Chương 9
Nhìn giấy chứng nhận kết hôn vừa nhận được, tôi có chút ngơ ngác.
Tạ Thanh Uyên lại cười đến hả hê, thậm chí còn ôm tôi xoay hai vòng.
"Từ Phi Dương, cuối cùng tôi cũng "cua" được cậu về nhà rồi."
Tôi: ……
Choáng váng, cạn lời!
Ai mà ngờ được Tạ Thanh Uyên ngoài mặt thì sáng sủa trong trẻo, sau lưng lại là fan cuồng của tôi chứ.
Nếu không phải vô tình phát hiện ra tài khoản phụ của anh ta, tôi cũng chẳng dám tin đối thủ cạnh tranh của mình lại là "anh cả" trên bảng xếp hạng fan của tôi.
Kéo dòng suy nghĩ trở về.
Tôi cong môi cười, nhìn Lâm Ngữ Hi với vẻ mặt vặn vẹo. Vẫn dùng câu "Liên quan gì đến cô!" để đáp trả cô ta.
Ai ngờ, cô ta vừa nãy còn đang tươi rói, chớp mắt một cái đã ngất xỉu.
Hiện trường loạn thành một đoàn, tôi cũng có chút choáng váng.
Không lẽ vậy chứ!
Không đến mức thế chứ!
Câu nói này uy lực đến vậy sao?
Vậy mà có thể làm người ta tức ngất?
Tôi nói cũng đâu có sai!
Dù trong lòng tôi có bao nhiêu lời muốn nói, nhưng vẫn phản ứng nhanh chóng đỡ lấy người, đồng thời gọi 115.
Đạo diễn cũng không ngờ ghi hình một chương trình lại thành ra thế này, trên mạng đã ầm ĩ cả lên rồi.
Nhân viên công tác đề nghị tắt phát sóng trực tiếp đi, tôi lập tức ngăn cản:
"Chẳng phải các anh luôn tự hào là không né tránh cư dân mạng trong bất kỳ tình huống nào sao?
"Lâm Ngữ Hi ngất xỉu trong lúc ghi hình, nếu bây giờ tắt phát sóng trực tiếp, cư dân mạng sẽ nghĩ sao?"
Thật ra, tất cả chỉ là nói suông.
Tôi không tin Lâm Ngữ Hi thật sự ngất xỉu.
Nhưng tôi cũng không có bằng chứng xác thực để vạch trần cô ta.
Càng không muốn trở thành hòn đá lót đường cho con đường nổi tiếng của cô ta.
Những anti-fan kia nói chuyện tuy khó nghe, nhưng vào thời điểm này, lại là nhân chứng quan trọng của tôi.
...
【Bảo bối, em đừng sợ, đạo diễn không dám tắt phát sóng trực tiếp đâu, em cứ đi bệnh viện với tổ đạo diễn trước đi, bên đó đã có bác sĩ giỏi chờ rồi, anh đến ngay.】
Nhìn thấy tin nhắn của Tạ Thanh Uyên, lòng tôi bình tĩnh hơn nhiều.
Nhưng Tạ Thanh Uyên đang nổi tiếng, nếu chuyện kết hôn bí mật của chúng tôi bị lộ ra, sự nghiệp của anh ấy chắc chắn sẽ tụt dốc không phanh.
【Anh không cần đến đâu, em tự giải quyết được, nếu không chuyện kết hôn bí mật sẽ không giấu được nữa.】
Tin nhắn vừa gửi đi, điện thoại của Tạ Thanh Uyên đã gọi tới.
"Vợ à, anh tệ đến mức không thể gặp ai sao?
"Hay là nói, ở bên ngoài em thật sự có người khác rồi?
"Có anh còn chưa đủ sao?
"Là anh không đủ đẹp trai, hay là không đủ bền bỉ?
"Rốt cuộc là chán rồi đúng không, anh biết ngay mà, em đối với anh chỉ là chơi đùa thôi."
Tạ Thanh Uyên nói đến cuối giọng đã mang theo chút nghẹn ngào.
Anh hai à!
Kết hôn bí mật chẳng phải là quyết định sau khi mọi người đã bàn bạc rồi sao?
Hai năm cũng đã chịu đựng được, bây giờ lại làm sao thế này?
Lời này nói ra, chẳng khác nào biến tôi thành một tên tra nam ruồng bỏ chồng con vậy.
Tôi hít sâu một hơi, thành thật nói:
"Tạ Thanh Uyên, diễn xuất là ước mơ của anh, em không thể cản trở anh. Dính líu đến em, đối với con đường sự nghiệp của anh không có nửa điểm tốt."
Ai ngờ Tạ Thanh Uyên càng tức giận hơn, trách móc:
"Từ Phi Dương, rốt cuộc em có tim không vậy? Lúc trước em nói đợi ổn định rồi công khai, anh đã đồng ý, bây giờ em còn muốn trốn tránh sao? Đừng lấy tiền đồ ra để lấp liếm anh, hợp đồng của anh đã hết hạn rồi, cùng lắm thì cái giới giải trí này anh không lăn lộn nữa."
Đối diện với chất vấn của Tạ Thanh Uyên, tôi im lặng.
Hai năm qua từng chút từng chút hiện lên trong đầu, nói không động lòng là nói dối.