Thời gian trôi qua thật nhanh chóng.
Buồi chiều tan học, Hướng Nhật vẫn bị các nàng bỏ lại phía sau, chỉ có thể đi về nhà một mình.
Đối với việc này hắn cũng không có gì dị nghị, dù sao cùng một đám mỹ nữ đi chung, mà các mỹ nữ này cơ hồ là tất cả các mỹ nữ của trường, thật sự dễ làm cho người khác chú ý, hắn cũng sợ xuất hiện tình huống giống sáng nay.
Việc duy nhất hắn lo lắng chính là hôm nay mỹ nữ sư phụ Tống Thu Hằng không có đến trường. Hắn cũng hỏi qua nữ nhân điên nhưng chỉ lấy được câu trả lời lạnh nhạt: không biết!
Bất đắc dĩ, Hướng Nhật cân nhắc xem tự mình có nên đến nhà nàng thăm một chút.
Đang nghĩ như thế nào để móc ra địa chỉ nhà Tống Thu Hằng từ điên nữ nhân, đột ngột từ phía sau truyền đến âm thanh
"Hướng Quỳ".
Hướng Nhật hai mắt nhất thời tỏa sáng, bởi vì âm thanh này quá quen thuộc, chính là Văn Văn. Hắn liếc mắt phía trước một cái không thấy bóng dáng các đại tiểu thư rồi sau đó mới yên tâm xoay người sang chỗ khác.
Quả nhiên nhìn thấy Hác đại tiểu thư mặc một thân trang phục nhẹ nhàng, lúc này đang linh hoạt đi tới trước mặt mình.
- Các người chuyển nhà rồi sao?
Hách Tiện Văn đi tới ôn nhu hỏi.
- Đúng vậy!
Hướng Nhật có chút xấu hổ, việc chuyển nhà hắn vốn chuẩn bị chính mình nói ra, bây giờ lại bị Hách tiểu thư chủ động hỏi, điều này làm cho hắn có cảm giác như yêu đương vụng trộm bên ngoài bị thê tử sớm biết tình hình cụ thể, gãi gãi cái ót nói.
- Vốn anh định tìm thời gian nói với em, bất quá.
Hác Tiện Văn sẽ không để cho nam nhân khó chịu, lập tức cắt đứt lời hắn:
- Không có việc gì, An An đã nói cho em biết rồi.
Vẻ mặt Hướng Nhật nhất thời buông lỏng, còn nói thêm:
- Văn Văn, bây giờ em muốn đi xem một chút không?
Hác Tiện Văn đầu tiên lộ ra vẻ chờ mong, lại suy nghĩ gì đó, có chút khó xử nói:
- Chỉ sợ hôm nay không được, mẹ em mời anh tới nhà em ăn cơm.
- Mẹ em mời anh.ăn cơm?
Hướng Nhật há hốc miệng kinh ngạc, lúc nào bà mẹ vợ tương lai đối với mình tốt như vậy? Chẳng lẽ là bởi vì ngày đó trợ giúp nàng nên muốn bày tỏ lòng biết ơn đối với mình, hoặc là chuẩn bị dùng mỹ thực hòng chặn miệng mình để tránh cho mình đem chuyện đêm đó nói ra?
- Anh làm gì mà ngạc nhiên như vậy chứ?
Hác Tiện Văn có chút buồn cười, vẻ mặt của nam nhân thật sự rất đặc sắc, bất quá, lúc đầu khi nghe mẫu thân bảo mình mời nam nhân nàng cũng kinh ngạc không thôi, nên nam nhân có phản ứng vậy cũng bình thường.
- Không phải ngạc nhiên mà anh chỉ là có chút sợ hãi, nhạc mẫu lão nhân gia hôm nay sao rãnh rỗi nhớ đến anh thế!
Hường Nhật miệng ba hoa lấp liếm.
Mặt Hác Tiện Văn đỏ ửng, hiển nhiên là bị nam nhân kêu lên
"nhạc mẫu" làm cho trở thành như vậy, thấp giọng hỏi:
- Anh tới chứ?
- Đương nhiên rồi, lão bà của anh tự mình mời sao anh có thể không đi được chứ?
Hường Nhật lộ ra vẻ mặt không đi thì rất có lỗi với lương tâm đáp lời.
Thấy vậy Hác Tiện Văn trong lòng liền cảm thấy ngọt ngào, đột nhiên nhíu mày:
- Vậy còn An An các nàng thì sao?
- Đừng lo, anh gọi điện thoại là được.
