- Có phải cảm thấy ta cực kỳ đáng ghét hay không, rất muốn cắn ta một miếng?
Hướng Nhật thấy cô nàng tây dương tóc vàng im lặng không lên tiếng, thay đối phương nói ra ý nghĩ trong lòng, vừa nói vừa ăn cơm rang trứng trong bát:
- Ngươi có thể lựa chọn không cùng ta nói chuyện, ta cũng có thể lựa chọn ngày mai có gọi điện thoại cho Matthew giáo chủ hay không.
- Lẽ nào ngươi chỉ biết uy hiếp một phụ nữ như vậy?
Anna rốt cuộc phá bỏ trầm mặc, hai ánh mắt phẫn hận giống như hai thanh kiếm sắc bén, đâm thẳng vào Hướng Nhật.
- Uy hiếp?
Hướng Nhật nhắc lại câu nói của cô nàng tây dương tóc vàng, lạnh lùng cười cười.
- Ta đây cũng muốn hỏi một chút, là cái nguyên nhân gì khiến cho ta làm như vậy đây?
Anna cắn môi, không nói chuyện.
Hướng Nhật nói tiếp:
- Đây đều là ngươi bức ta, lúc trước ta cũng không trông cậy vào ngươi giúp ta bưng trà rót nước giặt quần áo làm cơm, có thể đối với ta hơi kính trọng một chút là được. Thế nhưng nhìn thái độ của ngươi, ta cho ngươi ăn cho ngươi ở, nhận được hồi báo là cái gì?
Hướng Nhật càng nói càng giận:
- Có thể là ta quá nhân từ một chút rồi, có thể dễ dàng tha thứ cho ngươi đến bây giờ? Ngươi phải vui mừng, ngươi gặp phải chính là một người chủ nhân như ta vậy, nếu như thay đổi nam nhân khác, ngươi cho là ngươi bây giờ còn có thể vẫn duy trì thân thể trong sạch? Đừng tưởng rằng năng lực dị năng có thể bảo hộ được bản thân, nói cho ngươi, nam nhân thật sự muốn làm mấy chuyện xấu với một nữ nhân, có rất nhiều biện pháp, tỷ như dùng thuốc, chờ sau khi ngươi hôn mê đi, đối phương muốn thế nào đều được.
Anna nghe được cả người không nhịn được run lên, nếu như thực sự gặp phải cái loại tình huống theo như lời nam nhân nói, vậy quả là sống không bằng chết.
Hướng Nhật rất hài lòng nhìn thân thể mê người đang run rẩy trong phòng khách tối đen kia, kỳ thật hắn không chỉ đang miêu tả cái loại hậu quả đáng sợ đó cho Anna, cũng là là ám chỉ, nếu như đối phương không thức thời, chính mình không chừng sẽ sử dụng loại biện pháp này để đối phó nàng.
Hướng Nhật biết, lấy đầu óc không tính là ngu ngốc của cô nàng tây dương tóc vàng, hẳn là có thể nghe ra ý nghĩa sâu xa trong lời nói của mình. Suy nghĩ một chút, đột nhiên cười quỷ dị:
- Ngươi biết nô lệ là làm cái gì không? Không những không có đầy đủ thân thể tự do, hơn nữa còn phải vì chủ nhân làm công việc rất khổ cực, nếu như là một nữ nô lệ, còn phải hầu hạ giấc ngủ cho chủ nhân.
- Ngươi giết ta đi!
Hướng Nhật còn chưa nói xong, nghe được bốn chữ
"hầu hạ giấc ngủ " Anna đã mãnh liệt phản kháng.
- Nữ nhân ngốc, không có việc gì thì thích đi tìm chết à.
Hướng Nhật có chút nổi giận, xem ra cô nàng tây dương này vẫn là không muốn minh bạch ý tứ của mình, mình đã nói nhiều như vậy, chẳng qua chỉ là muốn cho nàng thành thật nghe lời một chút, thế nhưng cô nàng tây dương này hoàn toàn phụ một phen hảo ý của mình, còn nói ra những lời cam chịu như vậy, Hướng Nhật dứt khoát thuận theo ý của nang nói tiếp:
- Muốn chết thì tự mình tự sát đi, ta giết ngươi đó là phạm pháp.
Nước mắt lẳng lặng từ khóe mắt Anna chảy ra, rơi rớt trên mặt đất, Hướng Nhật cũng không phải tai thính nghe không được thanh âm nước mắt rơi xuống đất, nhưng có thể nghe được trong bóng tối truyền đến âm thanh nức nở khe khẽ, bụng tuy vẫn còn buồn bực, nhưng đồng thời, trong lòng cũng mềm xuống:
- Khóc cái gì, nếu như ngươi muốn được đối xử tử tế, sau này không được chống đối với ta, điểm ấy dù sao ngươi vẫn có thể làm được chứ?
