- Malley, Keira, hai người khỏe chứ.
Ba Monica nhiệt tình chào hỏi, người vợ bên cạnh cũng mỉm cười gật đầu
- Hai người cũng khỏe, chú Cadic, dì Annie.
(Tiên sư tên thỏ đổi tên linh tinh, Cadic khủng hơn Picollo mà cũng dám đổi:v, giờ xin phép trả lại tên cho chú!)Ba người cũng lễ phép mà đáp lại, mỹ nữ có phân nửa huyết thống người da đen kia tiến tới một bước, mang theo chút ý tứ làm nũng kéo tay mami Monica, nịnh nọt nói:
- Dì Annie, một thời gian không gặp, dì lại trẻ ra rồi.
- Thật không? Keira, cháu nói thật chứ. Quên mất, cha mẹ cháu gần đây có khỏe không?
Mẹ của Monica quả thật rất cao hứng, đến niên kỷ của bà rồi, lại có người khen mình trẻ tuổi, cho dù là ai thì cũng cảm thấy vui vẻ, mặc dù hiện giờ bà cũng không phải là già quá.
- Họ vẫn như trước...
Sắc mặt mỹ nữ da đen Keira lộ ra vẻ bất đắc dĩ, kèm theo một chút oán hận mơ hồ.
- Khụ, thời gian đã không còn sớm, chúng ta hay là trở về rồi hãy nói.
Cha cả Monica ý thức được có những lời nói không thích nói ở tình cảnh này, gấp rút hướng vợ mình nháy mắt. Người sau hiểu ý, cũng không hỏi nhiều hơn nữa, cùng mấy người lên xe.
Từ đầu đến cuối, hai nam một nữ kia cũng không có hỏi qua thân phận Hướng Nhật, phỏng chừng nhìn thấy bộ dáng hắn vất vả xách theo mấy cái vali hành lý, đã nghĩ hắn là công nhân bốc vác của sân bay. Mai cho đến khi ngồi lên xe Cadillac, xuyên qua cửa kính xe thấy Hướng Nhật cũng cùng theo Monica vào xe, mới có chút tò mò, chỉ là giờ cũng đã không có cơ hội để hỏi.
Biệt thự nhà Monica ở khu phố Queens, chiếm cứ một trang viên lớn ở đây.
Khu phố Queens không phải là trung tâm thương mại của New York, nhưng là nơi đẹp nhất của New York, ý nghĩa giống như là cái tên Queens vậy, cao quý mà xinh đẹp. Vùng ngoại thành khu Queens cũng không như là nhân gian tiên cảnh, thế ngoại đào nguyên, tràn ngập chim hót hoa nở, cùng với đô thị hiện đại New York khác xa nhau. Kẻ có tiền ở chỗ này mua một mảnh đất lớn, sau đó kiến tạo một khu biệt viện xa hoa, trải qua cuộc sống xa hoa mà người thường tưởng tượng không nổi.
Gia tộc nhà Monica không thể nghi ngờ chính là một thành viên giữa những kẻ có tiền này, Hướng Nhật sau khi xuống xe, nhìn thấy trang viên rộng lớn cùng biệt thự xa hoa, cũng phải âm thầm tặc lưỡi. Tuy giờ đã là buổi tối, nhưng bên trong trang viên đèn đuốc vẫn sáng trưng, trông còn sáng hơn cả ban ngày, thậm chí dưới ánh sáng của những ngọn đèn tỏa ra, màu sắc càng thêm phong phú, quang cảnh càng rực rỡ hơn.
Từ cửa lớn trang viên đi vào, thứ đầu tiên lọt vào mắt là một hồ phun nước rất lớn, nước được phun ra từ hai thiên sứ đang cầu nguyện, xung quanh là ánh sáng phát ra từ những ngọn đèn long lanh rực rỡ, khiến nước phun ra tràn ngập quang mang ngũ sắc, tăng thêm vẻ đẹp mê ly mỹ lệ mà huyền ảo.
Đương nhiên, biểu hiện quê mùa của Hướng Nhật như vậy, khiến cho hai nam một nữ tới trước so với bọn hắn ngoài cảm thấy hiếu kỳ thân phận, nhiều hơn là sự khinh thường và coi rẻ, chỉ là ngại làm mất mặt một nhà Monica, thế nên không tiện làm huyên náo ngay ngoài cửa này mà thôi.
Đi qua hồ nước, lại đi ngang qua một cái hồ bơi siêu lớn, rốt cuộc đã đi đến trước mặt căn biệt thự, cửa lớn căn biệt thự đã được mở rộng ra từ trước, ngoài cửa đứng ước chừng có bảy tám người. Nữ có nam có, trẻ có già có.
Đứng trước là một người đầu tóc cũng là màu vàng tóc quăn, trong miệng ngậm một điếu xì gà La Habana, tướng mạo cùng cha của Monica có vài phần tương tự, chỉ là tuổi tác lớn hơn một chút. Thấy cha mẹ Monica đến gần, vội vã đi ra chào đón:
- Cadic, Annie, rốt cục hai em đã trở về, anh còn tưởng hai em sẽ ở Sydney qua lễ Giáng Sinh mới quay về cơ.
Cha Monica dành cho hắn một cái ôm thật nồng hậu, sau đó mới lên tiếng:
- Sự thật là, bọn em cũng tính như vậy, bất quá anh cũng biết rồi đấy, Lisa phải làm lễ kết hôn ngay, nếu như bọn em không về mà nói, nó sẽ hận bọn em cả đời a.
- Ha ha, anh nghĩ Lisa sẽ không nhỏ mọn như vậy đâu.
Ông bác vừa ngậm xì gà vừa dùng giọng điệu vui đùa nói, nhìn vẻ mặt lãnh đạm của Monica, ánh mắt hắn bỗng nhiên dừng lại, nhìn thấy Hướng Nhật phía sau nàng.
- Vị này chính là...
- Seth, để em giới thiệu cho anh, nó là bạn của Lisa, Jack.
Cha của Monica thay mặt con gái trả lời.
- Ah, là bạn của Lisa a, xin chào cậu, Jack, hoan nghênh cậu tới nay này làm khách.
Người đàn ông ngậm xì gà lập tức nhiệt tình vươn tay hướng phía Hướng Nhật.
Đối phương tươi cười chào đón, Hướng Nhật đương nhiên không thể không cảm kích, cho nên dù hắn nhìn thấy ánh mắt chán ghét trên mặt Monica khi nhìn đối phương, cũng vẫn đưa tay ra, bắt tay đối phương:
- Cảm ơn bác, tiên sinh, cháu rất hạnh khi được tới nơi này.
- Gọi ta là Seth là được rồi, ta cũng vui mừng như ngươi vậy, người thanh niên.
Người đàn ông ngậm xì gà giọng sang sảng nói. Hướng Nhật không biết lời hắn nói là thật tâm hay là dối trá, nhưng coi như là dối trá, có thể đạt tới mức này, quả thật là không chê vào đâu được rồi, tối thiểu so với ông chú Simon của Alice kia còn giỏi hơn gấp mấy lần. Cho dù là ghét một người cũng sẽ không biểu hiện ở trên mặt, mà là giấu kín đi, chờ đến khi có cơ hội, một lần nữa đâm cho một kích chí mạng.
Hướng Nhật sở dĩ để ý nhiều như vậy, là vì Monica đối với cái người gọi là Seth này bày ra biểu tình lãnh đạm, suy đoán ra được Monica đối với hắn cũng không có bao nhiêu hảo cảm. Mà đối phương đã biết rõ là Monica không có bao nhiêu hảo cảm rồi, nhưng như cũ đối với hắn – một bằng hữu của Monica bày ra khuôn mặt tươi cười chào đón, có lẽ cũng sẽ không có lòng dạ tốt đẹp gì.
Nhìn tướng mạo đối phương với cha của Monica có chút tương tự, đoán chừng là bác của Monica, về phần Monica tại sao phải đối với bác của nàng biểu lộ ra biểu tình chán ghét, Hướng Nhật phỏng chừng phương diện này có liên quan đến vấn đề lợi ích giữa con cháu trong đại gia tộc, đây không phải sự tình mà hắn có thể quản nổi, tối thiểu cũng không phải là việc hiện tại hắn có thể nhúng tay.
- Jack, xin tha thứ ta mạo muội hỏi cậu một câu, cậu là Hoa kiều sao?
Nhưng mà mặc kệ trong lòng Hướng Nhật nghĩ như thế nào, Seth tựa hồ đối với hắn cực kỳ cảm thấy hứng thú.
- Không, cháu là người Trung Quốc, đến New York là để thăm quan.
Hướng Nhật biết vấn đề đối phương hỏi mình không phải là mình có phải là người nước nào hay không, mà là đem mình thành người Mỹ... Người Mỹ gốc Hoa như vậy để đặt câu hỏi.
Nghe được Hướng Nhật trả lời là người Trung Quốc, phản ứng của mỗi người là không giống nhau. Cha mẹ Monica kinh ngạc mà nhìn con gái mình, bắt đầu bọn họ cũng cho rằng Hướng Nhật là người Mỹ gốc Á, không nghĩ tới hắn lại là một người Trung Quốc.
Hai nam một nữ ra sân bay so với Monica và Hướng Nhật chậm hơn một bước kia, hai người nam thì ánh mắt nhìn về phía Hướng Nhật càng trở nên bất thiện, ánh mắt xem thường trước kia giờ đã hoàn toàn chuyển thành chán ghét, giống như trên người Hướng Nhật tồn tại đồ vật gì đó làm bọn hắn chán ghét vậy. Bất quá mỹ nữ lai người da đen Keira kia nhưng lại không có lộ ra biểu tình như vậy, nàng trước tiên là giật mình nhìn về phía Monica, giống như là có chút không dám tin tưởng Monica cư nhiên lại kết giao bằng hữu với một người Trung Quốc, hơn nữa lai còn mang về nhà.
-... Trung Quốc, Trung Quốc tốt, đó là một quốc gia thần bí, ta rất thích. Là, phi thường thích!
Nam nhân gọi là Seth thoáng sững sờ một chút, nhưng lập tức phản ứng kịp, biểu tình giật mình bị hắn dùng nụ cười dối trá thay thê.
- Cảm ơn bác, tiên sinh. Lúc nào bác đi Trung Quốc du lịch, cháu nhất định sẽ làm hướng dẫn viên cho bác.
Tuy biểu tình của mọi người khiến cho Hướng Nhật rất không thoải mái, bất quá lần đầu tới nhà Monica làm khách, hắn cũng không muốn biểu hiện quá thất lễ.
- Rất tốt, ta nghĩ là sẽ có một ngày như vậy.
Seth cười gật đầu, bất quá ngữ khí làm sao mà nghe giống như là trả lời có lệ vậy, sau đó vô tay hai cái nói:
- Tốt, các quý ông, các quý bà, chúng ta đi vào thôi nào, không nên để cho vị khách đây nói chúng ta không hiệu được đạo lý đãi khách, đúng không?
Nói xong, hướng Hướng Nhật đưa tay ý mới một cái, dẫn đầu đi vào...