Không nghĩ đến hôm nay vì thoát thân, Phụng Tam Thiên lại mạo hiểm sử dụng loại Bí Thuật này, làm cho nó một lần nữa tái hiện tại Thiên Hoang, nhưng mà để đánh đổi, giờ phút này Phụng Tam Thiên ly cái chết cũng không còn xa nữa.
"Nha! Cũng thật là đáng tiếc! "Sau khi nghe xong Phong Khắc Nhiên nói đến tác dụng phụ của loại Bí Thuật này, Diệp Tử Phàm có chút thở dài.
Sau đó hắn nghĩ đến cũng phải, nếu như ai tại Tứ Giai cũng có thể sử dụng được Thông Thần cường giả lực lượng mà không bị hạn chế, chẳng phải là Thông Thần cảnh trở nên không đáng giá.
...
"Ầm ầm! Ầm ầm! Ầm ầm! "
"Phốc! Phốc! Phốc! "
"Các ngươi là đầu hàng, hay là vẫn ngoan cố chống lại?" Tại bốn trăm vạn dặm bên ngoài Ưng Sầu Cốc, Phong Khắc Nhiên một thân tản mát ra vô tận sát khí nhìn còn lại chín tên Yêu Vương hỏi.
Sau khi để cho Phụng Tam Thiên chạy thoát, hắn mang theo một thân oán khí không chỗ phát tiết tìm đến nơi đây, thế là còn lại mười hai tên Yêu Vương liền gặp xui xẻo, lần này hắn ra tay không một tia nương tay có thể nói, vừa xuất hiện liền đánh bay ba tên Yêu Vương cường giả, uy áp mười phần, làm cho toàn trường không ai dám hé răng.
"Muốn chúng ta quy hàng, đừng có nằm mơ! " Thấy toàn trường có vẻ lặng ngắt, Đồng Văn Cự Ngạc lên tiếng, hắn là sẽ không bao giờ quy thuận Luyện Thần Quân, nếu không làm sao đối mặt với mấy ức đã chết đi Đồng Văn Yêu Tộc.
"Vậy ngươi có thể đi chết được rồi! "
"Ầm ầm!!!! A!!!A!"Đồng Văn Cự Ngạc Tiêu Sắt chỉ kêu lên một tiếng, ba trăm mười mét Yêu Thể như một huyết cầu nổ tung lên, Yêu Huyết rơi vãi khắp nơi trên đại địa.
Lần này Tiêu Sắt thật sự là chết đi, không ai có thể Thân Thể tan thành một đám huyết vụ mà vẫn còn sống, trừ khi là Tích Huyết Trùng Sinh Thánh Nhân, nhưng mà Tiêu Sắt tuyệt đối không phải là Thánh Nhân,vì vậy hắn chỉ có thể đi theo tử tôn của hắn gặp Minh Vương.
"Cho các ngươi mười hơi để suy nghĩ, quá mười hơi còn không cho ra đáp án, ta sẽ cho là các ngươi không đầu hàng, mà không đầu hàng hắn chính là tấm gương! " Phong Khắc Nhiên mặt vô biểu tình, dùng chân chỉ vào khu vực Đồng Văn Yêu Vương Tiêu Sắt, sặc mùi máu tươi nói.
Còn lại mười một vị Yêu Vương cảnh, Yêu Thể đang run rẩy như ve mùa đông, từ mười vạn năm trở lại đây, Tiêu Sắt chính là một vị Yêu Vương duy nhất chết mà không phải do thọ nguyên hao hết hay là Độ Kiếp thất bại, cũng là vị Yêu Vương duy nhất tính đến thời điểm hiện tại bị Luyện Thần Quân diệt.
Bọn họ cũng có nghe qua phong cách hành sự của đám Luyện Thần Quân này, sau khi xâm chiếm một đầu ức vạn dặm sơn mạch chỉ diệt đại đa số Yêu Soái bên dưới cảnh giới Yêu Thú, đối với Yêu Vương cảnh cũng là tương đương "nể tình ", bọn họ trong lòng có chút may mắn cũng như nghĩ đây là chuyện đương nhiên.
Yêu Vương cảnh nha, tại Thiên Hoang này chính là đã đứng tại đỉnh tiêm tồn tại, một khu vực Vương Địa Yêu Tướng, Yêu Soái có thể lấy hàng ngàn, hàng vạn mà tính, nhưng mà Yêu Vương chỉ duy nhất có một, những cường đại Bộ Tộc kia may mắn lắm mới nhiều ra hai ba tôn, nhưng mà như thế cũng đã là tối đa.
Yêu Vương cảnh không thể bị giết, Vương Tộc cũng không thể bị diệt vong, đây là Yêu Vương cảnh giới cường giả đặc quyền, những đầu ngàn vạn dặm sơn mạch kia bị diệt có trách thì trách trong tộc không có Yêu Vương cảnh Giới tọa trấn, vì nắm được cái thóp này của Luyện Thần Quân, cho nên những tên Yêu Vương này mới có thể to gan lớn mật đến Chu Tước sơn mạch liên hợp lại tạo nên cái gọi là Chu Tước Liên Minh để chống lại Luyện Thần Quân, vì bọn họ đều là Yêu Vương cảnh, không ai cam nguyện làm thủ hạ cho người khác, cho dù là Chí Cường Giả cũng là không được.
Nếu như có thất bại đi chăng nữa, dựa vào Yêu Vương cảnh giới, bọn họ cũng có thể quy hàng Luyện Thần Quân mà không có chuyện gì cả, nhưng mà bây giờ tình hình đã biến đổi, không biết Phong Khắc Nhiên hay vị Nhân Tộc phía sau màn chủ sự nổi lên cơn điên gì, lại đi mạt sát Yêu Vương cảnh giới cường giả, nếu như biết vậy, bọn họ còn đến Chu Tước sơn mạch làm cái gì? Không phải là ngại sống quá lâu hay sao?