Hường Nhật nói là làm, vội vàng móc điện thoại ra gọi, đem mọi việc nói rõ, An tiểu thư ở đầu dây bên kia không biết là xuất phát tâm tư gì, không có phản đối mà tựa hồ còn cao hứng, cuối cùng còn bảo nam nhân ở Hách gia chơi thêm một lúc, đừng có về nhà sớm.
Hướng Nhật cũng có một chút mơ hồ đoán được trong lòng An tiểu thư vẫn có chút dấm chua, chỉ là hắn còn không dám tin, một đại tiểu thư ngang ngạnh thích ghen thế mà tự dưng hào phóng đem nam nhân của mình đẩy vào lòng nữ nhân khác.
Vội vã cúp điện thoại, Hướng Nhật cùng Hách đại tiểu thư hướng khu biệt thư Chân Long đi tới.
Trước số nhà 58 khu biệt thự cao cấp Chân Long.
Mở cửa chính là nha đầu
" Hảo Mông", vừa thấy được trước cửa là lưu manh lão sư, con mắt sáng lên giống như cái bòng đèn 100W, cười ngọt.
- Lão sư tới!
Hướng Nhật trực tiếp vò vò đầu nhỏ của cô nàng, trong miệng trêu đùa:
- Tiểu nha đầu, gần đây có ngoan không a, có học bài nghiêm túc hay không?
- Lão sư nói cái gì a, đừng xem người ta như tiểu hài tử có được hay không?
Tiểu nha đầu đang muốn làm nũng, đột nhiên thoáng thấy bóng dáng quen thuộc sau lưng lão sư, nhất thời như chuột thấy mèo.
- Tỷ tỷ.
- Còn không đi làm bài tập đi?
Hác Tiện Văn đi tới, mắt lạnh lẽo nhìn về phía muội muội của mình.
"A" tiểu nha đầu không dám nói gì nữa, thành thật lên lầu trở về phòng của mình, bất quá trước khi đi hướng lão sư nháy mắt hi vọng đối phương có thể theo nàng cùng nhau đi vào phòng mình.
Hướng Nhật coi như không phát hiện, thấy tiểu nha đầu dậm chân rời đi mới hướng bên người Hách đại tiểu thư nói:
- Văn Văn, nó lớn rồi, không nên đối với em nó quá nghiêm khắc như thế chứ!
Hác Tiện Văn bất đắc dĩ nói:
- Nha đầu kia thành thói quen, nếu như em đối nó tốt một chút sợ rằng nó còn hoài nghi em không phải là tỷ tỷ của nó nữa kìa.
- Có lẽ vậy!
Hướng Nhật rất đồng cảm gật đầu, hắn cũng cho rằng khả năng này rất lớn, trong mắt tiểu nha đầu này, tỷ tỷ giống như một lãnh diện nhân không có cảm tình, nếu thật sự đối với nàng tốt hơn một chút, sợ rằng tiểu nha đầu sẽ sinh ra ý nghĩ như Văn Văn vừa nói không chừng.
Hai người đang nói về tiểu nha đầu thì Hác phu nhân từ trong bếp đi ra, có lẽ trong bếp nghe được động tĩnh ỏ bên ngoài nên mới quyết định đi ra nhìn một cái. Vừa thấy Hướng Nhật ở đây thì ánh mắt hơi phức tạp một chút:
- Tiểu Hướng đến rồi à!
Tiểu Hướng? Hướng Nhật nghe được trong lòng cảm thấy lạnh không thôi, nhớ lần trước gặp mặt còn gọi Hướng tiên sinh, hoàn toàn coi mình là ngoại nhân, lúc này vừa gặp mặt đã thân mật như vậy, làm cho hắn trong nhất thời có chút không thích ứng.
Hác Tiện Văn thì lại mừng rỡ trong lòng, vốn nàng còn sợ mẫu thân cùng nam nhân không hoà hợp sẽ phản đối tình cảm của mình, bây giờ xem ra, mặc dù không biết là nguyên nhân gì làm mẫu thân thay đổi, nhưng tình huống như vậy chắc chắn là tốt nhất.
Hướng Nhật lúc này mới hoàn hồn, biến tướng vuốt mông ngựa nói:
- Bá mẫu mời ta đến ăn cơm, ta nào dám không đến chứ?
Vẻ mặt Hác phu nhân thoáng vui một chút, rồi xoay sang nữ nhi nói:
- Văn văn, con xuống phòng bếp thay mẹ xem một chút, mẹ cùng Tiểu Hướng có chút việc muốn nói.
