Không chỉ là hắn một người không có đồng ý, hắn dám khẳng định đến, toàn bộ Tuyết Mạn gia tộc người, tuyệt đối là không có người nào đi đồng ý với lại ý kiến vừa rồi của Tuyết Mạn Sát đưa ra.
Đừng nói hai tên này chỉ là ngoại lai. Cho dù bọn chúng là người của Tuyết Mạn gia tộc đi chăng nữa, không phải là Thánh Thể Chí Tôn, không ai sẽ phục bọn họ lên làm Thái Thượng Trưởng Lão cả.
"Xử lý như thế nào, bản tọa là có dự tính của mình. Còn không đến phiên ngươi dạy bảo này nọ!" Tuyết Mạn Sát ánh mắt di chuyển qua Tuyết Mạn Không, lành lạnh cất tiếng nói.
"Vâng! Tộc trưởng! Mạn Không đã biết lỗi!" Tuyết Mạn Không đón nhận ánh mắt không có cảm tình kia của Tuyết Mạn Sát, thầm rùng mình một cái, nhanh chóng cúi đầu nhận sai.
Hắn vừa rồi liền có chút quên mất, chưởng khống giả của Tuyết Mạn gia tộc hiện tại là Tuyết Mạn Sát, một tôn Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả. Mà không phải là mấy tên bình thường Đạo Thể Ma Tôn Trưởng Lão Hội như là bọn họ.
Mệnh lệnh mà Tuyết Mạn Sát đưa ra, bọn họ cho dù có bất mãn, cũng chỉ có thể đặt tại trong lòng, bên ngoài là phải nghiêm túc chấp hành. Đây là Tộc Trưởng quyền uy, cùng với lại Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả chúa tể tất cả mọi thực lực.
"Ngươi đã biết được thì tốt! " Tuyết Mạn Sát thu hồi ánh mắt có chứa sát khí của mình, gật đầu đối với lại Tuyết Mạn Không nói.
Hắn đưa ra cái quyết định này, cũng không phải ngẫu nhiên muốn nói cho vui, mà là đã suy xét trên mọi phương diện góc độ rồi mới làm.
Hổ Huyền Phương cái tên này, tuy chỉ là Phàm Thể Tôn Giả, thế nhưng mà tên này lại có một cái trí tuệ tuyệt luân, cùng với lại sắp xếp mọi chuyện vô cùng gọn gàng ngăn nắp.
Năm cái tòa Đại Hình Sơn Mạch, hàng ngàn cái Lục Tinh Thế Lực khai thác hàng ức năm không có hết, vào trong tay Hổ Huyền Phương chỉ là mất có vài tháng thời gian. Như những cái này Đại Hình Sơn Mạch để cho hắn quản lý cùng khai thác, cho dù là hắn có đông đảo nhân thủ như Hổ Huyền Phương, cũng là không thể nào làm được gọn gàng ngăn nắp như Hổ Huyền Phương được.
Bọn họ Tuyết Mạn gia tộc như có một người như là Hổ Huyền Phương, cái kia đại lượng Lục Giai Linh Tài cùng Thiên Tài Địa Bảo tại Âm Cốt Sơn Mạch sẽ là tự động chảy vào bên trong túi của bọn họ. Cao xa hơn, tại Nam Châu bên kia, Tuyết Mạn gia tộc bọn họ là nắm giữ khá nhiều những cái đầu Đại Hình Sơn Mạch, như là Vạn Linh Sơn Mạch này một dạng. Những cái kia Sơn Mạch tài nguyên, hắn tuy cho người khai phá, nhưng hiệu quả mang lại là vô cùng thấp, không có bằng một phần trăm hiệu suất công việc mà Hổ Huyền Phương này làm được đến.
Hổ Huyền Phương này chịu góp sức cho Tuyết Mạn gia tộc bọn họ, từ nay về sau, Tuyết Mạn gia tộc tài nguyên là không cần phải sầu lo rồi.
Còn về Ôn Địch tên này, Lục Tinh Phù Văn Sư Trung Kỳ, cái thân phận như thế, đã là tương đương với lại một tôn Thánh Thể Chí Tôn nắm trong tay một môn Thần Thông rồi. Phong cho Ôn Địch làm Tuyết Mạn gia tộc Thái Thượng Trưởng Lão, cái này thì có gì mà không được.
Chỉ có những cái tên Đạo Thể Ma Tôn trong tộc như Tuyết Mạn Không này tầm nhìn hạn hẹp, mới đi phản đối cái đề xuất kia của hắn. Đây có lẽ là tầm nhìn của những người chưởng khống giả như hắn cùng với lại những tên suốt ngày chỉ biết tranh quyền đoạt lợi bên trong gia tộc khác nhau! Tuyết Mạn Sát trong lòng không khỏi âm thầm nghĩ.
"Thái Thượng Trưởng Lão của Tuyết Mạn gia tộc. Thiết nghĩ hai người các ngươi cũng có nghe đến quyền thế mà nó mang lại. Như thế nào, điều kiện mà bản tọa đưa ra, khá là hậu hĩnh đó chứ?" Tuyết Mạn Sát rất là hòa ái đối với lại Hổ Huyền Phương cùng Ôn Địch đưa ra lời mời thêm một lần nữa.
"Sát Chí Tôn! Thật sự là xin lỗi, hảo ý của ngài hai người chúng tôi đây xin tâm lãnh, chỉ là vẫn câu nói cũ, hai người chúng tôi là không thể phản bội Chủ Nhân của mình được!" Đáp lại sự chờ mong của Tuyết Mạn Sát, Hổ Huyền Phương vẫn là vạn năm bất biến nói.
'Không biết sống chết đồ vật! ' Nhìn thấy tình cảnh kia, Tuyết Mạn Không trong lòng không khỏi cười lạnh liên tục.
Hắn là biết đến cái tính cách của Tuyết Mạn Sát, làm chuyện gì cũng chỉ cho người khác hai lần cơ hội mà thôi, qua hai lần kia, dường như là sẽ không còn cái cơ hội nào khác nữa.
Hai cái tên ngu ngốc này đã từ chối Tuyết Mạn Sát hai lần rồi, Tuyết Mạn Sát tuyệt đối sẽ không cho đám người này cơ hội lần thứ ba, hai tên này là chết chắc thật sự.
Ân! Như bọn chúng từ chối lời mời chào của Tuyết Mạn Sát, đây không phải là hợp với lại ý của mình mong muốn hay là sao, mình là nên ủng hộ bọn chúng mới đúng, tuyệt đối không nên là trách hai tên ngu ngốc này! Tuyết Mạn Không trong lòng âm thầm trách mình nghĩ bậy.
Quả nhiên, Tuyết Mạn Không ý nghĩ vừa mới dứt không bao lâu, Tuyết Mạn Sát gương mặt là khẽ biến, lập tức hành động.
"Như đã là vậy! Bản tọa cũng không có miễn cưỡng hai người các ngươi! "
"Ầm ầm!!! "
Tuyết Mạn Sát sau khi là nghe được câu trả lời vô cùng dứt khoát của Hổ Huyền Phương tên này, thần sắc không phải là rất đẹp, cũng là không có tiếp tục thu mua nhân tâm công việc của mình nửa, lập tức liền là xuất thủ.
Hóa Nguyên Vi Trảo, đây là một chiêu thức khá là thông dụng đối với lại những tôn đại cường giả cảm thấy thực lực của mình vượt quá xa đối phương. Hắn chính là sử dụng cái chiêu thức này, với thực lực của một tôn Thánh Thể Ma Tôn Chí Cường Giả như hắn, đối phó với lại hai tên chỉ là Linh Thể Tôn Giả trở xuống, dùng ra thủ đoạn này là đã dư xài.
Đúng lúc này...
"Dừng tay!"
"Ầm ầm!!! Ầm ầm!!! "
Trảo ảnh của Tuyết Mạn Sát cách Hổ Huyền Phương ba người không đến mười trượng, đã là bị một cái cự thủ đánh cho tan nát. Kèm theo đó là một tiếng quát kinh thiên động địa vang lên, trên thương khung của Thông Thiên Phong liền là xuất hiện ba trăm sáu mươi tôn khổng lồ Ma Thể, mỗi một tôn đều là cao lên đến gần mười sáu vạn mét, đồng đều như nhau, rõ ràng, tất cả đều là Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới.
Những người này vừa xuất hiện, liền là đem Tuyết Mạn Sát mấy người đem bao vây lại, khí tức kinh khủng phát ra từ trên người bọn chúng không khỏi làm cho người ta lạnh cả tóc gáy, lên tiếng cùng đánh tan đi Cự Trảo vừa rồi của Tuyết Mạn Sát chính là Kiệt Nhĩ Lân, hắn là nhìn xuống Tuyết Mạn Sát bên dưới kia, khẽ nở một nụ cười tự tin, cùng nắm chắc.
"Ầm ầm!!! "
"Phương Chí Tôn! Ôn Đại Sư! Thật sự có lỗi, ta đây đến muộn một chút, làm hai vị bị kinh sợ! "
Kiệt Nhĩ Lân không quan tâm đến Tuyết Mạn Sát hai người kia nữa, hắn liền ra tay đem Hổ Huyền Phương ba người tách rời khỏi Tuyết Mạn Sát vị trí vài trăm dặm, lên tiếng xin lỗi một cái.
