Chương 742: Mười hơi thở diệt trừ Thiên Ma, lui đến không thể lui hơn (1)
“Vạn vật thiên địa, đều thành kiếm của ta.”
Giọng nói của Hàn Tuyệt vang lên, lúc này không chỉ mỗi Bách Nhạc Tiên Xuyên nghe thấy nữa, mà cả chư thiên vạn giới đều có thể nghe được.
Các đệ tử Ẩn Môn đều nín thở ngưng thần, không dám thở mạnh, gắt gao nhìn chằm chằm Hàn Tuyệt.
Trong phút chốc, thiên địa chấn động!
Mây trên trời liên tiếp hóa thành từng thanh cự kiếm màu trắng, núi cao trên mặt đất hóa thành một thanh thạch kiếm cao tới tận trời, vô số sinh linh bị dọa sợ, hàng trăm vạn Thiên Ma lại lo sợ bất an.
Cảnh tượng này diễn ra ở khắp mọi nơi, khắp mọi ngóc ngách trong Tiên giới và Phàm giới!
Núi cao hóa kiếm!
Biển máu hóa kiếm!
Cây cối hóa kiếm!
Hoa cỏ hóa kiếm!
Bụi bặm hóa kiếm!
Lá rụng hóa kiếm!
Ngoại trừ đại địa ra, tất cả những vật không có linh trí đều hóa thành kiếm!
Cảnh tượng quỷ dị nhưng rung động này khiến cho chúng sinh phải chấn động.
Các đệ tử Ẩn Môn bên trong Bách Nhạc Tiên Xuyên cũng nhìn thấy tình huống bên ngoài Đạo Tràng, cả đám đều há to miệng, nghẹn họng nhìn trân trối.
Bọn hắn đều nghe được giọng nói của Hàn Tuyệt, vậy tức là sự thay đổi khủng khiếp khắp thiên địa này là do Hàn Tuyệt tạo ra.
Môn chủ muốn ra tay tru diệt Thiên Ma!
Đám người Đạo Chí Tôn, Lệ Dao, Triệu Hiên Viên, Chu Phàm đều nhìn tới mức huyết mạch sôi sục, kích động khó nhịn.
Thần thông này thật mạnh!
...
Hàn Thác tóc tai rối bời với Hàn Mệnh cả người toàn là máu nhìn về từng thanh kiếm xung quanh mình, trên mặt lộ ra vẻ khó tin.
Bọn hắn vốn đang trốn trong núi cao, kết quả tất cả cây cối, núi non xung quanh đều hóa hết thành kiếm.
“Chuyện gì…”
Hàn Thác không sao hiểu nổi, hắn ta cảm thấy giọng nói vừa rồi có chút quen thuộc, lại không nhớ ra nổi vì sao lại quen thuộc.
Hàn Tuyệt đang sử dụng Thánh âm, khí phách uy nghiêm, hơn nữa Hàn Thác đã rất lâu không gặp phụ thân mình rồi, trong mấy ngàn năm nay hắn ta gặp qua vô số sinh linh, sao mà nhớ rõ giọng nói của phụ thân mình được, cho dù nhớ rõ cũng có phần khác biệt với Thánh âm của Hàn Tuyệt.
Hàn Mệnh lại nhớ rõ ràng.
“Hắn ra tay… Hắn đã…”
Ánh mắt Hàn Mệnh rất phức tạp, trong lòng run rẩy.
Dưới cái nhìn chăm chú của hai người, vô số thanh kiếm lớn nhỏ khác nhau phóng lên cao, bay về những phương hướng khác biệt.
Từng Thiên Ma một bị kiếm do thiên địa vạn vật biến thành tru diệt, khiến các Thiên Ma khác sợ tới mức dồn dập chạy trốn.
Sau khi thân thể bọn chúng bị đâm xuyên đã trực tiếp hóa thành tro bụi, vốn không có cơ hội phục hồi như cũ!
Trong khoảnh khắc, bên trên đại địa chư thiên vạn giới, vô số kiếm ảnh lao nhanh tới, máu huyết của Thiên Ma bắn tóe lên trời cao, hóa thành một màn sương máu ngập khắp đất trời.
Bên trên mặt đất trụi lủi, chúng sinh nhìn thấy thần tích này, trong lòng trào dâng vô số cảm xúc, có chấn động, có kinh hỉ, có bi thống vì sống sót sau tai họa.
Càng ngày lại có càng nhiều sinh linh quỳ xuống, bái lạy bầu trời, còn có người bắt đầu gào khóc.
Cuối cùng cũng có đại năng ra tay cứu thế rồi!
Lý Đạo Không lơ lửng giữa trời cao, đưa mắt nhìn lại, có vô số kiếm ảnh đang bay vụt về mọi phương trong thiên địa, đuổi giết Thiên Ma, vô cùng đồ sộ.