Bạch Hàm Khê Hồ Nhãn cũng là nhấp nháy lợi hại, sau lưng đều ướt đẫm mồ hôi lạnh, không chỉ là nàng chín vị Yêu Vương khác cũng là lòng lạnh siêu siêu, bọn họ biết Phong Khắc Nhiên ra tay diệt sát Tiêu Sắt sau lưng là có vị chủ nhân kia cho phép, nếu không Phong Khắc Nhiên sẽ không có to gan lớn mật như vậy, Yêu Vương cảnh như bọn họ tại bên trong Luyện Thần Thành chính là trung kiên lực lượng nha, cho dù có chết một vạn tên Yêu Soái vị chủ nhân kia cũng không có tiếc bằng mất đi một tên Yêu Vương đâu.
Theo bọn họ suy nghĩ vị chủ nhân kia sẽ tóm gọn đám Yêu Vương này, sau đó chờ Bản Thể trở về dùng Luyện Thần Đỉnh nô dịch bọn họ. Thiên Hoang này vô cùng rộng lớn, rất cần đám Yêu Vương như bọn họ đi quản lý, nếu không cho dù chủ nhân có thống nhất được Thiên Hoang, không có Yêu Vương ai sẽ thay hắn quản lý một khu vực rộng lớn kia.
Nhưng mà bây giờ mọi chuyện đã khác, không lẽ bên ngoài Tinh Không kia đã xảy ra biến cố, hoặc là chủ nhân kia đã cường đại đến mức không cần đến Yêu Vương cảnh như bọn họ nữa, nếu như là cái trước thì không sao, nhưng nếu là cái sau thì số phận của bọn họ sau này rất đáng để lo à nha.
"Ta..Ta thần phục!" Huyết Long Yêu Vương Long Lạp Đức là người đầu tiên lên tiếng, đánh đến nay đã ba ngày, bên mình có đến mười hai người nhưng lại bị mười người bên Bạch Thuần Sâm ép đến thở không nổi, bây giờ lại thêm một tên Chí Cường Giả tên điên như Phong Khắc Nhiên, thử hỏi bọn họ làm sao mà sống.
Phong Khắc Nhiên một mình đấu với ba tên Chí Cường Giả, hiện tại hắn xuất hiện tại đây không một chút hao tổn, trong khi ba vị Chí Cường Giả kia lại biệt vô âm tín, có ngốc nữa hắn cũng biết là ba tên Chí Cường Giả kia đã bị bại trận rồi, cùng với một tên có thể thắng được ba tên Chí Cường Giả làm trái, kết quả có thể nghĩ được.
Hắn bây giờ còn không muốn chết, trong nhà còn một đám "mỹ kiều thê" chờ hắn sủng hạnh, lại có hai vạn năm có thể sống lâu, đời này rời khỏi Thiên Hoang là có hi vọng, trùng kích Yêu Hoàng cảnh cũng không nói chơi, hắn sao có thể cam lòng chết tại đây.
"Ta cũng quy thuận!!!"Bối Khắc Địch bất đắc dĩ nói, những điều mà Long Lạp Đức nghĩ đến hắn đương nhiên cũng là nghĩ đến.
Trưởng lão duy nhất trong tộc của hắn Bối Nam Đô cùng hai người khác đã bại, hắn chống lại cũng là uổng công vô ích, hắn tuy là Yêu Vương hậu kỳ cảnh giới, nhưng chỉ có ba trăm bảy mươi mét Lang Thể mà thôi, so sánh với Bạch Hàm Khê còn kém một đoạn, đừng nói đến Bạch Thuần Sâm hay là Phong Khắc Nhiên.
"Chúng tôi cũng nguyện đầu hàng! " Chín người còn lại thấy hai người có tu vi cao nhất cũng đã đầu hàng, bọn họ những Yêu Vương trung kỳ nhếch về phía dưới này cũng thuận theo thời thế.
Không đầu hàng chính là đi theo Tiêu Sắt xuống dưới địa phủ chơi, bọn họ những Yêu Vương cảnh này còn sống không có đủ, không muốn chết nhanh như vậy.
Còn về Yêu Tộc vinh quang thì đó là chuyện của trăm vạn năm về trước tổ tiên, bọn họ thời đại này chỉ thờ phụng thực lực vi tôn, ai nắm tay đại bọn họ sẽ theo người đó.
"Xem như các người thức thời, tất cả các ngươi lập tức đi theo ta?"Phong Khắc Nhiên hừ lạnh một tiếng, dẫn đầu bay đi, thực ra hắn còn giết người chưa đủ đâu, hi vọng có thêm một hai tên thêu thân đứng ra để cho hắn lập uy, nhưng mà nhìn lại mấy tên Yêu Vương này cũng không có ngốc, nên chỉ đến vậy thôi.
Bạch Thuần Sâm đám người cũng bay ngay phía sau, mười một tên Yêu Vương còn lại người nhìn ta, ta nhìn người trong giây lát cũng là cấp tốc đuổi theo, bọn họ vừa rồi không phải là không có ý định chạy trốn, nhưng mà suy nghĩ đến tốc độ của Thiên Dực Hắc Hổ Phong Khắc Nhiên, bọn họ chỉ có đánh mất cái ý niệm này trong đầu.
...
Hai ngày sau....
"Ân, một tên Yêu Vương hậu kỳ, mười tên Yêu Vương trung kỳ, lần này thu hoạch thật không có sai!"Diệp Tử Phàm đứng trên cao phong, nhìn bên dưới chân mười một tên Yêu Vương cường Giả không khỏi gật đầu nói.