Cái này hắn cũng chỉ suy đoán chiếm đa số, có điều Tào Hùng Sâm này thực lực cao cường hơn hắn, thọ nguyên cũng như lịch duyệt cao hơn hắn vô số lần, có thể y biết một số manh mối nào chăng?
“Ta cũng như ngươi mà thôi! Đối với lại Diệp Tử Phàm người này, hoàn toàn không biết gì cả!” Tào Hùng Sâm lắc đầu lên tiếng trả lời.
Vì là muốn đột phá tiếp theo tiểu cảnh giới để tăng lên thọ nguyên của mình, chạy thoát khỏi Tử Thần vẫy gọi, nên là cả trăm triệu năm nay Tào Hùng Sâm hắn chỉ tại Bí Cảnh bế quan tu hành, chưa hề ra ngoài Thánh Vực, nên Thánh Vực xuất hiện một đại Cường Giả như Diệp Tử Phàm thế này, nói thật lòng hắn không có biết.
“Haiz.. Tư Mã Nghiêu! Chúng ta tạm chia tay tại đây! Ngươi tự lo cho bản thân mình cho tốt đi!”
Bất ngờ Tào Hùng Sâm bỗng nhiên thở dài một tiếng, quay qua cùng với lại Tư Mã Nghiêu chào hỏi một cái, vẻ mặt có chút buồn rười rượi cũng không có chờ Tư Mã Nghiêu đáp lại, liền là cất bước đi trước!
“Tự lo cho tốt! Tào Hùng Sâm... Ý ngươi làm gì? “
Khi không đang cùng bàn về Diệp Tử Phàm một cách say sưa như thế, tên này Tào Hùng Sâm lại đưa một bộ mặt giống đám ma thế kia ra làm gì?
Còn bảo hắn phải tự lo cho tốt, không phải là tên này nói Tư Mã Nghiêu hắn sắp có nguy hiểm gia thân đó chứ?
“Ân!..Thì ra là chuyện này...Haiz.. Chúng ta đúng là phải tự lo lấy thân thật!” Nghĩ đến cái gì, Tư Mã Nghiêu đầu óc quả thật có chút thông suốt, cũng đã hiểu vì cái gì một cái đại Cường Giả như là Tào Hùng Sâm lại lo lắng đến như thế này.
Đó là bọn họ không có ai hoàn thành nhiệm vụ lần này do hai tôn Đại Thánh Nữ của mình giao phó cho, kia là phải bắt cho bằng được Thanh Lôi Thánh Vương tên tiểu tử kia hồi trở lại Trung Thiên Chiểu Trạch cho hai người kia xử lý.
Không thể hoàn thành nhiệm vụ, lê thân xác không trở về, thử tưởng tượng thôi hắn cũng biết Diệp Vũ Phi con nha đầu kia sẽ nỗi giận với lại hắn đây như thế nào.
Không chừng còn đem hắn ra sát đi cũng nên. Nghĩ đến khả năng này, hắn như muốn co giò chạy trốn khỏi Thánh Vực này cho xong.
Rất tiếc là hắn không thể, không nói ràng buộc với lại Thánh Cung trên kia, chỉ nói gia tộc cùng tài nguyên của hắn còn tại Tử Quang Thánh Thành kia, hắn cũng không dám một mình chạy trốn.
Hơn nữa thiên địa này tuy lớn, nhưng một khi phản lại Tử Quang Thánh Cung, sẽ không có chỗ cho Tư Mã Nghiêu hắn dung thân.
Hắn cũng có thể hồi lại Tiểu Sư Tinh Vực kia đem Thanh Lôi Thánh Vương từ trong tay tên Diệp Tử Phàm kia bắt lại hồi Thánh Vực. Như thế thì hắn có thể kê cao gối không lo.
Nhưng là nghĩ đến cùng với lại một tôn Cường Giả còn cường đại hơn cả Thánh Chủ mình là Diệp Tử Phàm đang tại kia, hắn ngay lập tức liền là bỏ đi cái ý nghĩ không thực tế kia ra khỏi trong đầu.
Thực lực của Tào Hùng Sâm tên kia còn là lợi hại hơn Tư Mã Nghiêu hắn đây mấy lần, nhưng tên kia thà là chọn con đường hồi lại Trung Thánh Vực chờ Diệp Vũ Đồng xử lý, cũng là không dám xuống Tiểu Sư Tinh Vực cùng Diệp Tử Phàm đối kháng, lấy hắn chút này thực lực, đến chỉ có thể đưa đồ ăn mà thôi.
Nghĩ đi nghĩ lại, vẫn là nên đi theo con đường của Tào Hùng Sâm một dạng, hồi lại Trung Thánh Vực chờ hai con đầu kia xử lý, nhìn tại Thánh Hoàng Cường Giả thực lực của hắn, cùng với lại hắn năm xưa cùng Thánh Chủ có không GTlwb tệ quan hệ, sẽ không đến nỗi bị con nha đầu kia hành hạ quá thảm, còn như đi tìm Diệp Tử Phàm, chắc chắn chỉ có con đường chết.
***
Thánh Yêu Giới! Hạ Thánh Vực! Thiên Sư Thánh Cung! Cấm Địa!
“Thiên Ngạn Trưởng Lão! Tất cả mọi chuyện bên trong Thánh Cung ngài đã sắp xếp ổn thỏa cả rồi chứ?” Cấm Địa Đại Môn trước cửa, Sư Thiên Minh quay lại liếc mắt nhìn biển người phía sau mình một cái, sau đó liền là đối với bên trái của mình Sư Thiên Ngạn lên tiếng hỏi.
Sư Thiên Minh! Đạo Thể Thánh Vương hậu kỳ viên mãn cường giả, dòng chính của Sư Thiên một hệ.
Mấy năm trước Sư Thiên Hạm đưa tất cả Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung rời đi đến Thiên Táng Thần Sơn vây sát Diệp Tử Phàm, hắn chính là người đã được Sư Thiên Hạm chọn mặt gửi vàng giao cho công việc ở lại hộ pháp cho Thiên Sư Thánh Cung.
Nhưng niềm vui được làm chủ Thánh Cung trên danh nghĩa một thời gian đối với lại Sư Thiên Minh hắn cũng không có thể tồn tại được lâu lắm, bảy tháng thời gian trước, Hồn Đăng của tất cả Thánh Vương Cường Giả bỗng nhiên vỡ nát, ngay cả Thánh Chủ Sư Thiên Hạm cũng không có cơ may có thể chạy thoát khỏi.
Theo như tin tức mà hắn dùng giá cao mua được của một tổ chức mua bán tin tức Tin Tức Lâu, hắn được biết đến, trừ Thánh Chủ của mình là chết trong tay của Doãn Đạo Nhân ra, những người còn lại tất cả đều là chết trong tay của Diệp Tử Phàm.
Diệp Tử Phàm tên kia không có chết tại Thiên Táng Thần Sơn băng liệt, tên này còn sống vô cùng tốt, còn tự tay diệt sạch Thánh Vương Cường Giả của Thiên Sư Thánh Cung bọn họ. Lúc này, hắn là biết đến, Thiên Sư Bộ Tộc sắp sửa xong đời rồi.
Như chỉ có như thế thôi, Thiên Sư Thánh Cung hắn vẫn còn có một tia hy vọng sinh tồn, vì trong tộc bọn họ còn có Sư Thiên Mộc, một tôn Thánh Hoàng Cường Giả, có thể dựa vào tôn Lão Tổ Tông này, kéo dài hơi tàn, cũng chưa phải tuyệt diệt như dự cảm xấu nhất của hắn.
Thế nhưng một tháng trước tin tức bên kia Thiên Táng Tinh Không truyền đến, nó đã dập tắt mọi hy vọng có thể bảo tồn Thiên Sư Thánh Cung của bọn họ.
Diệp Tử Phàm đã đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh, còn là trấn áp rất nhiều đồng cấp Thánh Hoàng Cường Giả, trong đó còn có những người thực lực còn cường đại hơn Lão Tổ Tông của mình rất nhiều lần.
