Chương 754: Cổ Hoang Phật Chúng, Yêu tộc chiến với Thiên tộc
Trùng hợp thế nào, một canh giờ sau, Giải Ngọc cũng đi vào khách điếm này, còn ngồi ở bàn ngay bên cạnh hai người.
Hàn Tuyệt coi như không biết.
Hai phụ tử tiếp tục nói chuyện.
Hàn Thác bỗng nhiên tò mò hỏi: “Ngọa Long, tu vi ngươi ra sao?”
Tu hành 9000 năm, Hàn Thác đã trở thành Tiên Đế, kiến thức cũng coi như rộng, nhưng vị hòa thượng xấu xí trước mắt này khiến hắn cảm thấy cao thâm khó dò, tất nhiên không chỉ cao hơn hắn một tầng cảnh giới.
Hàn Tuyệt cười nói: “Tu vi của ta không quan trọng, lần kết giao này chỉ là tình cờ gặp mặt, ngày nào đó nếu ngươi cùng đường, có thể đến bái phỏng Thiên Đình hoặc Thiên tộc, bọn hắn đều sẽ thu nhận ngươi.”
Dứt lời, Hàn Tuyệt đứng dậy, chuẩn bị rời đi.
Hàn Thác vội vàng đứng dậy theo, nói: “Ngươi là tiên thần?”
Hàn Tuyệt bỏ lại một câu rồi biến mất ngay tại chỗ: “Không phải Tiên không phải Thần, chỉ là một khán giả bên ngoài chốn hồng trần.”
Khán giả?
Hàn Thác không hiểu ra sao.
Đúng lúc này.
Giải Ngọc bỗng nhiên đứng dậy đi tới, cười nói: “Huynh đài, ta có thể luận bàn với ngươi không?”
Hàn Thác nhìn về phía hắn ta, nhíu mày.
Sao mới có một người đi lại có thêm một người khác tới?
...
Hàn Tuyệt trở lại trong đạo quan, lập tức im lặng dò hỏi: “Tại sao Ngọc Bồ Đề lại phái Giải Ngọc tới tiếp cận nhi tử của ta?”
【 Cần khấu trừ 1600 trăm triệu năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
Sau đó Hàn Tuyệt tiến vào trong ảo giác diễn hóa.
Hắn đi vào trong một cung điện sáng sủa rộng rãi, trong điện mây mù lượn lờ, kim quang lóng lánh, hắn đưa mắt nhìn lại, nhìn thấy có vô số Phật Đà, đếm không xuể, có người nằm nghiêng trên nhụy sen, có người dựa vào yêu thú hung mãnh, có người đang nhắm mắt niệm kinh, còn có người đang không ngừng rơi lệ, đủ loại thần thái, tư thái.
Ánh mắt Hàn Tuyệt dừng trên Ngọc Bồ Đề.
Ngọc Bồ Đề là đạo nhân duy nhất ở nơi này, ngồi trên Thất Thập Nhị Phẩm Bạch Liên, tư thái siêu nhiên.
Hàn Tuyệt nhíu mày.
Đây là chỗ nào?
Phật môn?
Phật môn cao cấp hơn ở Tiên giới?
Bên cạnh Ngọc Bồ Đề còn có một bóng người vĩ ngạn, cả người tỏa ra cường quang, chỉ có thể nhìn thấy đường nét của người này mà thôi, là một cự Phật thân hình hơi gầy.
Cự Phật gầy gò mở miệng nói: “Gần đây khí vận Thiên Đạo suy giảm, Thiên Ma tán loạn, tuy nguy nan đã được giải trừ nhưng lại có dấu hiệu của Đại Đạo Lượng kiếp, các ngươi thấy thế nào?”
Hắn ta vừa dứt lời, Phật đàn bắt đầu xôn xao.
“Việc gì phải quan tâm Thiên Đạo, đều là hoa trong gương, trăng trong nước cả.”
“Thiên Đạo không chỉ có một, chúng ta không cần nhớ mãi không quên.”
“Thiên Đạo là khởi điểm của vạn vật, là cơ sở của Đại Đạo, chúng ta cần phải điều tra rõ ràng.”
“Cái gọi là Hồng Mông Ma Thần thật sự tồn tại sao?”
“Gần đây ở Cổ Hoang có vài vị Hỗn Độn Ma Thần xuất hiện, đại tranh chi thế sắp đến, bây giờ chúng ta chú ý tới Thiên Đạo không phải là chuyện tốt.”
...
Chư Phật bên nào cũng cho là mình đúng, tuy mỗi người góp một lời nhưng lại không hề gây ra ồn ào cãi vã, ngược lại khiến người ta bỗng dưng cảm thấy trong lòng yên tĩnh, như đang nghe giảng đạo.
Ngọc Bồ Đề chậm rãi mở miệng nói: “Việc này giao cho ta, các ngươi không cần để ý.”
Sau đó chư Phật đều im lặng.
Thế rồi ảo cảnh vỡ nát.
Hàn Tuyệt mở to mắt, cau mày.
Cổ Hoang ở trong Quy Khư Thần Cảnh, nói cách khác tất cả Phật đàn kia đều đến từ Quy Khư Thần Cảnh.
Cho nên Giải Ngọc tới đây là để điều tra Đại Đạo Lượng Kiếp?
“May mà ta đã trấn áp huyết mạch của Hàn Thác, không giải phóng hoàn toàn.” Hàn Tuyệt im lặng nghĩ.
Hắn bắt đầu quan sát Hàn Thác cùng Giải Ngọc.
Hai người ngồi vào cùng một bàn bắt đầu nói chuyện.
Sau một khoảng thời gian, quan hệ hai người đã tốt hơn nhiều, thậm chí còn hẹn nhau cùng đến Tiên giới.
Hàn Tuyệt không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể im lặng quan sát.
Ba năm sau.
Giải Ngọc và Hàn Thác tách ra, hai người đã là tri kỷ, chỉ là Giải Ngọc còn có việc, nên mới cáo từ Hàn Thác.
Hàn Tuyệt hỏi trong lòng: “Giải Ngọc có cho rằng Hàn Thác là Hồng Mông Ma Thần không?”
【 Cần khấu trừ một ngàn vạn năm thọ mệnh, có tiếp tục hay không 】
Tiếp tục!
【 Tạm thời không có 】
Hàn Tuyệt thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ cần không nghi ngờ Hàn Thác là tốt rồi.
Còn về Hàn Tuyệt, hắn đang trốn trong Đạo Tràng, căn bản không sợ.
Hàn Tuyệt điều chỉnh tâm thái, tiếp tục tu hành.
Dù sao vẫn còn lâu mới tới Đại Đạo Lượng Kiếp.
...
Từ sau khi Thánh Nhân tuyên bố muốn đề cử Thánh Nhân mới, toàn bộ Tiên giới đều chìm trong bầu không khí cuồng nhiệt.
Vì đại công đức, gần như tất cả đại năng đều đi lập giáo, giảng đạo, thành lập trật tự, sáng tạo thần thông vân vân, Tiên giới trăm hoa đua nở, đẩy mạnh tiến trình Thiên Đạo phát triển.
Bách Nhạc Tiên Xuyên vẫn bình yên như cũ, đối với Thánh vị, bọn hắn không quá quan tâm, dù sao bọn hắn cũng không ra ngoài được.
Một trăm năm nhanh chóng qua đi.
Trên bầu trời truyền đến một tiếng vang lớn, đinh tai nhức óc.
Hàn Tuyệt mở mắt nhìn lại, chỉ thấy một con Tam Túc Kim Ô thật lớn dẫn theo vô số yêu binh yêu thương đánh tới Thập Tam Trọng Thiên.
Yêu tộc khiêu chiến Thiên tộc!
Hàn Tuyệt nhướng mày, con Tam Túc Kim Ô này có phải bị ngớ ngẩn không vậy?
Trực tiếp khiêu chiến chủng tộc Thiên Đạo!
Hàn Tuyệt bấm ngón tay suy tính, biểu cảm trở nên cổ quái.
Kỷ Tiên Thần và cả đám thuộc hạ đều không ở Thiên tộc, Tiên Thần hiện đang trấn thủ Thập Tam Trọng Thiên đều đến từ các giáo phái khí vận khác.
Chẳng lẽ Kỷ Tiên Thần thông đồng với Yêu tộc, mượn dao giết người?
Có chút thú vị.
Hàn Tuyệt phát hiện ra Yêu tộc đã hình thành quy mô, số lượng yêu binh vượt qua một ngàn vạn, tuy tu vi đa phần đều rất yếu, nhưng ít nhất khá khả quan về phần thanh thế.
Trận chiến này diễn ra trong mấy chục năm, cuối cùng Yêu tộc và Thiên tộc lưỡng bại câu thương.
Trong lúc nhất thời, thanh danh Yêu tộc vang dội!
Trong mắt chúng sinh, Thiên tộc chính là thế lực cường đại nhất!
Hàn Tuyệt lại nhìn thấy Thiên tộc đang nhún nhường vô cùng. Sau khi đại chiến mở ra, những tồn tại từ Thần Cảnh trở lên đều rút lui.