Trở lại cao ốc Empire State, sự háo hức trong lòng Hướng Nhật nhanh chóng bị dập tắt, bởi vì sau khi tiến vào phòng của nữ hoàng, hắn thấy Thư Dĩnh đã trở về, ngay cả cô nàng mê tín kiểu phong kiến Monica cũng có mặt, lúc này hai người đang ngồi trong phòng khách nói nói cười cười với nữ hoàng.
- Hướng tiên sinh đã trở về.
Nữ hoàng vừa hay lại ngồi ở vị trí quay mặt về phía cửa, là người đầu tiên phát hiện nam nhân đi vào, bởi vì ngại bên cạnh còn có Thư Dĩnh, nữ hoàng rất có chừng mực, cũng không gọi Hướng Nhật theo cách thân mật là
"Jack" nữa.
Thư Dĩnh cùng Monica cùng quay đầu lại, trong mắt rõ ràng mang theo vẻ vui mừng:
- Hướng Quỳ, chuyện của bạn anh đã giải quyết xong chưa?
Hướng Nhật nhìn lướt qua nữ hoàng, biết nàng đã kể lại cho Thư Dĩnh những lời mình nói với nàng ta lúc nãy, gật gật đầu, nói:
- Xong rồi, tất cả đều ổn.
- Vậy là tốt rồi!
Thư Dĩnh mỉm cười, chợt nhớ tới cái gì đó, lôi một đống túi giấy được đóng gói tinh xảo đặt dưới chân ra:
- Đúng rồi, em mua quần áo cho anh nè.
- Lại mua cho anh?
Hướng Nhật có chút dở khóc dở cười, Thư tiểu thư giờ lại có sở thích mua quần áo cho hắn.
- Đúng vậy, cả ngày anh cứ mặc mấy bộ bình dân kia, như thế quá cứng nhắc, lần này em đã chọn cho anh hai bộ âu phục.
Thư Dĩnh lấy từ trong túi giấy ra một bộ âu phục màu đem được gấp cẩn thận, có vẻ như là muốn hắn thay ngay tại đây.
Hướng Nhật vội vàng nhắc nhở:
- Em sẽ không bắt anh thử đồ ngay tại đây chứ?
Thư Dĩnh chưng hửng, do nhất thời quá cao hứng, nàng quên mất rằng đây không phải phòng của nam nhân, mà là phòng của một nữ nhân, nghĩ tới việc nam nhân phải cời y phục lộ ra mình trần trước mặt nữ nhân khác, trong lòng mặc dù có hơi không vui, nhưng lời nói đã ra khỏi miệng, nếu bây giờ sửa lại thì có vẻ như mình quá nhỏ nhen:
- Vậy thì sao chứ, Teru tiểu thư và Monica tiểu thư cũng đâu phải người ngoài.
Hướng Nhật cũng hết cách, Thư tiểu thư đã nói đến nước này rồi, nếu hắn còn tiếp tục từ chồi, rõ ràng sẽ làm cho nữ hoàng và Monica cảm thấy hắn coi các nàng là người ngoài. Thực ra, hắn cũng không ngại bị người khác nhìn thấy mình cởi trần, chủ yếu là nói thế nào cũng không thể thay quần được, thay quần trước mặt hai cô gái không phải bà xã mình, cho dù da mặt hắn rất dày, nhưng vẫn thấy xấu hổ. Như thế, chỉ có thể thay áo.
Mặc âu phục vào, thắt nút áo xong xuôi, Hướng Nhật đang định ngắm nghĩa xem mình thế nào thì mấy người Thư Dĩnh đã sáng hết mắt lên.
Mặc dù dáng người không cao, nhưng chân lại rất dài, có thể nói hắn là một cái giá treo quần áo rất chuẩn, mà bộ âu phục này là do Thư Dĩnh đích thân chọn, nàng chọn dưạ đúng vóc người của hắn, mặc dù thân hình thoạt nhìn có hơi gầy một chút, nhưng lại toát ra khí chất nho nhã, làm cho người ta có cảm giác rất ôn hoà ấm áp. Không giống những kẻ cơ bắp, chỉ gây cho người ta cảm giác thô lỗ.
Thư Dĩnh tiến tới chải chuốt lại đầu tóc cho hắn, lúc này mới vừa lòng nói:
- Như vậy dễ nhin hơn nhiều!
Monica ở một bên cũng tán thành:
- Không sai, Jack tiên sinh thay âu phục vào trông, rất giống giám đốc một công ty.
Nữ hoàng cũng mỉm cười nhìn hắn, trong mắt ánh lên vẻ tán đồng.
Hướng Nhật không quá để tâm đến đánh giá của Monica, nhưng thấy vẻ tán đồng trong mắt nữ hoàng thì trong lòng hắn lại háo hức, thầm nghĩ, nữ hoàng còn muốn về Trung Quốc với mình để du lịch một chuyến, nhất định không thiếu cơ hội ở cùng nhau, nói không chừng sau này có thể thu hồi lại hết những gì đã lãng phí lúc này.
Nghĩ như vậy, tâm trạng vốn đang có phần sa sút của Hướng Nhật cũng bình thường trở lại, mặt cười tươi như hoa:
- Thực sự rất dễ nhìn sao? Xem ra sau này tôi phải thường xuyên mặc âu phục.
- Phải nên như vậy từ lâu rồi.
Thư Dĩnh thầm thì, đối với việc để nam nhân lần thứ hai làm cho hai cô nàng kia cảm thấy
"hâm mộ", ít nhiều gì nàng cũng hơi hối hận.
Lúc này, nữ hoàng ở bên cạnh đột nhiên nói:
- Hướng tiên sinh, có một chuyện riêng ta cần sự giúp đỡ của anh, không biết có đựoc không?
Lời mặc dù nói với nam nhân, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía Thư Dĩnh.
Thư Dĩnh cũng không có ghen, mặc dù nghe nữ hoàng nói là
"chuyện riêng", rõ ràng là không muốn cho người ngoài biết, có ý muốn nói riêng với nam nhân, nhưng đối phương khi nói lại nhìn mình, điều đó có nghĩa là Teru tiểu thư cũng để ý tới sự có mặt của
"vị hôn thê" là mình ở đây, sợ mình hiểu lầm. Trong lòng cảm thấy mình được coi trọng, thế là Thư Dĩnh nhìn nam nhân và nói:
- Hướng Quỳ, Teru tiểu thư có chuyện cần nhờ anh, anh đừng nói là không giúp nhé.
- Làm gì có chuyện ấy, Teru.tiểu thư cũng là bạn của anh.
Hướng Nhật thiếu chút nữa lỡ miệng, may mà kịp thời bổ sung.
Nữ hoàng nhìn Hướng Nhật bằng ánh mắt đầy thâm ý:
- Hướng tiên sinh, anh đi cùng ta một chuyến chứ?
Nói xong liền cất bước đi trước, hướng về phía phòng ngủ vốn đã được thay một cánh cửa mới.
Hướng Nhật cũng không chậm trẽ, đi theo vào ngay, trong lòng thầm nghĩ, nữ hoàng bảo mình vào phòng ngủ, không phải là muốn làm chuyện kia đấy chứ, thật quá lớn mật, bởi vì hai người Thư Dĩnh ở ngay bên ngoài. Tuy nhiên lo lắng thì lo lắng, nhưng trong lòng Hướng Nhật cũng nẩy sinh một thứ cảm giác kích thích trước nay chưa từng có, bà xã ở bên ngoài, trong tình huống chỉ cách nhau một cánh cửa, mình lại cùng một cô gái khác yêu đương vụng trộm, thế này quả thực quá, quá.kích thích.
Mang theo tâm trạng kích động, Hương Nhật đi vào phòng ngủ, lúc này nữ hoàng đi ở phía trước xoay người lại, khoá cửa cẩn thận, sau đó nhìn thẳng vào Hướng Nhật, nói:
- Còn nhớ chuyện ta đã đáp ứng anh không? Jack?
- Có.
Hướng Nhật xấu hổ gật gật đầu, chủ yếu là vì ngay cả hắn cũng cảm thấy mình cùng nữ hoàng hôn nhau không phải chuyện gì quang mình chính đại.
- Ư.
Không đợi Hướng Nhật ưng thuận, nữ hoàng đã ôm lấy cổ hắn, dâng lên một nụ hôn nồng nhiệt.
Lần này Hướng Nhật không còn thấy bối rối như lần đầu bị nữ hoàng hôn, ngược lại còn ôm đối phương, hai người quấn lấy nhau. Tuy nhiên bởi vì có bài học từ lần đầu tiên, Hướng Nhật cũng không dám động thủ động cước, sợ vạn nhất mình có hành động nào quá đà sẽ khiến nữ hoàng cự lại, cho nên chỉ cùng nữ hoàng ôm hôn mãi không thôi.
Lúc trước, Hướng Nhật chỉ xem nữ hoàng như hồng nhan tri kỷ của mình, nhưng qua lần hôn nhau nồng nhiệt đầu tiên, Hướng Nhật càng nhận ra rằng nữ hoàng là một nữ nhân, hơn nữa còn là một nữ nhân thành thục gợi cảm. Có cơ hội như vậy, với lại giờ đã hôn nhau rồi, cũng chưa chắc không thể tiến thêm bước nữa. Ôm lòng tham vô đáy, Hướng Nhật càng ôm chặt nữ hoàng, cứ như là muốn ép cả người nàng rúc trong lồng ngực mình, mặc dù tay không thể sờ, nhưng ngực rõ ràng có thể cảm giác được rằng hai gò bồng đảo trước ngực nữ hoàng vì bị mình ra sức ép vào nên biến đổi thành đủ các loại hình dạng, từ đó trong đầu Hướng Nhật có thể tưởng tượng ra sự trơn mịn và mềm mại của nó.
Cho đến lúc nữ hoàng không thở nổi nữa, khuôn mặt đỏ bừng, chủ động đẩy hắn ra, Hướng Nhật mới ý thức được là nữ hoàng không thể nín thở lâu đến mức biến thái như hắn.
