Đỉnh Cấp Lưu Manh

Chương 935: Không chết đi còn sống để làm gì (2-end)

Đi tới trước mặt mỹ nữ tóc vàng mặc cả cây vàng kia, đoán chừng đối phương là đang chăm chú đọc sách, không phát hiện ra có người đang tiếp cận cách nàng chỉ còn 75cm. Theo tâm lý học mà nói, đây là không gian thuộc về tư nhân, người bình thường đối với người là nhích lại gần trong khoảng cách này, sẽ biểu hiện ra tâm lý chống cự, thậm chí nghiêm trọng mà nói có thể sẽ lập tức thối lui hoặc trực tiếp cưỡng bức đối phương rời khỏi.

- Chào bạn.

Thấy đối phương vẫn không có chú ý tới mình, Hướng Nhật chủ động mở miệng.

Tiếng động bất ngờ làm mỹ nữ tóc vàng đang đọc sách kia giật mình tỉnh người, ngẩng đầu lên. Quả nhiên là một đại mỹ nữ, trên mặt không có mụn nhọt cũng không có vết chàm gì cả, da trắng nõn, hai mắt hẹp dài, bờ môi không tệ chút nào, khiến cho người ta cảm nhận được ở nàng ba thứ tài trí mỹ.

Tài trí!

Nghĩ đến hai chữ này, Hướng Nhật có chút lý giải ánh mắt tiểu nha đầu, trên người nàng thiếu thốn nhất chính là vật này, thích mỹ nữ tóc vàng này, phỏng chừng cũng chính là cái vững vàng mà hấp dẫn này ở nàng. Giống như đồng tính thì đẩy, khác phái thì hút nhau vậy, đương nhiên, tiểu nha đầu này có giới tính tuy tương phản với quy luật, nhưng bản tính trời sinh vẫn không thay đổi chút nào.

- Có chuyện gì không vậy?

Mỹ nữ tóc vàng thoáng nhíu mày, nếu như không phải thấy Hướng Nhật tuổi còn nhỏ, phỏng chừng nàng đã đuổi hắn đi rồi.

- Ách, là như thế này, ta được người khác nhờ, đưa một vật cho ngươi.

Hướng Nhật phục hồi tinh thần lại, đối phương tuy rằng cũng coi như là một mỹ nữ đi, nhưng so với Alice và Monica thì còn kém xa, ngay cả tiểu nha đầu này, tiếp qua hai ba năm mà nói, lực hấp dẫn tuyệt đối so với nàng còn cao hơn không ít.

- Là cái gì?

Mỹ nữ tóc vàng có chút tò mò.

- Cái này.

Hướng Nhật đem phong thư tràn nhập màu hồng phấn mờ ám kia đưa tới.

Mỹ nữ tóc vàng lập tức biết được đây là phong thư chứa cái thứ gì, trên mặt lộ ra chút không kiên nhẫn, từ lúc nàng học trường này đến nay, đã nhận được không biết bao nhiêu là bức thư như vậy rồi, đối với cái thứ này, nàng cũng không còn kích động cũng như chờ mong của lần nhận được bức thư đầu tiên nữa, có chăng chỉ là bất đắc dĩ cùng phiền não mà thôi.

- Tuy rằng ta không biết là ai bảo ngươi đưa, nhưng xin ngươi trả lại cho hắn đi, ta có bạn trai rồi.

Lời này mỹ nữ tóc vàng nói rất chi là khéo léo.

- Ngại quá, phong thư này ta đoán chừng là không thể cầm trở về được, như vậy đi, không bằng ngươi cứ nhận lấy, chờ đến khi không có ai thì ném vào thùng rác sau, hoặc là đốt đi như đốt giấy lộn cũng được, giúp ta việc đơn giản này nhé?

Hướng Nhật biết tiểu nha đầu kia nhất định là đang núp trong bóng tối giám thị mình, nếu như không thể đưa được bức thư, phỏng chừng tiểu nha đầu sẽ gây khó dễ cho mình ngay, vì không làm cho nàng có cớ làm khó dễ chính mình, cho nên phong thư này tuyệt đối phải ở lại trong tay mỹ nữ tóc vàng. Về phần đối phương cuối cùng muốn xử lý bức thư này thế nào, cái đấy không có liên quan gì đến hắn a.

- Vậy được rồi, ngươi cứ để bức thư ở lại đây.

Có lẽ là nhìn ra Hướng Nhật có chỗ khó xử, cũng có thể là cách nói của Hướng Nhật khiến cho mỹ nữ tóc vàng cảm thấy hứng thú, nàng trái lại thông tình đạt lý mà đáp ứng.

- Cái kia thực sự rất cảm tạ.

Hướng Nhật vội vàng thanks.

