Chuyện khó coi như thế, Giang Ngọc Minh nhắc đến chuyện này, là động đến nỗi đau của Hồng Trường Sinh, thử hỏi làm sao hắn sắc mặt đẹp hơn cho được.
Hồng Trường Sinh nói xong sau, cũng không muốn cùng Giang Ngọc Minh này nói nhiều thêm nữa, Hồng Trường Sinh phất tay một cái, ra hiệu cho mười hai tên Đạo Thể Hóa Thần sơ kỳ tiến lên làm thịt cái này Giang Ngọc Minh.
Từ nơi đám người Hạo Phong bị nhục, Hồng Trường Sinh đang rất cần tìm một nơi để mà phát tiết, cái này Giang Ngọc Minh là đến rất đúng lúc, đem tên này đánh một trận, nghĩ đến trong lòng cũng nguôi ngoai phần nào.
Ân! Chính là như thế, qua chuyện này, dẹp đi cái gai trong lòng bấy lâu nay là Giang Minh Ngọc, chuyện làm ăn của hắn sau này sẽ thuận buồm xuôi gió, không có phải đi đâu cũng gặp nhiều chuyện xui xẻo như vậy! Giang Minh Ngọc có trách, thì nên trách bản thân mình quá nhiều chuyện, không nên trách người khác.
“Tiểu tử! Có trách thì nên trách mình quá nhiều chuyện đi!”
“Hắc hắc hắc... Sau này hồi Bí Cảnh Thí Luyện, cũng đừng nên trách các huynh đệ ta nha!”
“Các ngươi nên nhớ có ra tay thì nhẹ một chút, như tên này chết đi thì không được tốt! “
Mười mấy tên Đạo Thể Hóa Thần tiến lên đứng trước mặt Giang Ngọc Minh cùng Diệp Tử Phàm không đến mười trượng, buông lời trêu đùa. Đây là bọn chúng hiểu rất là rõ ràng lão đại của mình trong lòng đang suy nghĩ cái gì.
Theo sau, tất cả bọn họ đồng loạt xuất thủ, chỉ là lực đạo không có mạnh cho lắm, chỉ đủ cho Giang Ngọc Minh cùng Diệp Tử Phàm hai người không có sức phản kháng để từ từ bọn họ chơi đùa là được rồi.
Như không mà nói, chỉ là Phàm Thể cùng Linh Thể Hóa Thần hai cái tôm tép, một người Đạo Thể Hóa Thần trong số bọn họ cũng đã đủ nghiền ép tất cả, cần gì phải phiền đến mười hai người đồng loạt ra tay làm gì.
Thế nhưng, điều mà mười hai người này mong chờ Giang Ngọc Minh hai người kia bị đánh không có sức phản kháng sau một chiêu của bọn họ lại không có xảy ra, ngược lại người đánh bay lại chính là bọn họ.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Rầm rầm!!! Rầm rầm! Phốc.... Phốc... Phốc...! “
Dị biến phát sinh, mười hai đạo lực lượng của những tên Đạo Thể Hóa Thần kia không có làm cho hai tên bình thường Hóa Thần kia ra làm sao, ngược lại tai ương lại đến với lại tất cả bọn họ.
“Ngươi là ai?”
Toàn trường trong nháy mắt tĩnh lặng, một lúc sau, Hồng Trường Sinh hít sâu một hơi, lấy lại bình tĩnh, lên hỏi.
Hồng Trường Sinh hiện tại ánh mắt cảnh giác rất cao độ, nhìn về bên trái Giang Ngọc Minh tên Phàm Thể Hóa Thần Bạch Phát Lão Giả. Người mà hắn muốn hỏi chính là Bạch Phát Lão Giả kia.
Đứng ngoài quan sát Hồng Trường Sinh là nhìn rất rõ tình cảnh vừa rồi. Mười hai đạo công kích của Đạo Thể Hóa Thần cường giả đánh đến, Giang Ngọc Minh không hề có sức chống cự, rõ ràng là đang nhắm mắt chờ chết, thế nhưng đúng cái lúc đó tên Phàm Thể Hóa Thần mà hắn không mấy quan tâm khẽ đưa tay áo lên, kết quả là mười hai người bên phía bọn họ không có bao nhiêu lực phản kháng đã bị đánh bay ra xa, không rõ sống chết, thực lực như thế Cường Giả, Hồng Trường Sinh hắn tự nhận không thể sánh bằng.
E là Đạo Thể Hóa Thần hậu kỳ đại thành Hạo Phong cũng không có cái bản lĩnh đó. Tại cái này Thượng Thánh Đài bên trong, nghĩ đến chỉ có Cường Giả số một Đạo Thể Hóa Thần Chí Cường Giả Nhậm Nguyên Lang may ra có thể làm được đến.
Tên Bạch Phát Lão Giả này tuyệt đối không phải là biểu hiện bên ngoài đơn giản là Phàm Thể Hóa Thần như thế, rất có thể y dùng biện pháp nào ẩn tàng tu vi cũng như Thể Chất của mình, người này không thể xem thường được.
“Gì cơ! Mười hai tên không có đến một trăm vạn điểm cống hiến, đúng là một đám quỷ nghèo mà !”
Không để ý đến câu hỏi vừa rồi của Hồng Trường Sinh, Diệp Tử Phàm đem mười hai khối Lệnh Bài của những tên Đạo Thể Hóa Thần kia vừa bị mình đánh bay lên xem xét, hắn rất là thất vọng mắng một câu.
Dù gì cũng là Đạo Thể Hóa Thần cường giả, lại theo nghề cướp cạn này đã lâu, nhưng mỗi người trong tay không có đến mười vạn điểm cống hiến, cá biệt có một tên chỉ có ba vạn, như thế ra ngoài ăn cướp làm gì, thật sự là không biết xấu hổ mà.
Như đám Hóa Thần vừa rồi không có bị Diệp Tử Phàm đánh bất tĩnh nghe được những lời này của hắn mà nói, tất cả sẽ mắng tên Diệp Tử Phàm này không thôi. Đồng ý bọn họ là Đạo Thể Hóa Thần cường giả cũng làm môn này sinh ý lâu năm, thế nhưng thực lực bọn họ rất là kém, thu nhập bao nhiêu toàn là chảy vào túi của Minh Chủ Hồng Trường Sinh. Tên kia ăn thịt, đôi khi chỉ chừa cho bọn họ ít xương, được nhiêu đó cống hiến điểm, bọn họ đã YMYm6 là thắp hương cảm tạ ông bà rồi, nào có thể cầu mong nhiều hơn.
Chỉ tiếc hiện nay tất cả bọn chúng đều đã bất tĩnh, có nghe được những lời chê bai của Diệp Tử Phàm, cũng không thể làm gì.
“Không muốn như mười hai tên kia mà nói, tất cả lập tức đưa cống hiến điểm của mình ra đây!”
Diệp Tử Phàm liếc mắt qua toàn trường một cái, lực chú ý của hắn chỉ tập trung vào một trăm tám mươi tên Đạo Thể Hóa Thần còn lại, những tên Linh Thể, Phàm Thể kia, là không có thuộc diện chiếu cố của hắn, không cần kiểm tra, Diệp Tử Phàm cũng là biết những tên đó sẽ chẳng còn một điểm cống hiến nào bên trong Lệnh Bài đâu, tất cả đều đã bị những cái này Đạo Thể Hóa Thần lấy hết.
Nhất là cái tên cầm đầu Hồng Trường Sinh kia, hắn là Minh Chủ của Hồng Minh, lẽ dĩ nhiên thân gia phải hùng hậu nhất, tên đó mới là trọng điểm mà hắn cần phải chiếu cố.
“Ầm ầm! “
“Các huynh đệ! Không muốn công sức của mình mấy chục năm qua đổ sông đổ bể, lập tức lấy ra bản lĩnh của chính mình, cùng ta thịt tên Phàm Thể Hóa Thần này!”
Hồng Trường Sinh biết lần này mình gặp một khúc xương cứng, dự tính ban đầu của hắn là rút lui trong êm đẹp, cùng cái này Bạch Phát Lão Giả giảng hòa, chuyện đánh mười hai huynh đệ ủa hắn trọng thương, hắn cũng là không có truy cứu nữa.