Sau khi hôn nhau nồng nhiệt, hai người nhìn nhau, mặt ai cũng hơi đỏ, dù sao trước đó quan hệ giữa hai người chỉ là bạn bè, nhưng sau vài ngày ngắn ngủi, loại quan hệ bạn bè này đã nâng lên một mức độ khác, ám muội đến lạ lùng. Có lẽ là trong lòng hai người đều nghĩ đến mỗi quan hệ lúc trước, bầu không khí lâm vào trầm mặc.
Nữ hoàng cũng không khôi phục lại vẻ bình thản nhanh như lần đầu, dường như có chút xấu hổ, dù sao lần trước có thể giải thích là vì muốn cảm tạ ân cứu mạng của nam nhân nên mới dâng lên một nụ hôn nồng nhiệt làm lễ tạ ơn, nhưng lần này thì khác, không có lý do gì để vin vào nữa. Chẳng lẽ bởi vì mình thích cùng nam nhân này hôn môi? Đây cũng không phải là cách giải thích tốt.
Hương Nhật thì ngược lại, đã có kinh nghiệm một lần, thấy bầu không khí có chút khó xử, hắn bèn đánh trống lảng:
- Teru tiểu thư, ngày mai tôi phải về nước.
- Nhanh như vậy sao? Vậy ta cũng cần chuẩn bị một chút.
Nữ hoàng có phần kinh ngạc, tiếp theo bỗng nhiên hỏi:
- Đúng rồi, anh nói với Thư tiểu thư chưa?
- Còn chưa kịp nói với cô ấy.
Hướng Nhật nói, thực ra hắn chỉ vừa có quyết định này lúc trên đường trở về, bởi vì phiền toái của hai người Du, Trương cơ bản đã giải quyết xong.
Sau khi nghe mấy lời bịa đặt của mình, đám thế gia kia bị hù dọa thành ra như vậy, ắt hẳn trong đầu sẽ không còn ý niệm tìm hai người Du, Trương trả thù. Hơn nữa, cho dù không có lời nói dối
"quỷ hút máu có khả năng trở lại trả thù", sau khi chứng kiến màn biển diễn của mình, đám thế gia kia không thể không e ngại mình - một người có thể đánh cho quỷ hút máu bỏ chạy. Gây sự với Du Tiểu Cường và Trương Thái Bạch cũng tức là đắc tội với mình, cho nên chắc chắn bọn chúng không dám gây phiền toái cho hai người Du, Trương.
Nói cách khác, mình rốt cuộc cũng có thể về nước, lại nói tiếp, đã lâu không gặp mấy người Sở Sở, nữ cảnh quan, trong lòng đúng là hết sức nhung nhớ.
Huống chi, còn có một chuyện, Hướng Nhật cũng chưa quên, mình tới Mĩ đã vài ngày rồi, mai trở về là vừa kịp dự tiệc sinh nhật của Tô Úc, tiệc tổ chức ở công ty. Thân là ông chủ, chuyện đã nhận lời, sao có thể không làm cơ chứ? Nhớ tới vẻ cầu khẩn trong mắt Tô Úc khi lên tiếng mời mình, Hướng Nhật cũng không đành lòng để nàng thất vọng.
Nghe nam nhân nói quyết định trở về của hắn ngay cả Thư tiểu thư cũng không biết, nữ hoàng không biết nghĩ tới điều gì, cười rất là vui vẻ:
- Vậy chờ ta đi đặt vé máy bay, bay sáng hay chiều?
Hướng Nhật đắn đo một chút:
- Buổi sáng đi! Về phương diện này cô thạo hơn, tiền vé máy bay đợi lúc cô trở về tôi sẽ trả!
Thấy nam nhân đặt nặng chuyện tiền bạc như vậy, nữ hoàng có hơi bất mãn:
- Jack, anh có biết ta không thích anh ở điểm nào không?
Hướng nhật giật mình, không biết mình nói sai cái gì:
- Chỗ nào?
- Mỗi khi nói tới tiền bạc, anh đều không coi ta là bạn!
Nữ hoàng nhìn nam nhân, vẻ mặt có chút mất hứng.
- Vậy được rồi, cô đi đặt vé máy bay trước, tiền vé tôi sẽ không trả nữa. Chưa hết, sau này không có tiền tôi sẽ tìm ngươi, muốn mua gì cũng ghi nợ tên cô, thế tức là tôi coi cô là bạn đúng không?
Hướng Nhật nói đùa, nếu thực sự như vậy, mình khác gì một tên bám váy đàn bà đâu.
Nữ hoàng cười khanh khách:
- Ta thì không sao cả, nhưng anh có thể làm vậy sao?
Hướng Nhật nhún vai bất đắc dĩ, nữ hoàng đã nhìn thấu mình ở điểm này.
Thực ra, cho tới nay, khi qua lại với nữ hoàng Hướng Nhật đều muốn tiền nong rõ ràng, chính là vì để cho mình không cảm thấy mình giống một kẻ ăn bám. Nối đổi là Tinh Tinh hoặc là ông anh vợ, Hướng Nhật tuyệt đối sẽ không khách khí, người ta chịu trả hộ thì mình tội gì phải bỏ tiền, đây chính là vấn đề nguyên tắc.