- Đúng, thư này là ai nhờ ngươi đưa?

Mắt thấy Hướng Nhật sắp ly khai, mỹ nữ tóc vàng lại hỏi một câu.

- Chủ nhân bức thư đã dặn, không thể nói ra tên hắn.

Hướng Nhật do dự một chút, nghĩ ngược lại chính là tiểu nha đầu kia cũng không có nói rõ ràng, không bằng tiết lộ nhiều thêm một chút.

- Bất quá ta có thể nói cho ngươi biết, ủy thác ta truyền thư là một nữ nhân, nàng có giới tính, ha ha, ngươi hiểu...

Hướng Nhật nói xong liền xoay người rời đi, để lại một bộ mặt kinh ngạc xen lẫn chút không dám tin của mỹ nữ tóc vàng.

Chưa có đi được bao xa, Hướng Nhật thì bị đột nhiên xuất hiện tiểu nha đầu ngăn cản lối đi, tiểu nha đầu cũng không biết nổi điên cái gì, Hướng Nhật vừa giúp nàng đưa thư xong, nàng chẳng những không có một điểm cảm kích, trái lại vẻ mặt vô cùng khó chịu mà nhìn Hướng Nhật:

- Vừa rồi ngươi nói gì với nàng ấy?

- Không nói gì cả.

Hướng Nhật trong lòng biết rõ, xem tiểu bộ dáng nha đầu này, đoán chừng là đang ghen đây mà.

- Không nói gì mà trò chuyện vui vẻ như vậy, ta thấy ngươi cười, nói vui lắm, ngươi có phải là nói bậy bạ gì về ta hay không, hay là ngươi coi trọng nàng? Nói cho ngươi biết, nàng ấy là của ta!

Tiểu nha đầu zen ra không biết nói đạo lý là gì, không để cho Hướng Nhật một cơ hội giải thích nào cả.

- Ta nói này, Elie tiểu cô nương, từ lúc chúng ta gặp mặt lần đầu tiên, ta đã nói qua, ta đối với bánh bao nhỏ không có hứng thú.

Hướng Nhật có chút im lặng không nói gì, nếu như bảo hắn ở sau lưng tiểu nha đầu nói xấu nàng, điểm ấy hắn có thể tha cho không chấp làm gì, nhưng nói hắn coi trọng cái bộ ngực còn chưa có phát dục của mỹ nữ tóc vàng kia, cái này có chút không thể chấp nhận được rồi.

- Ngươi nói ai là bánh bao nhỏ?

Tiểu nha đầu hận đến nghiến răng nghiến lợi, nhe răng nhếch miệng, nếu như không phải ở đây còn có nhiều người, nói không chừng đã nhào tới hung hăng cắn Hướng Nhật mấy phát rồi.

- Nói chung là ta không nói gì về ngươi là được.

Hướng Nhật không thèm để ý chút nào nói, nếu "nhiệm vụ chính trị" gian khổ này đã hoàn thành, vậy thì có thể trở về nhà được rồi. Uhm, tiểu nha đầu cũng không cần phải để ý tới nữa.

- Ngươi đứng lại đó cho ta!

Tiểu nha đầu hai tay chống nạnh, có lẽ là vương bát chi khí lộ(khí tức của vương giả loài rùa ^^) ra, cư nhiên lại đi rống to với Hướng Nhật.

Hướng Nhật vừa xoáy người cái thì dừng lại luôn, đương nhiên, không phải là vì vương bát chi khí kia, mà là vì hắn nhìn thấy ba người quen biết.

Ba người quen biết, hai nam một nữ, chính là ba giao lưu sinh hắn đã gặp trên máy bay đến New York lúc trước, lúc đó xác thực đã nghe bọn họ nói qua, bọn họ là đến đại học Colombia để giao lưu học hỏi.

Nghĩ không ra lại gặp họ ở chỗ này, xem hình dáng bọn họ lúc này, hẳn là đang gặp phải phiền phức gì đó.

Tuy rằng khoảng cách có chút xa, nhưng Hướng Nhật liếc mắt cái là có thể nhận ra, nữ sinh có tướng mạo thanh tú kia đang được hai người bạn bảo hộ, mà ở đối diện ba người, là bảy tám thanh niên cao lớn khác, có người da đen, người da trắng, thậm chí còn có hai người châu Á tóc đen da vàng nữa, chỉ là không biết bọn họ là người Hàn Quốc hay là người Nhật. Nếu như là người bổn quốc, vậy bọn hắn thật sự quá đáng chết, thấy học sinh Trung Quốc mình bị người khác khi dễ, không chỉ không giúp đỡ mà còn trợ Trụ vi ngược, vậy thì sao không chết đi còn sống ở trên đời này làm cái gì?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất