Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 588: Nhiệm vụ

Lo lắng một hồi, Dương cảnh quan rốt cục hạ quyết tâm đưa ra quyết định:

- Trinh Lan, lập tức thông báo cho mọi người, tất cả trang bị vũ khí hạng nặng, chúng ta.

Dương cảnh quan còn chưa dứt lời, Lý Trinh Lan liền ngắt ngang:

- Dương cảnh quan, chúng ta định đi bắt hắn à?

- Là một nhân viên cảnh sát, cho dù đối mặt với ai, chúng ta đều phải nghiêm chỉnh thi hành nhiệm vụ của cảnh sát.

Dương cảnh quan đại nghĩa lẫm lẫm nói, lại nhân tiện nhắc nhở Lý Trinh Lan làm một cảnh sát chính trực phải như thế nào.

Lý Trinh Lan không biết phải mở miệng ra sao, nếu cường điệu hóa sự lợi hại của tên lưu manh kia, làm sao nàng giải thích được vì sao bản thân mình lại biết rõ ràng như vậy? Chẳng lẽ phải kể ra chuyện tình đêm đó? Chuyện này đương nhiên không có khả năng. Lý Trinh Lan trước đó đã giấu diếm chân tướng sự thật, nếu bây giờ nói ra, tuy Dương cảnh quan là bạn thân của cha, nhưng dù thế nào đi nữa sau này nàng cũng không thể tiếp tục làm cảnh sát nữa.

- Dạ, Dương cảnh quan, cháu bây giờ đi.

Nghĩ tới bản thân đã từng lừa gạt Dương cảnh quan, Lý Trinh Lan trong bụng lo lắng căng thẳng một chập, trong khoảng thời gian ngắn, nàng cũng quên sạch sự lợi hại của tên lưu manh kia, vội vàng chạy đi gọi điện thoại.

- Làm phiền.

Một người đàn ông mặc một cái áo khoác dài, đội mũ, cả người trùm kín mít từ bên ngoài đi vào, thiếu chút nữa đụng phải Lý Trinh Lan.

- Ngươi là ai?

Lý Trinh Lan cả kinh, theo thói quen tay sờ vào khẩu súng lục dắt ở bên hông. Thật sự bởi vì người vừa mới đi vào ăn mặc hết sức quái đản, nói chung ăn mặc giống y như những phần tử tội phạm đang chuẩn bị gây án.

- Kẻ hèn là Jiro Kazama (Phong Gian Thứ Lang).

Người mới tới thấy động tác của Lý Trinh Lan, nhưng cũng không có hành động kích động nào, chỉ nhẹ nhàng gỡ cái mũ đang đội trên đầu, lộ ra một gương mặt bình thường, duy nhất để lại cho người ta một chút ấn tượng đó là trên khuôn mặt có một hàng ria mép giống như Hít - Le

- Ông là Dương cảnh quan của khu vực Yong - dong?

Không đợi Lý Trinh Lan tiếp tục đặt câu hỏi, người đàn ông ria mép nhìn sang phía Dương cảnh quan, nhưng trong giọng nói không phải là nghi vấn mà là khẳng định, hiển nhiên đã sớm xác định thân phận của Dương cảnh quan.

- Ông là ai?

Dương cảnh quan cũng kỳ quái nhìn người đàn ông ăn mặc quái dị trước mặt, hắn ta rõ ràng là muốn che dấu thân phận thật của mình, nhưng vẫn tới đây để tìm mình như vậy, hiển nhiên không phải chỉ để đến hỏi một câu mình có phải là người phụ trách khu vực Jong - dong hay không.

- Mấy người này đều là nhân viên cảnh sát?

Người đàn ông ria mép không chịu nói ra ngay thân phận của mình, mà lại nhìn sang tên tráng hán và Lý Trinh Lan bên cạnh, hắn ta đương nhiên nhận ra Lý Trinh Lan là cảnh sát vì bộ cảnh phục nàng mặc trên người, nhưng tên tráng hán kia nhìn thì giống tội phạm hơn là cảnh sát.

Dương cảnh quan nghe ra được ý tứ trong lời nói của đối phương, lòng giảm bớt lo lắng, đoán rằng đối phương có thể có chuyện quan trọng gì đó muốn báo cho mình, nhưng lại lo lắng người ngoài không thuộc lực lượng cảnh sát nghe được. Dương cảnh quan trong lòng nảy ra một chủ ý, nhìn tên tráng hán đứng ở bên cạnh khoát tay, nói:

- Ngươi đi về trước đi, cảnh sát bắt được tội phạm sẽ thông báo cho ngươi.

- Cám ơn cảnh quan, cám ơn cảnh quan!

Tên tráng hán sớm phát giác ra không khí không bình thường, hơn nữa tiểu mỹ nữ cảnh sát ở bên cạnh còn có thế móc súng ra bất cứ lúc nào, đang muốn tìm một cơ hội chuồn đi, lúc này thấy Dương cảnh quan lên tiếng, lập tức chuẩn bị ra về.

- Không thể để cho hắn đi.

Người đàn ông ria mép ở bên cạnh bỗng nhiên lên tiếng đứng chắn trước mặt tên tráng hán.

- Hả?

Dương cảnh quan nhìn người đàn ông ria mép, dù sao nơi đây ông ta chức lớn nhất, ông ta nếu đã mở miệng thì không ai được phản đối mới đúng, huống chi lần này phản đối là một người ngoài không có lai lịch rõ ràng.

- Sự tình rất quan trọng.