Âm thanh nức nở hơi ngừng lại, chắc là cũng không ngờ tới nam nhân lại sẽ chủ động nhượng bộ.
- Ngồi đi, ngươi đứng không khó chịu, nhưng ta nghển cổ nói chuyện với ngươi cũng khó chịu rồi.
Hướng Nhật vỗ vỗ chỗ trống bên cạnh, nhưng Anna không có nghe hắn, mặc dù đã đi tới nhưng lại ngồi ở trên một cái ghế sofa ngắn khác được đặt ở bên cạnh.
Hướng Nhật cũng không để bụng, nếu như cô nàng tây dương tóc vàng kia mà thực sự nghe lời như thế ngồi vào bên cạnh mình, hắn ngược lại mới cảm thấy kinh ngạc, mục đích làm như vậy, chỉ là vì muốn giảm bớt một chút xấu hổ của mình khi chủ động nhượng bộ.
Chờ đối phương ngồi vào chỗ của mình, Hướng Nhật lại múc một thìa cơm rang trứng đưa vào trong miệng, nhai vài miếng liễu nuốt vào, lúc này mới hắng giọng nói:
- Nói thì ta đã nói ra miệng, ngươi nói có thể làm được hay không.
Anna cắn môi, trong giọng nói vẫn còn có chút quật cường như cũ:
- Chỉ cần ngươi không ép ta làm chuyện không muốn, ta sẽ bảo trì lễ phép với ngươi.
Hướng Nhật nghe được rất muốn mắng chửi, cái gì gọi không ép ngươi, đều là ngươi ép ta trước mới làm cho ta ép ngươi, nhưng hắn cũng chẳng muốn so đo:
- Cứ như vậy đi, sau này, chúng ta không ai ép ai.
Sau khi nói xong, Hướng Nhật lại cảm thấy chẳng hứng thú buôn chuyện tiếp, cứ từng ngụm từng ngụm ăn cho hết món cơm rang trứng, trong khoảng thời gian ngắn, âm thanh nhai nuốt của nam nhân kia giống như quỷ chết đói lan khắp phòng khách.
Vùi đầu ăn một hồi, có thể cũng là ý thức được cách thức ăn của mình quá mức khó coi, Hướng Nhật ngừng lại, nhìn về phía cô nàng tây dương tóc vàng bên cạnh cũng không biết đang suy nghĩ cái gì, lấy giọng điệu cực kỳ thân quen hỏi:
- Maria, ngươi có thể nói lúc trước ngươi gia nhập giáo như thế nào không?
Anna ngẩn ra, hiển nhiên không có dự đoán được nam nhân lại đột nhiên nói chuyện với mình, nhưng lại dùng cách xưng hô thân mật như vậy, lập tức gián tiếp biểu đạt kháng nghị của mình:
- Mời gọi Anna, hoặc là tên đầy đủ, Hướng tiên sinh.
- Ta vẫn là cảm thấy Maria nghe hay hơn.
Hướng Nhật hoàn toàn không có một chút giác ngộ mình mới vừa rồi còn lấy tư cách chủ nhân bức bách người ta, tựa như tình cờ gặp một người bạn cũ nhiều năm không thấy.
- Còn có, ngươi có thể gọi Jack, đây là tên tiếng Anh ta vừa mới chọn không lâu.
Anna đã có chút chết lặng, nam nhân này quá không biết xấu hổ rồi, mới vừa rồi còn đề xuất cái loại giao ước giải hòa, chớp mắt đã liền không biết xấu hổ xưng hô tên mình mà chỉ có trưởng bối cùng người thân thiết mới có thể gọi.
- Này, ngươi thực sự tin tưởng thượng đế có cánh nào đó tồn tại sao?
Hướng Nhật lại hỏi tiếp, không chút nào cố kỵ ở trước mặt hắn chính là một tín đồ trung thành của thượng đế. Chủ yếu là trong lòng hắn rất kinh ngạc, cô nàng tây dương này uy hiếp cái gì cũng không sợ, chỉ sợ cái điểu nhân không biết có tồn tại hay không kia, hơn nữa vì không phản bội cái gọi là lời thề trước đấng cứu thế, ngay cả việc khuất nhục như giúp mình làm cơm cũng đều chịu được. Cô nàng này cũng không khỏi quá ngu ngốc rồi, cũng rất dễ lừa gạt, vạn nhất trong giáo đình có cái loại cha sứ hoặc là giáo chủ nào không tốt, lấy danh nghĩa thượng đế, khiến cho nàng cùng hắn xxoo, cô nàng này chắc không phải vui vẻ mà đồng ý chứ?
- Dị đoan! Xúc phạm!
Anna thoáng cái trở nên giận dữ, nhìn Hướng Nhật căm hận nói, hơn nữa rõ ràng còn có xu hướng muốn liều mạng.
- Mk, không tin thượng đế chính là dị đoan, vậy thế giới này vài tỷ người, có bao nhiêu người không tin thượng đế, lẽ nào bọn họ đều là dị đoan?
Hướng Nhật cũng không thẳng thắn nữa, tuy nhiên bởi vì nói được quá nhanh, món cơm rang trứng mới vừa ăn lại hơi khô, bỗng chốc bị nghẹn, vội vàng hạ giọng:
- Maria, mau giúp ta lấy một ly nước.
Vốn đang suy nghĩ có nên cùng tên đang xúc phạm trước mặt này hay không liều mạng, không nghĩ tới đối phương thoáng cái lại muốn mình đi giúp hắn lấy nước, đầu óc Anna có chút không biết làm sao.
Thấy cô nàng tây dương tóc vàng cũng không có nhúc nhích cũng không trả lời mình, Hướng Nhật cho rằng mình nói sai rồi, vội vàng giải thích:
- Xin lỗi, ta đây cũng không phải ra lệnh, cũng không phải bức bách, chỉ là xin hỗ trợ, đúng là xin.ợ.
Hắn chưa kịp nói hết đã không tự chủ được ợ một tiếng thật to.
Có thể là cái từ
"xin" của nam nhân mới nói xong rất có cân lượng, có vẻ có thành ý, hoặc là tiếng ợ kia của là nam nhân làm cho nàng hiểu ra cái gì, Anna đứng dậy, xoay người đi vào phòng bếp lấy nước.
Hướng Nhật nhẹ nhàng mà hít một hơi, nhìn bóng lưng Anna đi vào phòng bếp, sắc mặt lộ ra một tia khen ngợi, cuối cùng cô nàng tây dương này cũng còn chưa tới tình trạng không có thuốc chữa, có thể là dưới tình huống mình không bức bách mới làm như vậy, tính ra, đã là tiến bộ rất lớn rồi.
Mà điều này cũng làm cho Hướng Nhật có cảm giác khó tin, hắn trước đó thật không nghĩ tới lại gặp phải tình huống như vậy, mục đích ngay từ đầu chỉ là trêu chọc và giáo huấn thôi, làm cho cô nàng tây dương này thành thật với mình một chút, thế nhưng hiện tại xem ra, có thể mục đích là đạt được rồi, mong quan hệ giữa hai người sẽ trở nên tốt đẹp.
Dự tính của mình trước kia là khiến cho đối phương sợ mình, không nên tùy tiện lại trêu chọc mình, có loại tính chất mang theo ép buộc, mà tình hình hiện tại là, tính chất ép buộc đã không còn tồn tại nữa, Anna cũng giành được chủ động, địa vị giữa hai người là ngang nhau.
Hướng Nhật cũng không biết là phúc hay họa, nhưng có thể khẳng định một chút, sau này mình cùng cô nàng tây dương tóc vàng này ở chung, cũng không còn cái loại tình trạng tràn ngập mùi thuốc súng giống như sinh tử cừu địch nữa.
Đang nghĩ ngợi sau khi thay đổi quan hệ, thái độ cử chỉ của cô nàng tây dương tóc vàng đối với mình, Anna đã bưng một ly nước tới, đặt ở trên bàn trà trước mặt.
Hướng Nhật có phần vội vã nhanh chóng uống một ngụm, thoải mái mà ợ một cái, nhìn cô nàng tây dương tóc vàng cũng không ngồi xuống mà chuẩn bị trở về phòng, bỗng nhiên nảy lên một ý trêu chọc:
- Đúng rồi, Maria, hỏi ngươi một vấn đề tương đối riêng tư, ngươi đã từng yêu đương qua hay chưa?
Bước chân Anna hơi dừng lại, liền lập tức đi nhanh hơn, tiến về phòng ngủ của mình. Nàng cảm thấy, cùng nói chuyện với nam nhân vô sỉ da mặt dày đến mức tận cùng kia, đó là đang vũ nhục nhân cách của chính mình.
- Hẳn là không có phải không?
Hướng Nhật lại không tự giác mà tự hỏi tự trả lời.
- Ta cảm thấy ngươi cần phải thử qua một lần, một nữ nhân, nhất là mỹ nữ, không tìm một tình yêu cũng rất có lỗi với ông trời ban cho ngươi một khuôn mặt đẹp như vậy. Nghe ta đi, đi tìm một người anh tuấn thử xem, ngươi xem Tiểu Uyển các nàng, chúng ta sống cùng nhau có bao nhiêu vui vẻ.
- Phanh.
Trả lời Hướng Nhật chính là một tiếng đóng cửa phòng nặng nề.