Hắn là biết đến, Thiên Sư Thánh Cung tòa này đại bản doanh không còn có khả năng giữ lại, Thiên Sư Bộ Tộc cũng sắp có diệt tộc nguy cơ.
“Tộc trưởng! Ngài an tâm, những gia tộc Thiên Tài Đệ Tử, ta đã sắp xếp bọn họ đến những nơi an toàn trú ẩn, Diệp Tử Phàm dù có đến, cũng không thể nào tìm ra được bọn chúng đang ở nơi nào đâu!” Sư Thiên Ngạn cung kính lên tiếng hồi đáp!
Sư Thiên Hạm đã không còn, Sư Vạn Cổ đám người cũng không còn, Thiên Sư Bộ Tộc cần có một người đứng ra để lãnh đạo mọi người tiếp tục tiến bước, Sư Thiên Minh chính là người có thực lực cao nhất còn lại của Thiên Sư Bộ Tộc, vị trí lãnh đạo nên là để cho y.
Còn như thế nào chỉ gọi Sư Thiên Minh là Tộc Trưởng mà không phải là Thánh Chủ, đơn giản là vì bọn họ đây sắp phải rời bỏ tòa này Thánh Cung để đi lánh nạn.
Thiên Sư Thánh Cung cũng sắp không còn, gọi Sư Thiên Minh là Thánh Chủ có vẽ không mấy thích hợp, vẫn như quay về khi xưa Thiên Sư Bộ Tộc chưa lập ra Thánh Cung, gọi là Tộc Trưởng sẽ hợp lý hơn.
Mấy trăm tỷ năm mưa gió Thiên Sư Bộ Tộc bọn họ mới có thể thành lập được một cái cơ nghiệp khang trang làm nhiều Bộ Tộc mơ ước như hiện nay.
Không nghĩ đến, chỉ vài chục năm ngắn ngủi, vì là bọn họ đắc tội với lại một cái Diệp Tử Phàm, thoáng chốc đã không còn lại chút gì, đúng là vận mệnh khó đoán.
“Còn Sư Hiền Vinh cùng Sư Phiêu Diêu mới lên không lâu, ngài sắp xếp bọn họ như thế nào? “ Sư Thiên Minh gật đầu hài lòng với lại những công việc mà Sư Thiên Ngạn đã làm, nhớ đến một vấn đề, hắn liền là lên tiếng hỏi tiếp.
“Vấn đề này ngài an tâm! Ta đã sử dụng tài nguyên quan trọng nhất của chúng ta, đưa y đến Kỳ Lân Thánh Cung! Như mọi chuyện thuận lợi, không bao lâu Thiên Sư Bộ Tộc của chúng ta liền sẽ có cơ hội đông sơn tái khởi! “ Sư Thiên Ngạn một bộ cung kính lên tiếng hội báo, đồng thời, khi nhắc đến Sư Hiền Vinh người này, ánh mắt của hắn xuất hiện vô số kỳ vọng quang mang.
Sư Hiền Vinh mà Sư Thiên Minh vừa nhắc đến, là một tên tiểu tử chỉ có Yêu Hoàng cảnh tại Hạ Giới Tinh Vực.
Vì chạy trốn mấy tên Thánh Vương Cường Giả truy sát, liền là mượn nhờ Hắc Sư Đại Lục Truyền Tống Trận đi lên Thiên Sư Thánh Cung nơi đây.
Khi nhìn cái này Sư Hiền Vinh, huyết mạch trong cơ thể của hắn liền là bị áp chế rất mạnh, Sư Thiên Ngạn hắn là kinh dị không thôi, như hắn đoán không sai mà nói, Sư Hiền Vinh này huyết mạch đã phản tổ, hơn nữa còn là thuần khiết nhất một loại kia.
Truyện thuần phong cách cổ điển phiêu lưu khám phá, với những yếu tố tươi sáng hài hước nhưng không kém phần hấp dẫn trong phân tích và chiến đấu, đưa bạn trở về những ký ức Pokemon đẹp thời thơ ấu.