu luyện.
Cứu Cầu Tây Lai?
Tạm thời không được!
Nhỡ đến lúc đó Cầu Tây Lai đánh lén hắn thì sao?
Dù cho đó chỉ là khả năng, Hàn Tuyệt cũng không thể mạo hiểm.
Hắn tin tưởng Cầu Tây Lai có thể sống sót, có câu nói thế này:
Kẻ xấu đều gieo vạ ngàn năm.
...
Trong hoang mạc vô biên, gió thổi cuốn theo cát bụi bay đầy trời, tiếng chém giết, tiếng gầm gừ không ngừng lọt vào tai.
Chỉ thấy Hàn Mệnh và Hàn Thác bị mấy ngàn Thiên Ma vây quanh, đang tắm máu chiến đấu hăng hái.
Toàn thân Hàn Thác đều là vết thương, kiếm trong tay đã chất đầy vết nứt, cứ tiếp tục như vậy nữa, sớm muộn gì hắn ta cũng chết trong tay Thiên Ma.
“Ngươi trốn trước đi, ta sẽ giữ chân bọn chúng!”
Hàn Mệnh bỗng nhiên hô lên, hắn ta mở hai tay ra, pháp lực hóa thành từng luồng lôi điện quấn quanh tất cả Thiên Ma, như hình thành một mạng nhện lôi điện kìm chân bọn chúng.
Hàn Thác gấp gáp nói: “Ta không thể bỏ lại ngươi!”
“Mau cút! Ngươi chạy thoát rồi ta mới có biện pháp thoát thân, bây giờ ngươi chỉ thêm liên lụy ta thôi!”
Hàn Mệnh vội vã nói, mấy ngàn Thiên Ma điên cuồng giãy giụa, tiếng gào thét kinh thiên động địa, khiến người ta hốt hoảng.
Hàn Thác cắn răng, xoay người rời đi.
Nhìn theo bóng dáng hắn ta xa dần, Hàn Mệnh thở phào nhẹ nhõm.
Tới tận khi Hàn Thác biến mất ở cuối chân trời, cả người hắn ta mới được thả lỏng, một con Thiên Ma thoát khỏi xiềng xích lôi điện, lại lần nữa nhào về phía hắn ta.
Hàn Mệnh lộ ra một nụ cười buồn bã, lẩm bẩm nói: “Xem như ta trả lại ngươi một mạng.”
Giây tiếp theo, ánh mắt hắn ta trở nên hung ác.
"Hàn Mệnh ta sống đã hai đời, sao có thể chết ở đây?”
“Muốn chết, cũng phải chết oanh oanh liệt liệt!”
Ầm!
Hắn ta điều động Đạo Quả, kích phát pháp lực, khí thế như bão lũ.
Từng tia kiếm khí ngưng tụ ra từ trong hư không, hóa thành muôn vàn kiếm ảnh, quét ngang tám phương.
Tất cả Thiên Ma đều đã thoát khỏi xiềng xích lôi điện đánh về phía Hàn Mệnh, gần như muốn bao trùm cả người hắn ta.
Hàn Mệnh lấy tay làm kiếm, dùng hết toàn lực chém giết.
Một con Thiên Ma bốn cánh đầu hổ thân người bị Hàn Mệnh chém làm hai nửa, nhưng rất nhanh, hai phần thân thể của nó lại lần nữa nhập vào nhau, thương thế khỏi hẳn.
Cảnh tượng như vậy diễn ra liên tục, Hàn Mệnh nhíu mày, cho tới tận giờ, vẫn chưa có một con Thiên Ma nào ở đây thật sự tử vong.
Trong lòng Hàn Mệnh dấy lên cảm giác tuyệt vọng.
Lúc này phải chết thật rồi!
“Gào!”
Một tiếng gầm gừ khủng bố nổ vang, còn đáng sợ hơn tất cả Thiên Ma ở đây.
Đám Thiên Ma như lâm đại địch, sôi nổi xoay người nhìn lại, Hàn Mệnh cũng nhìn ra phía xa.
Chỉ thấy phía chân trời xuất hiện một bóng đen thân hình khổng lồ cao vạn trượng, trông nó như Thiên Ma, tỏa ra khí thế cực mạnh, nó đang điên cuồng xông tới.
Nhìn kỹ, bên dưới bóng đen cao lớn vạn trượng kia có một bóng người nhỏ bé, chính là Hàn Thác.
Bóng đen cao vạn trượng thoát ra từ trên đỉnh đầu Hàn Thác, Hàn Thác vùi đầu về phía đám Thiên Ma, tóc đen hỗn độn bay phần phật.
“Thằng nhãi này…”
Hàn Mệnh đại kinh thất sắc, không thể tin được vào hai mắt của mình.
Lực lượng này thật mạnh!
Cách xa như vậy mà vẫn có thể khiến hắn ta vô thức cảm thấy sợ hãi.
“Chẳng lẽ là lực lượng hắn ban cho?”
Hàn Mệnh lộ ra vẻ mặt phức tạp.
Nếu là hắn, vậy tất cả đều được giải thích.
Chung quy vẫn nợ ngươi một mạng.
Ầy.
...
Đã qua chín mươi năm kể từ khi Cầu Tây Lai báo mộng.
Bên ngoài Bách Nhạc Tiên Xuyên có không ít Thiên Ma đang du đãng, Thiên Ma đều có linh trí, nhưng cách thức giao lưu của bọn nó khác với sinh linh Thiên Đạo, không thể xông vào Bách Nhạc Tiên Xuyên khiến bọn nó nhận ra nơi này có thể có bảo bối hoặc đại năng của Tiên giới.
Thiên Ma xuống Tiên giới, nhiệm vụ của chúng chính là tàn sát tất cả sinh linh!
Do Thiên Ma bắt đầu đóng quân ở Bách Nhạc Tiên Xuyên, các đệ tử Ẩn Môn đều hơi căng thẳng.
Rõ ràng kiếp nạn lần này khác với trước kia, Ẩn Môn còn có thể tự bảo vệ mình không?
“Lúc trước các Thánh Nhân hợp thành Đạo môn, nhất định là có liên quan tới Thiên Ma.”
“Ta nghe sinh linh đi ngang qua đây nói các sinh linh ở Tiên giới đã ngập trong đồ oán rồi.”
“Nghe nói Thiên Ma đến từ Hỗn Độn, căn bản không giết chết được.”
“Môn chủ không nói gì, chúng ta cứ an tâm tu luyện đi.”
“Chỉ sợ số lượng Thiên Ma càng ngày càng nhiều hơn, nhiều đến mức đủ để nghiền nát trận pháp của Đạo Tràng chúng ta thôi.”
“Sợ cái gì, tranh thủ thời gian tu luyện, đừng luôn dựa vào thân phận đệ tử thân truyền đợi môn chủ bảo vệ, chúng ta phải cố gắng hơn một chút!”
...
Trong lúc các đệ tử Ẩn Môn đang thảo luận, trong đạo quan, Hàn Tuyệt lại đang xem xét bưu kiện.
【 Bạn tốt của ngươi Cầu Tây Lai bị Thiên Ma thần bí tập kích, thân bị trọng thương 】
【 Bạn tốt của ngươi Thiên Đế bị Thiên Ma thần bí tập kích 】 x1244
【 Nhi tử của ngươi Hàn Thác do bị kích thích cảm xúc, huyết mạch lột xác 】
【 Bạn tốt của ngươi Hậu Thổ nương nương bị Thiên Ma thần bí tập kích 】 x493
【 Bạn tốt của ngươi Cầu Tây Lai bị Thiên Ma thần bí tập kích, Thánh tâm bị hao tổn, Phật thân tan biến 】
【 Bạn tốt của ngươi Thạch Độc Đạo bị Thiên Ma thần bí tập kích 】 x879.210
【 Bạn tốt của ngươi Lý Đạo Không bị Thiên Ma thần bí tập kích 】 x903.277
...
Cầu Tây Lai thật là thảm!
Hàn Tuyệt thầm cảm thấy đồng tình, nhưng hắn chưa tính ra tay.
Cầu Tây Lai chưa từng cứu hắn, chỉ cứu bạn tốt của hắn thôi, trước đó còn từng tính kế hắn.
Hồi báo lớn nhất Hàn Tuyệt có thể bỏ ra chỉ là ngày sau giúp Phật môn một tay, kêu hắn hiện tại đi cứu Cầu Tây Lai, đó là chuyện không có khả năng.