Chỉ là bây giờ Ma Thể của hắn quá mức cao lớn, cho nên tiếng nói ồm ồm rất là khó nghe.
"Lân Chí Tôn! Ngươi là đến vừa lúc, chúng tôi còn chưa có chết!" Hổ Huyền Phương thở phào một hơi nhẹ nhõm. Khá là khách khí đáp lại Kiệt Nhĩ Lân, chỏ là nghe rõ đến, trong lời nói của hắn là có chút trách móc bên trong.
Hắn là sau khi tên kia Đạo Thể Ma Tôn Á Đặt vào báo cáo có người của Tuyết Mạn gia tộc đến xâm phạm, đã âm thầm dùng Truyền Âm Ngọc Phù cầu cứu Kiệt Nhĩ Lân.
Nói thật ra tên này Kiệt Nhĩ Lân là đến chậm hơn khá nhiều so với lại những gì mà hắn suy đoán. Hắn đã dùng Truyền Âm Ngọc Phù một lúc lâu, trong khi từ Luyện Linh Sơn nơi mà Kiệt Nhĩ Lân đám người đang tu hành lại cách vô cùng gần Thông Thiên Phong, lại có Ôn Địch lập cho Truyền Tống Trận trước, ấy thế mà bây giờ Kiệt Nhĩ Lân tên này mới vác mặt đến, thật sự là không thể nào nói nổi, hắn là trong lòng thầm nghĩ có phải Kiệt Nhĩ Lân muốn đưa hắn vào chỗ chết cho nên mới đến muộn như vậy hay là không?
Cũng là may mắn, tên này Tuyết Mạn Sát là muốn dùng chiêu Thiên Kim Mua Mã Cốt, ra sức thuyết phục bọn họ quy hàng, như vậy mới có thể kéo dài được đến bây giờ, nếu như không mà nói, ba người bọn họ đã là chết từ lâu rồi.
"Lân Chí Tôn! Ta nhớ đã dùng Truyền Âm Ngọc Phù báo tin cho ngài từ lâu rồi thì phải?" Không có giữ ý giữ tứ như là Hổ Huyền Phương, Ôn Địch không có cho Kiệt Nhĩ Lân một cái bậc thang để mà leo xuống, nói.
Vừa rồi không phải chỉ riêng Hổ Huyền Phương dùng Truyền Âm Ngọc Phù báo cho Kiệt Nhĩ Lân biết thôi đâu, hắn cũng là rất nhanh tay truyền lời. Thế nhưng tên này Kiệt Nhĩ Lân bây giờ mới đến, đây không phải là đến đây để nhặt xác mấy người bọn họ hay là sao? Hắn đối với lại Kiệt Nhĩ Lân khách khí mới là lạ.
"Hai vị! Vừa rồi ta thật sự là có chuyện bất khả kháng, cho nên mới có phần chậm trễ, hy vọng hai vị bỏ qua cho!"Kiệt Nhĩ Lân liếc mắt nhìn cái vị đồng tộc của mình là Kiệt Nhĩ Phong cách đó không xa kia, đối với lại hai người Hổ Huyền Phương cùng Ôn Địch giải thích một câu.
"Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới! Thì ra là như vậy! "Ôn Địch như đã hiểu ra được vấn đề gì đến, gật đầu lên tiếng nói.
Kiệt Nhĩ Phong tên kia là hắn biết đến, hai tháng trước đây y là chiếm lấy vị trí của Thạch Y Quan. Trước đây chỉ là Đạo Thể Ma Tôn hậu kỳ tiểu thành không tiến, bây giờ đã là Đạo Thể Ma Tôn Chí Cường Giả cảnh giới. Nhìn khí tức như là mới đột phá không lâu, xem ra là Kiệt Nhĩ Lân chờ đợi đến tên này ổn định cảnh giới cho nên mới đến nơi đây muộn.
Một nam sinh chỉ muốn sống một cuộc sống an nhàn như bao người. Tuy nhiên, các cô gái được cậu cứu thì lại không hề muốn như vậy.
Em gái ngoan ngoãn dễ thương lẻn vào phòng cậu mỗi đêm. Cô tiểu thư mà cậu chăm sóc lại muốn chuốc say cậu. Rồi còn cả vị nữ chủ tịch cũng muốn bao nuôi cậu cả đời...
Đáng sợ hơn, có những cô gái nhờ có quyền lực to lớn mà muốn nhốt cậu mãi mãi. Đây là có chuyện gì? Để hiểu rõ hơn, vui lòng đọc: