Chương 3: Quyền pháp cơ bản viên mãn!
“Tốt, từ hôm nay ngươi không cần làm học đồ tạp dịch nữa, tới thẳng đội hộ vệ đi, mỗi ngày dùng dược thiện luyện công thì hiệu quả sẽ tốt hơn nhiều.”
“A... cảm ơn lão Lưu.”
Học đồ nọ nghe thế thì vô cùng phấn khởi.
Hắn được tới đội hộ vệ thì sau này sẽ có cơ hội trở thành võ giả cường đại. Đợi võ công có thành tựu rồi dù lúc ấy có kém cỏi thế nào cũng có thể trở thành hộ vệ của Diệu Thủ Viên, khác biệt hoàn toàn với đám học đồ tạp dịch này.
“Được rồi, tới đội hộ vệ đi.”
Lão Lưu xua tay, hắn nhìn lướt qua đám học đồ trước mặt rồi cười nói: “Thấy rồi chứ? Chỉ cần có thể luyện thành Đại Hà Tráng Huyết công này trong vòng một tháng là có thể tới đội hộ vệ, đối với các ngươi mà nói chẳng khác nào một bước lên trời.”
Đám học đồ không khỏi nôn nóng.
Nhìn học đồ vừa này khiến trong lòng họ càng thêm hừng hực nhiệt huyết.
“Học đồ vừa rồi là Triệu Nhị Cẩu phải không?”
“Triệu Nhị Cẩu nhát gan lắm, trong đám học đồ cũng toàn bị bắt nạt thôi, lần này hắn phát tài rồi.”
“Triệu Nhị Cẩu giờ cũng có tiền đồ, từ nay về sau hắn sẽ đi trên con đường khác hẳn chúng ta rồi...”
“Hâm mộ ghê, lúc nào ta mới luyện thành Đại Hà Tráng Huyết công đây?”
Trong đám người xôn xao Lục Trường Sinh cũng cảm thấy rất hâm mộ.
Hắn cũng không muốn làm học đồ tạp dịch, hắn cũng muốn mỗi ngày đều được luyện công.
Tiếc là tới giờ hắn vẫn chưa nhập môn Đại Hà Tráng Huyết công.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 98 (Bình bình vô kỳ)
Quyền pháp cơ bản: Tinh thông
Hổ Phác Thủ: Thuần thục
Đại Hà Tráng Huyết công: Chưa nhập môn
Trên bảng thuộc tính của Lục Trường Sinh có thêm hai cột “Quyền pháp cơ bản” và “Hổ Phác Thủ”.
Cả hai đều là vũ kỹ do lão Lưu truyền thụ cho các học đồ.
Theo lời lão Lưu, người luyện võ dù thế nào cũng phải biết chút công phu quyền cước, nếu không sức lực có cường tráng thế nào, khí huyết mạnh mẽ thế nào cũng chẳng có tác dụng gì cả.
Lục Trường Sinh phát hiện Đại Hà Tráng Huyết công của hắn mãi chưa nhập môn được nhưng Hổ Phác Thủ và Quyền pháp cơ bản lại tiến bộ thần tốc.
Đặc biệt là Quyền pháp cơ bản, thật sự môn này cực kỳ đơn giản, loanh quanh chỉ có mấy chiêu, hắn đã đạt tới mức tinh thông, không lâu nữa sẽ tới cảnh giới tiểu thành.
Cứ thế chỉ cần thêm mấy ngày nữa thì cũng có thể đạt tới cảnh giới đại thành.
Nếu mỗi ngày chỉ có thể luyện Đại Hà Tráng Huyết công trong một canh giờ thì Lục Trường Sinh nhất định phải tận dụng thời gian rảnh còn lại để luyện tập Hổ Phác Thủ cùng Quyền pháp cơ bản mới được.
Thời gian dần trôi.
Đã có học đồ nhập môn Đại Hà Tráng Huyết công đầu tiên thì sau đó lại có người thứ hai, người thứ ba.
Sau đó dần dần lại có thêm bảy học đồ nhập môn Đại Hà Tráng Huyết công, tất cả đều được lão Lưu đưa tới đội hộ vệ.
Lúc này đã qua hai mươi ngày.
Thời gian một tháng cũng không còn mấy ngày, các học đồ còn lại đều không khỏi sốt ruột.
Đã có người bắt đầu nghĩ đủ mọi cách đi đường vòng.
Thậm chí còn có người định đi “trộm” dược thiện.
Chỉ là cuối cùng đều bị phát hiện rồi đánh chết ngay tại chỗ.
Ngày thứ hai mươi tám.
Chẳng ngờ ngay cả Chu Thịnh cũng đã cảm ứng được khí huyết, nhập môn Đại Hà Tráng Huyết công.
Điều này khiến Lục Trường Sinh không khỏi có chút mất mát.
Bình thường Chu Thịnh luôn giở đủ trò để lười biếng.
Không ngờ tới loại người như vậy cũng đã luyện thành Đại Hà Tráng Huyết công, thoát khỏi thân phận học đồ tạp dịch.
Cuối cùng cũng tới thời gian một tháng hạn định.
Rất nhiều học đồ tụ tập trên quảng trường, trông cả đám đều thất vọng tràn trề.
Lão Lưu lạnh lùng lên tiếng: “Trong vòng một tháng có chín học đồ cảm ứng được khí huyết, chứng tỏ họ có thiên phú nhất định trong việc luyện võ.”
“Có điều các ngươi cũng không cần nhụt chí, từ giờ các ngươi vẫn có thể tiếp tục luyện Đại Hà Tráng Huyết công. Về lâu về dài cũng sẽ có lúc nhập môn thôi. Đến khi ấy dù không luyện được võ công tới mức cao thâm gì nhưng ít ra vẫn có thể giúp cường thân kiện thể.”
“Tuy các ngươi không có thiên phú võ đạo nhưng Diệu Thủ Viên chúng ta nổi danh nhờ y đạo. Trong đó ‘Y’ còn đứng trước ‘Võ’. Các ngươi tuy không thể theo võ đạo nhưng có thể trở thành dược sư, đại phu, thậm chí cũng có thể trở thành đại danh y nữa kìa!”
Lão Lưu nói xong thì rời đi.
Thời gian một tháng vừa qua thật ra có thể coi là đợt “huấn luyện đặc biệt” để sàng lọc một số hạt mầm có thiên phú võ đạo, chủ yếu là tăng thêm nhân thủ cho đội hộ vệ.
Các học đồ còn lại vẫn tiếp tục làm công việc khi trước, tranh thủ từ học đồ tạp dịch thăng chức thành dược sư rồi đại phu.
Nếu có thể trở thành đại phu khai đường tọa chẩn của Diệu Thủ Viên thì lúc đó thân phận cũng chẳng kém gì đám võ giả của đội hộ vệ cả.
Sau một ngày bận rộn Lục Trường Sinh lại nằm trên giường nghỉ ngơi.
Trên giường chung giờ đã thiếu chín học đồ nên có vẻ rộng rãi hơn nhiều.
Có điều trong lòng các học đồ lại chẳng vui vẻ gì cho cam.
Không thể tới đội hộ vệ thì cũng không thể được Diệu Thủ Viên cung cấp dược thiện.
Dù vẫn có thể tiếp tục luyện võ thì sao chứ?
Không có dược thiện bồi bổ thì mỗi bước đi cũng chỉ càng thêm kém cỏi mà thôi.
Tới cuối cùng thành tựu trên con đường võ đạo của họ vẫn chẳng thể sánh được với võ giả của đội hộ vệ.
Rất nhiều học đồ đã chấp nhận số phận, quyết định thành thật tiêu tốn mười tới hai mươi năm thời gian để trở thành đại phu khai đường tọa chẩn.
Nhưng vẫn có một số học đồ vẫn không cam chịu số phận.
Lục Trường Sinh cũng sẽ không chấp nhận số phận.
Ký chủ: Lục Trường Sinh
Ngộ tính: 98 (Bình bình vô kỳ)
Quyền pháp cơ bản: Đại thành
Hổ Phác Thủ: Tinh thông
Đại Hà Tráng Huyết công: Chưa nhập môn
Lục Trường Sinh nhìn bảng thuộc tính của mình, Đại Hà Tráng Huyết công vẫn như cũ, mãi chưa thể nhập môn.
Ngược lại thì Quyền pháp cơ bản đã luyện tới mức đại thành rồi.