Nhưng cái Lão Già này lại không có biết điều, một hai phải đánh chủ ý lên cống hiến điểm của hắn, thật sự là một tên lòng tham không đáy, hắn tuyệt đối không thể nào bỏ qua được.
“Ầm ầm! “
“Vâng! Minh Chủ! “
Nhìn thấy lão đại của mình đã hiện ra Pháp Thể, ngay cả Thượng Phẩm Đạo Khí cũng lấy ra, những người còn lại, nào có ai muốn tư tàng nữa kia chứ.
Chỉ trong nháy mắt một trăm tám mươi tôn cao hàng vạn mét Hóa Thần lâm lập hư không, sát khí bức nhân, như muốn đem không gian nơi đây chấn toái, rất là may mắn không gian bên trong Thượng Thánh Đài này đủ lớn, như không mà nói, đã bị những cái này Đạo Thể Hóa Thần Pháp Thể khổng lồ cấp phá vỡ.
Cũng như là Hồng Trường Sinh, những Đạo Thể Hóa Thần nơi đây khi thấy Diệp Tử Phàm xuất thủ vừa rồi, tất cả đều đã có cái ý nghĩ hành quân lặng lẽ, người này thực lực quá khủng bố, tuyệt không kém Nhậm Nguyên Lang bao nhiêu, không có một ai lại muốn cùng loại này cường giả chống lại cả.
Nhưng mà Diệp Tử Phàm ngàn không nên vạn không nên đánh chỉ ý lên điểm cống hiến của bọn họ, đây là thành quả mấy chục năm vất vả cố gắng lắm bọn họ mới đạt được nhiêu đây tích lũy, một hơi bắt bọn họ giao ra hết, cái này thù còn hơn là cướp đi thê nhi sát phụ mẫu của bọn họ nữa, thử hỏi như thế nào bọn họ có thể nhịn được kia chứ.
‘Hừ! Một trăm tám mươi Đạo Thể Hóa Thần Cường Giả vây công, dù ngươi có là Đạo Thể Hóa Thần Chí Cường Giả như Nhậm Nguyên Lang thì thế nào? Cũng chỉ có một con đường chết mà thôi!’
Nhìn trận thế hiện tại, Hồng Trường Sinh trong lòng là cười lạnh không thôi, tổng cộng tất cả là một trăm tám mươi người, trong đó không ít người có Thượng Phẩm Đạo Khí trong tay, như đồng thời công kích mà nói, ngay cả Nhậm Nguyên Lang cũng sẽ phải vẫn lạc khả năng, nói gì đến cái này gần đất xa trời Lão Giả.
Trước đây yên lặng rời đi thì không có sao, giờ này thì tốt rồi, muốn rời đi, là không có cửa đâu cưng.
“Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! Rầm rầm... Rầm rầm... A....A......Phốc... Phốc...! “
“Không thể nào...?”
Thế nhưng, rất nhanh, Hồng Trường Sinh đắc ý gương mặt không còn sót lại chút gì, thay vào đó là một vẻ mặt kinh khủng muốn chết.
Vẫn như cũ, cái kia Bạch Phát Lão Giả không có bao nhiêu động tác, thậm chí ngay cả Pháp Thể cũng không có hiện ra, chỉ phất tay lên một cái, trừ Hồng Trường Sinh hắn ra, tất cả một trăm bảy mươi chín Đạo Thể Hóa Thần liền là đi theo vết xe đổ của mười hai người trước đây không lâu, cả đám đều bị đánh bất tĩnh nhân sự.
Tồi tệ hơn, cả Thượng Phẩm Đạo Khí cũng đã bị hủy đi sạch sẽ, đây có thể nói là tổn thất thảm trọng mà, sau ngày hôm nay, sợ là Thượng Thánh Đài bên trong, sẽ không còn có Hồng Minh bọn họ một đám người nữa.
“Thánh.. Thánh Thể Hóa Thần cường giả! “ Hồng Trường Sinh liền là thu hồi Pháp Thể của mình, gian nan thốt da mấy chữ.
Vô địch lưu , truyện đã full , gái nhiều còn chần chờ gì nữa mà không nhảy Vô Thượng Sát Thần