"Nguyệt Nhi, muội chỉ là con gái nuôi của Phụ Hoàng, chúng ta không có quan hệ huyết thống, Phụ Hoàng là sẽ không phản đối chuyện của chúng ta! " Hằng Vũ Hiên rất tự tin nói.
"Cảm ơn Hiên Ca!" Hằng Nguyệt Nhi e thẹn nói.
Nàng đương nhiên là biết mình không phải là thành viên chính thống của Đại Tấn Hoàng Thất, chẳng qua mười mấy năm trước Phụ Thân của nàng vì cứu Bệ Hạ mà chết nên sau này mới được mang về Hoàng Cung sắc phong làm Công Chúa mà thôi.
"Phải rồi Hiên Ca, sao chúng ta không bắt đi tên Thiết Trụ kia lại, chỉ cần vào Hoàng Thất Ngục Giam, hắn những Đan Dược kia không phải là của chúng ta hay sao!" Vui mừng thoáng qua, Hằng Nguyệt Nhi nghĩ đến phải tiếp tục đi cho tên dân đen kia sắc mặt, trong lòng có chút không tốt.
Tuy là hai người không có làm gì, nhưng mà sau này nàng sẽ là Hoàng Hậu Đại Tấn, không chấp nhận bị người gièm pha.
"Muội không có hiểu, bây giờ thời cơ vẫn chưa đến! " Hằng Vũ Hiên hai con ngươi lóe qua một tia sát khí.
Hắn sao lại muốn người đàn bà của mình cùng người khác khanh khanh ta ta, nhưng mà hắn tạm thời còn chưa thể động thủ được, hắn mới lên làm Thái Tử không được bao lâu, căn cơ còn chưa vững chắc, cường giả đầu nhập vào hắn cũng không nhiều.
Làm không tốt, bức dây động rừng, mấy tên huynh đệ của mình nghe tin nhào đến, khi đó hắn không có trái ngon để ăn.
Lần trước hắn có phái một vị Chân Huyền cường giả đi trảo tên Thiết Trụ kia về, nhưng mà vị cường giả kia lại phát hiện xung quanh cũng có một vị Chân Huyền cảnh khác hơi thở, rất có thể là người đi theo bảo hộ cho tên Thiết Trụ kia.
Phát hiện này không khỏi làm trong lòng của hắn chấn động, có Chân Huyền cảnh đi theo bảo hộ, thân phận của tên Thiết Trụ này vô cùng không tầm thường, tuyệt không có giống như bên ngoài là một đứa con rơi, Tạp Dịch Đệ Tử đơn giản như vậy.
Chờ hắn điều tra rõ, cùng với thuyết phục một ít Chân Huyền cảnh trung, hậu kỳ về phía mình, lúc đó động thủ cũng không muộn.
Dám chạm tay vào người đàn bà của mình, Hằng Vũ Hiên từ lâu đã phán Thiết Trụ án tử hình.
"Nguyệt Nhi, mấy ngày rồi chúng ta không có cùng nhau!" Dẹp đi suy nghĩ về Thiết Trụ qua một bên, ôm người ngọc trong tay, Hằng Vũ Hiên sắc tâm tiệm khởi, không nói hết câu đã cúi xuống hôn lên đôi môi xinh đẹp của Hằng Nguyệt Nhi, sau đó quăng nàng lên một chiếc giường.
"Hiên.. Ca, bây giờ vẫn còn đang là ban ngày! " Hằng Nguyệt Nhi bị Hằng Vũ Hiên đặt tại dưới thân, không khỏi thở gấp nói.
"Ta mặc kệ, đây cũng không phải là lần đầu tiên! " Hằng Vũ Hiên hơi thở ồ ồ mà hôn đến, không bao lâu bên trong Đông Cung vang lên những tiếng thở dốc liên tục.......
...
Ba tháng sau, Tây Hoang Địa Vực...
"Luyện Thần Quân đám người đây là muốn làm gì? Không lẽ muốn tuyệt diệt Yêu Tộc mới chịu ngừng tay hay sao?" Trong bất tri bất giác, cái kia trên Vương Vị ba mét Chu Tước mày nhăn lại cùng một chỗ.
Tây Hoang Địa Vực, Chu Tước Vương Cung.
Chu Tước Yêu Vương Phụng Tam Thiên đôi mày liền nhíu chặc, có chút đoán không ra đám người Luyện Thần Quân kia ý định.
Nữa năm qua đã có thêm sáu đầu ức vạn dặm Sơn Mạch bị bọn họ công chiếm, nâng tổng số Sơn Mạch bị Luyện Thần Thành lên thành mười tòa, mỗi lần bọn họ đi đến, ngoài chủ mạch không có vấn đề gì sau, mấy đầu ngàn vạn dặm sơn mạch dường như bị bọn họ bắt sạch, cũng không hề thấy đám Yêu Thú kia xuất hiện một lần nữa, tương lai chờ đợi đám Yêu Thú kia chỉ có thể có một con đường chết.
Hiện tại thế lực của bọn họ sau khi hợp nhất mười đầu sơn mạch đã tăng lên dữ dội, Yêu Vương cường giả theo thông tin mới nhất hắn nhận được đã lên đến mười hai tên, Yêu Soái càng là mấy vạn người mà tính.
Tây Hoang Địa Vực bên ngoài cũng chỉ có hai mươi ba vị Yêu Vương cảnh giới, cùng với hai mươi ba đầu Ức vạn dặm sơn mạch, Luyện Thần Quân đã chiếm lấy mười đầu, tức là chiếm gần đi một nửa, với tình hình này khả năng chiếm hết Tây Hoang, thậm chí là Thiên Hoang Đại Lục chỉ là chuyện sớm muộn.
Đám người Luyện Thần Quân kia ý định muốn làm gì, nếu như mà vì Linh Mạch, bọn họ chiếm nhiều đầu ức vạn dặm sơn mạch như vậy cũng là đủ rồi, đâu cần phải đuổi tận giết tuyệt tất cả Yêu Chúng kia chứ, cùng là Yêu Tộc với nhau hành vi này được xem như là tối kỵ.
Phong Khắc Nhiên kia đã chết ba vạn năm, nhưng mà hôm nay lại hiện lên thế gian, bọn họ đã điều tra rất nhiều lần, nhưng đến bây giờ mọi chuyện vẫn là một bến mê, chỉ biết là hiện tại oai phong một đời Yêu Vương Phong Khắc Nhiên đã nhận một tên Nhân tộc làm chủ, mọi chuyện điều lấy hắn làm đầu, đây là điều không tưởng được.
Không những vậy, tên Nhân Tộc kia làm sao có thể khống chế tất cả Yêu Vương, làm cho bọn họ trở nên nghe lời dễ bảo, hắn nghe nói tên Nhân Tộc kia chỉ có Chân Huyền cảnh tu vi mà thôi, đây cũng là một bến mê mới.
Bất quá rất nhanh, Phụng Tam Thiên liền làm ra phản ứng tới, hiện tại cũng không phải là suy nghĩ, Phong Khắc Nhiên làm sao chết mà hoàn sinh, hoặc là tên Nhân Tộc kia lai lịch thủ đoạn, nếu như cứ để cho cái gọi là Luyện Thần Quân kia tiếp tục mở rộng, Yêu Tộc bọn họ có khả năng bị tuyệt chủng.
Sau một khắc..
Phụng Tam Thiên Tước Nhãn nhất chuyển, nhìn chung quanh toàn bộ Vương Điện:" Chư vị, ai nguyện ý cùng Bản Vương Diệt Thần? " Thanh âm lộ ra từng đợt lôi âm, chấn cho Vương Điện chập chờn.
"Cái này.. Cái gì!! " Rất nhanh, Vương Điện bên trong, Yêu Soái cảnh cường giả Chu Tước Bộ Tộc lặng thấp Tước đầu, không dám cùng Phụng Tam Thiên đối mặt, hiện tại bên đám Luyện Thần Quân kia đã có mười hai vị Yêu Vương à nha, bọn họ chỉ là Yêu Soái cảnh giới đi không phải là đưa đồ ăn hay sao?
Bọn nó đến được thông tin trước kia Luyện Thần Quân trước chỉ bắt một đám Yêu Binh Yêu Tướng mà thôi, Yêu Soái cảnh giới vẫn có thể quy hàng, nhưng hiện nay cả Yêu Soái bọn họ cũng là không buông tha, nghe nói đã có cả vạn tên Yêu Soái biến mất trong tay bọn họ rồi.