Mặc dù không rõ mẫu thân muốn cùng nam nhân nói cái gì, nhưng Hác Tiện Văn cũng không có phản đối, nghe lời đi vào phòng bếp.
Hác phu nhân lúc này mới dẫn Hướng Nhật đi tới ghế sa lon trong phòng khách, hai người ngồi vào chỗ của mình.
Hướng Nhật nghi hoặc mở miệng hỏi trước:
- Không biết bá mẫu có lời gì muốn nói với ta?
- Ta hỏi ngươi, ngươi có phải hay không thật sự thích Văn Văn?
Hác phu nhân nghiêm mặt nói, ngữ khí thậm chí nghe còn mang một ít sắc bén.
- Đương nhiên!
Hướng Nhật khẳng định nói. Đồng thời cũng hiểu được, vấn đề của Hác phu nhân xem ra không có đơn giản như vậy, khẳng định còn có hậu chiêu lợi hại hơn chờ đợi mình.
Quả nhiên, nghe được nam nhân trả lời như vậy, Hác phu nhân nghiêm khắc hỏi đến:
- Vậy như thế nào ngươi lại cùng nữ nhân khác ở chung một chỗ, mà không chỉ một người?
- Cái này.
Hướng Nhật quả thật không nghĩ tới đối phương đột nhiên hỏi việc này, nhất thời trở tay không kịp, nhìn thần sắc Hác phu nhân, như là đã biết rõ mọi việc của mình, vì vậy thử dò xét:
- Bá mẫu đã điều tra rõ ràng sao?
- Như thế nào? Ta là cái loại người ăn nói ba hoa sao? Hay là ngươi không muốn thừa nhận?
Hác phu nhân lạnh lùng đáp, lại tiếp tục nói:
- Các cô gái này có Sở gia nữ nhi, còn có thị trưởng thiên kim.Còn muốn ta tiếp tục nói hết sao?
- Này không cần.
Hướng Nhật vô tội vuốt vuốt cái mũi, xem ra Hác phu nhân đã sử dụng thời gian một hai ngày vừa rồi để điều tra về mình.
Thấy bộ dáng nam nhân vẫn còn giả bộ vô tri vô giác, Hác phu nhân tức giận, ngữ khí cao vút lên:
- Nếu như ngươi thật sự thích Văn Văn, như vậy rời khỏi các cô gái đó, sau này cũng không được cùng các nàng liên lạc!
Nguyên lai là có chủ ý này, Hướng Nhật trong lòng bình tĩnh xuống, sắc mặt không thay đổi cự tuyệt.
- Xin lỗi, ta làm không được!
- Ngươi nói cái gì!
Hác phu nhân mở trừng hai mắt.
- Ta cho ngươi biết, làm người cũng đừng quá tham lam! Nếu không kết quả là cái gì đều không chiếm được!
- Ta làm không được!
Hướng Nhật lại thản nhiên lập lại một lần nữa, không có để ý vẻ mặt khó coi của Hách phu nhân.
- Được! Vậy ngươi sau này cũng đừng cùng Văn Văn gặp gỡ!
Hác phu nhân nghiến răng nói.
- Bà nói những việc ta đều làm không được!
Hướng Nhật vẫn là nọ vậy bộ dáng muốn chết không sống.
Hác phu nhân bị chọc tức điên người, cho tới bây giờ nàng chưa từng thấy nam nhân bị người vạch trần ở bên ngoài có nhiều nữ nhân còn có thể vô sỉ trả lời giống như vậy.
- Ngươi không sợ ta đem việc này nói cho Văn Văn biết sao?
- Tự nhiên!
Hướng Nhật vẻ mặt bình tĩnh ném hai chữ này, ngược lại lấy remote trên bàn mở tv lên. Về phần uy hiếp của Hách phu nhân, hắn không một chút nào để ở trong lòng, bởi vì điều Hác phu nhân muốn thì Hác Tiện Văn đã sớm biết rồi, chẳng qua là giấu diếm Hách phu nhân mà thôi.
Biểu hiện của nam nhân hoàn toàn ngoài ý liệu của Hách phu nhân, mặc dù nàng hận đến nghiến răng, bất quá thấy chính mình uy hiếp vô dụng, nàng lại dùng đến thủ đoạn nhu hòa.