Cảnh tượng này khiến lòng Lý Đạo Không sôi sục.
“Hóa ra Vạn Sinh Kiếm mạnh như vậy… Đây tuyệt đối là thần thông kiếm đạo tối cường, chỉ là ta còn chưa nghiên cứu thấu triệt thôi.”
Lý Đạo Không lẩm bẩm tự nói, ánh mắt hăng hái.
Trong lúc đó, không chỉ có hắn ta, tất cả các đại năng Tiên giới đều bị sức mạnh to lớn của Vạn Sinh Kiếm làm cho chấn động.
Ở vùng đại dương mênh mông, bên trên một hải đảo.
Hoàng Tôn Thiên đứng trên mái hiên, nhìn kiếm ảnh bay đầy trời, vẻ mặt kích động.
Hắn vẫn nhớ rõ giọng nói đó!
“Thần thông thế này tuyệt đối là Thánh Nhân!”
Trong lòng Hoàng Tôn Thiên hưng phấn cực kỳ, quả nhiên mình không nhìn lầm người.
May mà hắn ta vẫn luôn trung thành với Hàn Tuyệt, nếu hắn ta phản bội Hàn Tuyệt, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
Vạn Sinh Kiếm vừa ra, chưa đến mười hơi thở, thiên địa đã yên bình.
Tất cả Thiên Ma trong chư thiên vạn giới đều tan biến mất, tiếp đó là vô số kiếm ảnh hạ xuống, núi hóa núi, mây về mây, vạn vật trở lại nguyên trạng.
Lực lượng Thánh Nhân mạnh như vậy đấy!
…
Trong Bách Nhạc Tiên Xuyên.
Hàn Tuyệt chậm rãi bỏ tay phải xuống.
Dưới tình huống bình thường, nếu hắn thi triển Thánh lực trong phạm vi Thiên Đạo, sẽ bị Thiên Đạo bài xích, nhưng hiện giờ Thiên Đạo đang bị Thiên Ma uy hiếp, khí vận suy giảm, hắn lại còn đang diệt trừ Thiên Ma gây nguy hại cho Thiên Đạo, sao Thiên Đạo có thể ngăn cản được.
Một chiêu quét sạch Thiên Ma!
Trong lòng Hàn Tuyệt không có chút gợn sóng nào, dù sao những Thiên Ma này cũng chỉ là tép riu.
Cường địch chân chính vẫn còn ở bên ngoài Tam Thập Tam Trọng Thiên.
Hàn Tuyệt nhìn xuống trăm vạn đệ tử trong Bách Nhạc Tiên Xuyên, khuôn mặt ai nấy cũng đều lộ ra vẻ cuồng nhiệt.
“Thiên Ma ở chư thiên vạn giới đã bị diệt trừ, đó là mong muốn của các ngươi?”
Hàn Tuyệt mở miệng nói, lời này lại lần nữa làm các đệ tử Ẩn Môn cảm thấy chấn động.
Bây giờ mới bao lâu?
Đối mặt với câu hỏi của Hàn Tuyệt, không ai dám tiếp lời, mọi người đều nghe ra được Hàn Tuyệt đang chuẩn bị giáo huấn mình.
“Kiếp nạn của Thiên Đạo vĩnh viễn không thể diệt trừ hoàn toàn, hôm nay có Thiên Ma, một ngày nào đó nhất định sẽ có kiếp nạn càng mạnh mẽ hơn, nếu các ngươi thật sự muốn bảo vệ Thiên Đạo thì nên nỗ lực tu luyện, nếu trăm vạn đệ tử Ẩn Môn ta đều là Đại La, Thiên Đạo có thể không cường thịnh sao?”
Lời Hàn Tuyệt nói quanh quẩn bên tai trăm vạn đệ tử, bọn hắn nghe vậy lại hổ thẹn không thôi.
Sở Thế Nhân cũng cảm thấy hổ thẹn.
Bọn hắn đều cảm thấy Thiên Đạo sắp diệt vong rồi, nhưng khi thấy Hàn Tuyệt ra tay bọn hắn mới hiểu, trong mắt cường giả nguy cơ diệt thế này chỉ là một trò đùa, không hơn.
Hàn Tuyệt nói: “Giải tán đi, các ngươi tu luyện cho tốt, đã gia nhập Ẩn Môn không được giữ tạp niệm, người dưỡng dục các ngươi không phải Thiên Đạo mà là Ẩn Môn.”
Ngay sau đó, Hàn Tuyệt biến mất tại chỗ, trở lại trong đạo quan.
Đả tọa trên Tam Thập Lục Phẩm Luân Hồi Diệt Thế Hắc Liên, Hàn Tuyệt mở lựa chọn hệ thống ra, chọn lựa chọn thứ nhất, lập tức xuất quan, tru diệt Thiên Ma.