Người đàn ông ria mép cũng không giải thích nhiều, lấy từ trong túi áo khoác ra một quyển sổ nhỏ ném qua cho Dương cảnh quan:

- Đây là giấy chứng nhận của ta.

Dương cảnh quan cầm lấy quyển sổ trong tay, vừa nhìn thấy sắc mặt lập tức thay đổi, chỉ ngay vào tên tráng hán nhìn tiểu mỹ nữ cảnh hạ mệnh lệnh:

- Trinh Lan, bắt hắn lại.

- Cái gì, cảnh sát mấy người không thể làm vậy, ta là.

- Giơ tay lên!

Lý Trinh Lan cũng không nhiều lời, móc khẩu súng lục ra nhắm ngay tên tráng hán.

Đối mặt với họng súng đen ngòm, tên tráng hán chỉ có thể ngoan ngoãn giơ hai tay lên cao. Hôm nay thật sự xui tận mạng, đầu tiên gặp phải một tên biến thái, bây giờ lại gặp phải xui xẻo này, không biết có thể bị giết người diệt khẩu hay không. Trong lòng run sợ, nhưng ít nhiều gì cũng có một chút an ủi, người dí súng vào hắn là một tiểu mỹ nữ cảnh sát xinh đẹp, hẳn sẽ không phải là loại người bụng dạ nham hiểm, thủ đoạn độc ác.

Một lần nữa trở lại văn phòng, Dương cảnh quan đóng cửa phòng xong đâu đó, cả người đứng thẳng lên, quay sang người đàn ông ria mép nghiêm chỉnh chào theo nghi thức nhà binh:

- Xin chào thủ trưởng!

- Ừ.

Người đàn ông ria mép hơi gật gật đầu, xem như chào lại, đi đến bàn làm việc của Dương cảnh quan ngồi xuống, vẻ mặt thong dong vô cùng.

Dương cảnh quan chẳng những không dám có chút bất mãn nào, ngược lại còn hơi cúi đầu chờ giáo huấn.

- Cảnh quan Dương Đông Kiện.

Một lát sau, người đàn ông ria mép đang ngồi dựa vào ghế chợp mắt rốt cục mở miệng.

- Dạ!

Dương cảnh quan liền đứng nghiêm.

- Án mạng RAPIST, ngươi phá án tới đâu rồi?

Vừa lấy tay gõ lên mặt bàn công tác, vừa nhìn Dương cảnh quan mặt không chút thay đổi, người đàn ông ria mép truy vấn.

- Thưa thủ trưởng, vốn đã có chút.

- Ta cần là kết quả.

Người đàn ông ria mép không chút lưu tình cắt đứt lời của Dương cảnh quan.

-.chưa hoàn thành.

Dương cảnh quan mặt có vẻ xấu hổ, giọng nói cũng nhỏ xuống.

- Tốt lắm, hiện tại đình chỉ hết thảy mọi hành động, bắt đầu ngay từ giây phút này, nhiệm vụ của ngươi chính là phối hợp với ta, toàn lực phối hợp!

Người đàn ông ria mép cực kỳ ngang ngược nói.

- Nhưng mà thưa thủ trưởng.

- Không nhưng gì nữa!

Dương cảnh quan vốn định báo cáo nội dung bên trong cái đĩa tên tráng hán kia vừa đưa tới, nhưng thủ trưởng đã ra lệnh, ông ta là thuộc hạ chỉ còn cách phục tùng vô điều kiện.

- Tóm lại, nhiệm vụ lần này không được thất bại, kế tới, mỗi một lời nói, mỗi một mệnh lệnh của ta ngươi phải ghi nhớ ở trong lòng.

- Dạ, thưa thủ trưởng!

- Nhiệm vụ ngày mai.

Người đàn ông ria mép hạ bớt giọng xuống, nói ra kế hoạch tính toán chu đáo trước đó.

Dương cảnh quan càng nghe càng kinh ngạc, đến cuối cùng trở nên hoàn toàn khiếp sợ:

- Thủ trưởng, thủ trưởng định giả mạo trùm buôn thuốc phiện Nhật Bản tiếp xúc với Ngô Thế Vinh?

Ngô Thế Vinh chính là đại lão bản của RAPIST, điều này Dương cảnh quan hay bất cứ ai khác đều rõ ràng.

- Chuyện này ta hy vọng chỉ có một mình ngươi biết.

- Dạ, thưa thủ trưởng.

Dương cảnh quan rốt cục hiểu được, vì sao vừa rồi thủ trưởng lại báo ra một cái tên Nhật Bản, thì ra là vì chuẩn bị cho ngày mai.

- Nữ cảnh sát bên ngoài kia là thủ hạ của ngươi?

Nói xong sự viêc nghiêm túc đứng đắn, người đàn ông ria mép bắt đầu tán gẫu, tuy rằng nghe giống như tùy ý hỏi thăm, nhưng trong giọng nói dường như có ẩn ý nào khác.

Nhìn gã thủ trưởng ánh mắt toát ra tia nóng hầm hập, Dương cảnh quan trong lòng nhất thời cả kinh, vội vàng nói:

- Thưa thủ trưởng, nàng là con gái của một người bạn học chung đại học với ta.

Gã đàn ông ria mép hầu như hoàn toàn không nghe được chi tiết trong câu nói của Dương cảnh quan, gật gật đầu nói:

- Tốt lắm, chờ nhiệm vụ lần này chấm dứt, nói nàng tới gặp ta, ta có một trọng án giết người giao cho nàng.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất