Không nghĩ đến chỉ có mấy tháng thời gian, Diệp Tử Phàm này liền đột phá được Pháp Tắc hậu kỳ chi cảnh, buồn cười cho hắn còn cho là Diệp Tử Phàm này không có thiên phú về Pháp Tắc một môn này đâu, hiện tại hắn đã hiểu được như thế nào là ếch ngồi đáy giếng.
“Pháp Tắc hậu kỳ sao?”
Nghe Lưu Phú Quý này lên tiếng nói như thế, Diệp Tử Phàm hắn hơi có chút cúi đầu, lẩm nhẩm nói nhỏ.
Lưu Phú Quý này đã nói sai rồi, hắn còn là chưa đột phá Pháp Tắc hậu kỳ chi cảnh, trong ba môn Pháp Tắc mà hắn có trong tay, hắn chỉ có hai môn đi đến trung kỳ viên mãn mà thôi, còn cách hậu kỳ chi cảnh một đoạn khá là xa.
Sở dĩ có được công kích cường đại như vừa rồi, kia là vì hắn dùng đến Bá Thần Quyết tăng phúc lên mà thôi.
Như bình thường mà nói, với cảnh giới Pháp Tắc hiện tại, Diệp Tử Phàm cao lắm cũng chỉ phát huy một hai ngàn tỷ tòa Thế Giới Chi Lực, tương đồng như Lưu Phú Quý này mà thôi.
Nói thật Diệp Tử Phàm hắn cũng là rất muốn đột phá Pháp Tắc hậu kỳ cảnh giới, Thôn Phệ Pháp Tắc của hắn hiện tại là vô hạn tiếp cận cái cảnh giới đó, chỉ là hạn chế bởi tu vi, hắn có làm gì cũng không thể nào đột phá Pháp Tắc hậu kỳ chi cảnh.
Muốn làm được như thế, chí ít Diệp Tử Phàm hắn cũng là phải đột phá Thánh Hoàng Chi Cảnh thì mới được, đáng tiếc cái này Thánh Hoàng Chi Cảnh còn cách hắn một khoảng cách tương đối xa.
“Diệp Thánh Đế! Ngài xem..Ngài xem tại Lão Tộc Trưởng ta trên mặt, bỏ qua.. Bỏ qua cho ta một lần được không? “ Lưu Phú Quý nhìn thấy Diệp Tử Phàm đi đến bên cạnh mình, chuẩn bị xuất thủ, hắn là lên tiếng cầu khẩn.
Dùng hậu trường ra để giữ lại mạng sống, đây là đối với lại Thánh Đế Chí Tôn như bọn họ quá ư là mất mặt.
Nhưng là không có cách, mạng sống hắn tại chỉ màng treo chuông, có thể đứt bất kỳ lúc nào, hắn là không có muốn chết, hắn thật sự là không có muốn chết mà.
“Ầm ầm... Ầm ầm... Ầm ầm...! “
“A....A...A...!”
“Ngươi vào bên trong chờ chết đi!”
Diệp Tử Phàm lạnh lùng một trảo đưa ra, đem cái này Lưu Phú Quý đưa vào bên trong Luyện Thần Đỉnh, sau đó liền vô tình lên tiếng.
Diệp Tử Phàm hắn không có thời gian cùng cái này Lưu Phú Quý chơi đùa, nói thật ra sau khi xuất hiện bên ngoài Luyện Thần Đỉnh, hắn là cũng không muốn cùng Lưu Phú Quý giây dưa cái gì, mà chỉ muốn nhanh chóng đi về lại Thánh Vực bên kia mà thôi, như hắn có chủ đích nhắm đến Lưu Phú Quý mà nói, chỉ cần dùng Không Gian Pháp Tắc đánh lén tên này một chút là được rồi.
Ai mà nghĩ đến Lưu Phú Quý này điếc không sợ súng, một hai phải ngăn cản con đường đi của hắn, như vậy cũng là không nên trách hắn đây vô tình.
“Ầm ầm! “
“Lưu Kiến Bang sao! Hy vọng ngươi đừng đến tìm ta phiền toái, nếu như không, một ngày nào đó Diệp Tử Phàm ta nhất định sẽ đem Lưu gia của ngươi diệt sát, chó gà không tha!”
Diệp Tử Phàm lấy ra bên trong Luyện Thần Đỉnh một cái khối trận bàn, đem một đám Thượng Phẩm Thánh Tinh quăng đi vào sau, hắn là quay về hướng Động Thiên Lưu Hành lên tiếng nói nhỏ.
Lưu gia Lão Tộc Trưởng Lưu Kiến Bang, người này hắn có nghe Hổ Huyền Phương nói qua, là một tôn Thánh Thể Thánh Đế Cường Giả, Pháp Tắc cảnh giới cao siêu diệu vợi, hắn không biết Lưu Kiến Bang Pháp Tắc đến cái gì trình độ, nhưng là có thể đem Vô Tình Thánh Cung đả thương, như thế đủ thấy cái này Lưu Kiến Bang đáng sợ vô cùng.
Diệp Tử Phàm hắn biết, hiện tại mình là không phải là đối thủ của Lưu Kiến Bang, như Lưu Kiến Bang tìm đến, hắn sẽ vô cùng nguy hiểm.
May mắn thay, Lưu Kiến Bang hiện tại đã trúng phải Cửu Giai Phệ Hồn Hương của Ô Minh Minh, sinh tử không rõ, như vậy hắn tạm thời là chưa cần lo nghĩ, chỉ cần cho hắn thêm một ít thời gian, dù Lưu Kiến Bang kia có khôi phục lại bình thường, Diệp Tử Phàm hắn cũng là không có úy kỵ.
Tạm thời hắn bỏ Lưu Kiến Bang tôn nguy hiểm Cường Giả này qua một bên, đi vào cái cường đại Truyền Tống Trận Bàn kia, rời đi khỏi nơi này, với Diệp Tử Phàm hắn hiện tại, không có gì quan trọng hơn là an toàn của con gái mình cả.
...
Ba ngày sau! Động Thiên Lưu Hành! Cấm Địa!
“Khụ...Khụ..! Những XhBHY gì bên trong Ngọc Giản này nói hoàn toàn là chính xác chứ!”
Lưu Kiến Bang một bộ già yếu sắp chết, ho khan liên hồi, một tay cầm một cái tinh xảo Ngọc Giản, một tay cầm Tiên Linh Thánh Thảo, anh mắt nhìn xuống bên kia một tên Đạo Thể Thánh Hoàng Chí Cường Giả lên tiếng hỏi.
Bên dưới người báo cáo tên là Lưu Phú Gia, là đứa con trưởng của Lưu Phú Quý.
Còn tin tức mà bên trong Ngọc Giản kia viết, là của Lưu Phú Quý để lại, bên trong tin tức Lưu Phú Quý là đã nói lại cho hắn biết tất cả những chuyện xảy ra bên ngoài, cũng như tin tức của Diệp Tử Phàm, xem như là nhật ký sáu tháng thời gian qua tại bên ngoài Động Thiên Lưu Hành của Lưu Phú Quý, cho đến ba ngày trước Lưu Phú Quý đột ngột biến mất, không còn có thể để lại bất kỳ tin tức nào nữa.
“Hồi bẩm Tộc Trưởng! Ta có thể dùng tính mạng của mình cam đoan, những gì bên trong kia hoàn toàn là sự thật! “ Lưu Phú Gia vô cùng nghiêm cẩn đối với lại Lưu Kiến Bang cam đoan lời nói.
Đây là sự chuẩn bị sau cùng của phụ thân hắn, ông ta đã dặn, như thường lệ buổi trưa hàng ngày không nhận được tiếp tin tức của ông ta truyền về, điều đó chứng tỏ phụ thân ông ta đã gặp chuyện không may, trong cái hoàn cảnh này, phụ thân có giặn hắn, phải là dùng nhất biện pháp, phải đem cái này Ngọc Giản đưa cho Lưu Kiến Bang, phần còn lại đã không có việc của hắn.
“Được rồi! Ngươi lui ra đi!” Lưu Kiến Bang gật đầu đối với lại Lưu Phú Gia một cái, biểu hiện hài lòng, sau đó liền là đuổi hắn rời đi.
“Vâng! Tộc Trưởng! Ta xin phép cáo lui!” Lưu Phú Gia cung kính đối với lại Lưu Kiến Bang nhất bái, sau đó liền là tự hành đi ra bên ngoài.
Lần này hắn biết phụ thân của mình có khả năng gặp nguy hiểm cực đại, nhưng là hắn không thể nào làm cái gì, đấu tranh giữa những tôn Thánh Đế Cường Giả kia, một cái Thánh Hoàng như hắn còn chưa có đủ tuổi để xen vào.
May mắn nhất đối với một mạch này của hắn, có lẽ là Hồn Đăng của phụ ám hắn chưa có bị diệt, có thể còn một tia hy vọng sống đến.
“Lưu Phú Quý còn chưa có chết, như vậy rất lớn khả năng đã rơi vào trong tay của Diệp Tử Phàm kia mất rồi!” Còn lại một mình, Lưu Kiến Bang liền là nói ra suy nghĩ của mình.
Lưu Phú Quý không còn có tin tức, Hồn Đăng cũng là không có bị diệt, như vậy chỉ có khả năng lớn nhất là tên tham lam ngu ngốc kia đã rơi xuống trong tay của Diệp Tử Phàm rồi, còn vì sao họ Diệp kia không đem Lưu Phú Quý cấp diệt, như thế thì phải đi hỏi trực tiếp Diệp Tử Phàm rồi.
“Như nói Hổ Huyền Phương trong người có Pháp Tắc Thánh Thạch kia tại trong tay của Diệp Tử Phàm, như vậy họ Diệp kia xuất nhập Động Thiên Lưu Hành bằng cách nào?” Nhìn kỹ lại tin tức bên trong một lần nữa, Lưu Kiến Bang là hết sức nghi hoặc không rõ.
Theo như lời của Lưu Phú Quý bên trong Ngọc Giản này để lại, tên này nói mình chắc chắn là Hổ Huyền Phương đang tại trong tay của Diệp Tử Phàm, vì khi Diệp Tử Phàm phá giải Cấm Chế Lưu Phú Quý gieo trong người ba tên Hổ Huyền Phương, Lưu Phú Quý là có thể cảm ứng ra được vị trí kia rắt gần vơi lại hắn.
Vấn đề là đúng như lời Lưu Phú Quý nói, như vậy Diệp Tử Phàm ra vào Động Thiên Lưu Hành bằng cách nào đây?
Nên nhớ Ngọc Phù xuất nhập Động Thiên Lưu Hành Lưu Kiến Bang hắn chỉ phát ra năm khối, là ngoài Lưu Kiến Bang hắn ra chính là năm tên Thánh Đế Cường Giả còn lại nắm giữ, xưa nay hắn chưa bao giờ phát ra cho người khác.
Không có Ngọc Phù xuất nhập, dù là Lưu Kiến Bang hắn đây thời kỳ toàn thịnh cũng là không có khả năng xuất nhập Động Thiên Lưu Hành.
Đại trận bên ngoài kia, nó là không có ăn chay.
“Không lẽ....?”
Lưu Kiến Bang đang nhắm mắt suy tư chuyện này, như là đã nghĩ ra chuyện gì, hắn bỗng nhiên mở rộng hai mắt mình ra, trợn lên thật lớn, như là phát hiện ra một chuyện gì không thể nào tưởng tượng được một dạng.
“Nếu như thật sự đúng như ta suy đoán, như vậy thì cơ hội cho Lưu Kiến Bang ta đã đến rồi!”
Lưu Kiến Bang hiện tại tâm trạng là vô cùng kích động với cái suy đoán vừa rồi của mình, hơi thở của hắn hiện tại cũng là vì kích động mà trở nên vô cùng dồn dập, bên trong ánh mắt của hắn hiện tại, chứa đầy tham lam cùng hy vọng quang mang!
“Nhưng là nếu như ta suy đoán sai thì sẽ thế nào đây!”
Kích động qua đi, Lưu Kiến Bang là hít sâu một hơi, làm cho mình phải thật là bình tĩnh trở lại, lên tiếng phân tích.
Muốn biết một tiểu hoà thượng làm sao từng bước tiến vào showbiz làm tới ảnh đế sao? Hãy đọc