- Tiểu Hướng, ngươi phải biết rằng, Văn Văn là thật tâm thích ngươi, điểm ấy ta có thể nhìn ra được, trước kia bộ dáng nó luôn lạnh như băng, lúc cùng ngươi ở cùng một chỗ ta mới nhìn thấy nó ngẫu nhiên cười một chút. Ngươi chẳng lẽ sẽ nhẫn tâm thương tổn nó sao?
- Như vậy bá mẫu sẽ hy vọng ta thương tổn cô gái khác sao?
Hướng Nhật cũng không quay đầu lại mà hỏi ngược lại.
Hác phu nhân sửng sốt, lập tức hiểu được lời khuyên của mình không có hiệu quả, vốn là muốn lợi dụng điểm này đưa nam nhân đi vào khuôn khổ, không nghĩ đến đối phương lại dùng một chiêu giống nhau phản kích, điều này làm cho nàng cũng không còn giữ bình tĩnh trong lòng, hung tợn nói:
- Vô luận như thế nào, nếu như ngươi không thể rời khỏi các cô gái đó, ta sẽ không cho Văn Văn cùng ngươi gặp gỡ!
Hướng Nhật có chút xem thường bĩu môi.
- Bá mẫu hình như đã quên chuyện đêm đó?
- Ngươi đang uy hiếp ta?
Hác phu nhân trầm mặt xuống. Không nhắc đến chuyện đêm đó thì thôi, nhắc tới chuyện đêm đó, nàng tâm tình càng thêm uất hận. Bởi vì ở đêm đó, chuyện nàng thiếu chút nữa bị người cường bạo vừa lúc bị nam nhân không biết trái phải trước mặt này thấy được, hơn nữa đối phương thậm chí còn nhìn thấy hết thân thể của nàng.
- Bá mẫu cũng không phải đang uy hiếp ta sao?
Hướng Nhật không có chút nào quan tâm tới sắc mặt khó coi của Hác phu nhân.
Hách phu nhân dứt khoát nói:
- Ngươi có nói ra cũng vô dụng, chuyện cũng đã qua, ngươi xem sẽ có bao nhiêu người tin tưởng ngươi?
Hướng Nhật ung dung nói:
- Không ai tin tưởng sao? Ta nghe nói đêm đó sau tiệc rượu bắt hai tên bắt cóc giả mạo bồi bàn bị trả thù dã man, hơn nữa bộ vị quý giá của bọn họ cũng không còn toàn vẹn, cảnh sát đang toàn lực truy tìm manh mối, ngươi nói việc này có xem được là đầu mối.
Hướng Nhật cũng không có nói cho hết lời, bởi vì hắn biết, lấy sự thông minh của Hác phu nhân hẳn là hiểu được hàm ý của hắn.
Hác phu nhân tự nhiên nghe được ý tứ trong lời nói của nam nhân, cố nén giận dữ nói:
- Tốt! Ta có thể mặc kệ chuyện ngươi cùng Văn Văn gặp gỡ, bất quá ngươi cùng nhiều cô gái như vậy ở cùng một chỗ, chuyện này ta sẽ tuyệt đối không giấu diếm nó.
- Bá mẫu có cần phải làm chuyện tuyệt tình như vậy sao?
Hướng Nhật động tâm, ra vẻ sợ hãi nói.
- Có!
Thấy đối phương có bộ dáng lo lắng không yên, Hác phu nhân cười cười, trên mặt lộ vẻ đắc ý, bất quá lại bỏ thêm một câu.
- Nếu như Văn Văn biết có nhiều cô gái như vậy ở cùng một chỗ với ngươi, ta sẽ tuyệt đối không ngăn trở các ngươi quan hệ, các ngươi muốn lúc nào ở cùng một chỗ cũng có thể.
- Bá mẫu nói chuyện giữ lời chứ?
Vốn cái đề nghị này Hướng Nhật chuẩn bị đề cập, không nghĩ tới bị Hác phu nhân đoạt trước, bất quá điều này cũng đúng với ý nguyện.
- Đó là tự nhiên!
Hác phu nhân còn không có ý thức được điều chính mình đề nghị lại nằm đúng trong kế hoạch của nam nhân, còn tưởng rằng mình bắt được nhược điểm của đối phương.
- Tốt, bây giờ ta gọi Văn Văn lên!
Hướng Nhật có vẻ mất kiên nhẫn, hắn không thể chờ đợi được thời điểm nhìn bộ dáng kinh ngạc hoặc là không dám tin của Hác phu nhân khi nghe được Hác Tiện Văn trả lời, hẳn là rất thú vị a? Hướng Nhật ác ý phỏng đoán.